Từ sau khi Hạo Thiên vô tình ăn phải con rắn nhỏ màu đỏ lần trước và một số mảnh vỡ linh hồn của Trương Tuấn cũng hòa vào linh hồn của anh, về phương diện đó anh ngày càng trở nên mãnh liệt, mà những người phụ nữ mà anh tiếp xúc hằng ngày đều là những người lớn tuổi và những người phụ nữ mà anh thích, anh không tiện có ý nghĩ xấu với họ, vì vậy anh vẫn luôn kìm nén phương diện này nhưng hôm nay nghe nói có phụ nữ tắm rửa, mà người phụ nữ đó lại là thứ phi của kẻ thù của mình, anh không nhịn được mà có chút ý nghĩ với cô ta.
Hạo Thiên đi theo hai nha hoàn đến một căn phòng, hai nha hoàn đi vào phòng, sau đó đóng cửa lại.
Hạo Thiên vội vàng nhảy lên mái nhà, lật một góc ngói, mở mắt nhìn vào bên trong.
Nhìn một cái, máu Hạo Thiên sôi trào, đầu óc choáng váng, thậm chí không thể rời mắt được nữa!
Chỉ thấy bên trong sáng sủa, xung quanh thắp mấy ngọn nến vàng dát vàng phú quý cát tường.
Chính giữa đặt một cái bồn tắm có thể chứa bốn năm người, bồn tắm đã đổ đầy nước nóng, hai nha hoàn đang khuấy nước, rắc cánh hoa trong giỏ xách trên tay vào bên trong.
Sương nước lượn lờ, mơ hồ.
Một mỹ phụ mặc áo xanh đang đứng bên bồn tắm, Hạo Thiên nhìn thấy thì phát hiện mỹ phụ này chính là người phụ nữ mà anh đã nhìn thấy đứng chính giữa phía sau Tần Thiên ở phái Thiên Nữ lần trước.
"Người phụ nữ này...!có thể sánh ngang với Cung Như!" Hạo Thiên thở dốc, mắt nhìn người phụ nữ mặc áo xanh này thậm chí không muốn chớp mắt.
Bên trong chỉ có hai nha hoàn, mặc dù đều là những người đẹp động lòng người nhưng trước mặt mỹ phụ này, họ đều mất đi sắc đẹp, giống như chim oanh vàng và chim én liễu bên cạnh phượng hoàng, chỉ có thể trở thành vật làm nền.
"Thưa phu nhân, nước đã vừa ấm ạ." Nha hoàn bắt đầu cởi bỏ xiêm y cho mỹ phụ, từng lớp xiêm y được cởi ra, thân thể mỹ miều của mỹ phụ hiện ra trước ánh mắt khao khát của Hạo Thiên.
Đôi mắt long lanh của nàng có thần và toát lên vẻ phong tình, dung nhan thanh nhã, đôi má ửng hồng, đôi gò bồng đào căng tròn, đường nét cơ thể, gân xanh hiện rõ, đôi chân trắng nõn, đôi gò bồng đào căng tròn không ngừng run rẩy như đôi gò bồng đào của thiếu nữ, kiêu hãnh hướng về phía trước.
Đôi gò bồng đào hồng hào như hai trái nho kiêu hãnh nằm trên người nàng vô cùng quyến rũ, đôi gò bồng đào trắng nõn tròn trịa kiêu hãnh nhô cao, rung rung tạo thành những đường cong tuyệt đẹp, tạo nên một đường cong kỳ diệu càng làm tôn lên sự gồ ghề, đôi chân ngọc thon dài trắng nõn, đôi chân thon thả mềm mại, sự kết hợp hài hòa, quả thực không thể thiếu một phần mỡ thừa, bớt đi một phần gầy gò.
Thân thể vô cùng quyến rũ với làn da mịn màng, thân hình đầy đặn, càng ngắm càng yêu, trong sự mềm mại lại ẩn chứa một sự mạnh mẽ uyển chuyển của người luyện võ lâu năm, dưới ánh nến càng thêm trắng trẻo trong suốt, mịn màng tròn trịa, đôi chân dài thon thả như làn da mịn màng như men sứ trắng, phủ trên đôi chân vừa dẻo dai vừa mềm mại, tạo thành những đường cong mềm mại cân đối, cánh tay nàng đầy đặn hơn người thường, giữa hai đùi có một rãnh dọc rất sâu, đường cong bên ngoài mềm mại đầy nữ tính, hương thơm thoang thoảng, quả thực đẹp không sao tả xiết, khiến người ta phải suy nghĩ.
Hạo Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt, thân thể run lên, con rồng khổng lồ dựng đứng, để tại trên ngói cứng.
Nàng bước vào bồn tắm, sau đó nói với những nha hoàn xung quanh: "Các ngươi ra ngoài đi, ta tự tắm." Giọng nói trong trẻo của nàng khiến Hạo Thiên thực sự muốn ôm lấy nàng và thưởng thức đôi môi nhỏ nhắn của nàng! Chắc chắn là răng thơm, tuyệt như uống nước cam lộ.
"Vâng, thưa phu nhân." Nha hoàn xinh đẹp khẽ cúi chào, rồi lần lượt lui ra, đóng cửa phòng lại.
Hạo Thiên nhìn rõ, họ đều đứng rất xa, như thể không hề sợ có người đến rình mỹ phụ tắm.
Anh nghĩ, cũng hiểu ra, chẳng trách xung quanh đây không có đệ tử phái Tuyết Sơn tuần tra, chắc chắn đây là nơi ở của Tần Thiên và mấy phu nhân, người ngoài không được đến gần.
Hạo Thiên chợt nhớ lại ánh mắt oán hận của ba người phụ nữ này khi nhìn Tần Thiên ở phái Thiên Nữ, hiểu rằng chắc chắn Tần Thiên không thể thỏa mãn họ, mà Tần Thiên cũng biết điều này, vì vậy hắn không cho phép có nam nhân xuất hiện xung quanh đây, chỉ sợ mấy người phụ nữ này không chịu nổi cô đơn mà hồng hạnh vượt tường, đội mũ xanh cho hắn.
Hạo Thiên nghĩ đến những điều này, trong lòng không khỏi mừng thầm, điều này đã tạo cơ hội cho anh, chiếc mũ xanh của Tần Thiên này chắc chắn sẽ đội.
Nghĩ vậy, ánh mắt anh ta nóng bỏng tiếp tục dòm xuống.
Lúc này mỹ phụ đã bước vào bồn tắm, Hạo Thiên không còn nhìn thấy cảnh đẹp đó nữa, thế là anh ta xuống khỏi mái nhà, nhẹ nhàng đẩy cửa sổ, nhảy vào trong, lúc này mỹ phụ đang nhắm mắt nằm trong bồn tắm, nghe thấy có người tiến vào, tưởng là nha hoàn đi vào, vội vàng nói với anh ta: "Không phải bảo các ngươi lui xuống sao? Sao ngươi còn vào đây.
Thôi, đã vào rồi thì lại đây giúp ta chà lưng đi." Hạo Thiên nghe thấy giọng nói của mỹ phụ thì giật mình, tưởng rằng nàng đã phát hiện ra mình, nghe xong mới biết thì ra nàng tưởng là nha hoàn nào đó đi vào.
Hạo Thiên cũng không trả lời, chậm rãi đi tới, đến gần mới phát hiện nhìn nàng như vậy càng thêm quyến rũ, anh ta tiến lên, cầm khăn nhẹ nhàng chà lưng cho mỹ phụ.