Tiếng nói đau khổ xen lẫn chút thất vọng, Hoàng nhìn nó bằng con mắt chan chứa bao nhiêu yêu thương, anh không ngờ nó là người như vậy. Bắt cóc, là một hành động không thể tha thứ. Nó quay lại nhìn anh, có chút dao động nhưng mà lòng hận thù của nó bây giờ đang hiện hữu trong người nó mãnh liệt hơn bao giờ hết, đẩy mạnh Dương vào xe rồi đóng cửa xe lại
_Em xin lỗi
Hự - Sau khi nói xong nó đã cho Hoàng ngay một cú vào bụng. Do không có sự chuẩn bị nên Hoàng đã bị cú đá có lực khá mạnh làm cho ngã xuống và văng ra xa 1 đoạn ngắn thôi, nhưng đủ nó hành động. Nó ngồi ngay vào ghế lái xe và cho xe chạy thẳng đến chân cầu Kw.
Hoàng ngồi đó ôm bụng bởi đó là do anh học võ chứ vớ người không học võ chắc tiêu luôn. chiếc điện thoại trong túi quần anh đang rung lên, một cảm giác bất lành xâm chiếm. Màn hình nhấp nháy chữ Diou
_Alo, có chuyện gì
_Thưa anh, Hiếu mất tích rồi ạ
_CÁI GÌ - Hoàng điên tiết. cúp luôn máy và chạy ngay vào nhà lấy xe. Điện thoại lại rung lên lần nữa, không phải do DIOU mà là thư kí của anh
_Alo, anh đang bận xíu - Hoàng vừa nói vừa cố gắng chuẩn bị đồ đạc thật nhanh
_Dạ không được, anh phải tới công ty ngay, ông Trịnh ông Trịnh đang mở cuộc họp cổ đông giành chức của anh đó ạ, họ không cho em vào, bây giờ phải làm sao? - Giọng thư kí gấp gáp
_Nhanh, chuẩn bị văn kiện, anh sẽ đến ngay - Đúng, anh phải giải quyết từ gốc chứ không phải từ ngọn, ông Trịnh ông chết chắc
_Dạ vâng - Thư kí cúp máy, nhanh chóng làm theo những gì Hoàng cần
Hoàng lại cầm điện thoại lên,
_Alo? gì ấy? có chuyện gì sao? - Người đầu dây bên kia chưa kịp để Hoàng nói câu nào đã hỏi một lèo
_Jen không bị gì đâu, tập hợp anh em lại dùm em, có việc cần nhờ - Hoàng nói
_Cái gì? ok ok, lâu lâu giãn xương cốt tí - Người bên đầu dây không ai khác ngoài KEn
Hoàng cúp máy, anh cần phải làm mọi chuyện nhanh nhất có thể, trước khi mọi chuyện vỡ lỡ. Có lẽ người sai trong truyện này là anh, nhưng chỉ có thể làm thế thì nó mới ít bị tổn thương nhất.
Chiếc Lambor màu đen phóng nhanh trên đường và đích đến là trụ sở tập đoàn KEY