Chương V: Hiểu và…!
Mở mắt ra, Nguyên thấy mình đang nằm trên giường trong phòng của cô. Ở chiếc bàn bên cạnh còn có 1cốc sữa và 1 tờ giấy. Nhớ ra chuyện tối qua, cô chỉ hy vọng đó là 1 giấc mơ, một cơn ác mộng mà thôi. Nhưng khi đọc xong những gì viết trên tờ giấy thì cô biết tất cả mọi chuyện xảy ra tối qua đều là sự thật, một sự thật phũ phàng. Tờ giấy ghi: “Sự thật ko tàn nhẫn khi ta biết cách chấp nhận nó, chỉ tàn nhẫn khi ta cố chối từ.Hôm nay em có thể nghỉ làm để suy nghĩ về những gì đã qua. Nhưng chỉ hôm nay thôi. Phải hiểu và chấp nhận nó. Kiên.”
Kiên nói cô phải hiểu và chấp nhận nó. Nhưng làm sao cô có thể hiểu và chấp nhận được một điều mà cô chưa từng nghĩ tới, chưa từng phải đối mặt. Nó quá ư tàn nhẫn. Đầu tiên, cô phải là con đẻ cảu bố mẹ mình. Sau đó, ông trùm mafia đến nói với cô rằng cô là cháu của ông ta và là con đẻ của chủ tịch hội đồng quản trị công ty nơi cô đang làm việc. Rồi bây giờ cô phải hiểu và chấp nhận nó nữa. Nguyên phỉa làm sao? Có quá nhiều bí mật mà cô phải tiếp nhận, cũng có quá nhiều bí mật mà cô ko biết. Liệu còn bí mật nào đang đợi cô ở phía trước ko?
Bây giờ, ngay đến cả việc bản thân mình đang suy nghĩ điều gì cũng ko rõ nữa. Tất cả như một mớ hồn độn. Không tìm thấy mở đầu và cũng chưa nhìn thấy kết thúc. Nhìn vào 1 vật vô định nào đó bên ngoài cửa sổ, Nguyên tự hỏi bản thân:
- Mình phải làm sao?
Mất 1 hồi lâu ngồi suy tư như vậy, Nguyên mới đừng lên. Sau khi xong xuôi mọi công việc cần làm vào buổi sáng, Nguyên lên phòng và mở máy tính. Gõ từ khoá ‘Vũ Tùng trên Google và nhấn Enter, hàng loạt tin hiện lên. Xem lướt qua một lượt, toàn là những tin tốt về người này. Noà là làm từ thiện cho trẻ em ở trại trẻ mồ côi, xây dựng viện dưỡng lão cho người già neo đơn, xậy dựng khu vui chơi cho trẻ em, đầu tư vào cho các học, rồi đến việc ký kết hợp đồng lớn với công ty nước ngoài,… Không thấy thông tin nào hữu ích cả, Nguyên chán nản thở dài. Một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu cô. Nghĩ là làm, cô truy cập vào trang web của Interpol. Xem qua một lượt, ko có gì đặc biệt, không thấy có tin tức nào về Vũ Tùng hay hội Tam Anh. Sau đó cô thử check mail của bố mẹ trong trang web này với hi vọng là nó chưa bị delete khỏi lisst. Gõ ID và pass, rồi Enter, có tin báo đăng nhập thành công. Nguyên mừng rơn. Có khá nhiều tin chưa đọc. Tin nhắn cuối cùng của người có ID là King. Tin này được gửi vào đúng ngày bố mẹ cô gặp tai nạn. Nguyên đã từng nghe bố mẹ nhắc đến King và nghe nói, đây là 1 ng` bạn thân của 2 ng` nhưng Nguyên chưa bao giờ gặp mặt và bố mẹ cô cung chưa bao giờ nói cho cô biết ng` này là ai. Mở tin nhắn ra xem, 1 văn bản được hiện lên. Nội dung nói về ông Tùng và hội Tam Anh. Cuối cùng, văn bản được chốt lại: Hội Tam Anh không phải 1 tổ chức mafia bình thường và Vũ Tùng ko phải người xấu. Hội hoạt động vì mục tiêu chung của quốc gia.
Kết thúc, Nguyên ko tin vào những gì mình đọc được và nhìn thấy. Cô xem đi xem lại tin nhắn này nhiều lần. Một câu hỏi to đùng được đặt ra: King là ai mà lại nắm rõ mọi việc trong hội Tam Anh đến vậy?
Tắt máy, cô ngồi trầm ngâm suy nghĩ tới những gì cô đọc được về hội Tam Anh và nhân vật King đầy bí ẩn.
***
Mất cả 1 buổi sáng nghĩ ngợi mông lung, xem xét những tài liệu mà bố mẹ cô để lại cũng những thông tin trên mạng, Nguyên đành phải thừa nhận một điều mà cô không thích nhưng dod là sự thật: Tam Anh hội và Vũ Tùng ko xấu, họ là một tổ chức mafia đặc biệt.
Tất cả những điều trên đều là sự thật. Cô phải làm sao để đối mặt với sự thật này. Làm sao để chấp nhận được nó. Lúc trước, ông Tùng nói cô cần có thời gian để hiểu và chấp nhận sự thật. bây giờ cô đã hiểu rồi. Vậy còn chấp nhận thì sao? Đó là vấn đề.
Đọc tiếp Số phận mỗi người – chương 6