Sổ Tay Sinh Tồn Của Đồ Chơi Thời Tận Thế Np


Trì Trạch chậm rãi đứng dậy, duỗi đôi chân dài tao nhã đi về phía cô.

Nguyễn Khanh Khanh co rúm lại, giọng nói yếu ớt: "Đừng mà…"Trì Trạch dừng lại trước mặt cô gái đang trần trụi nửa người trên, một tay cởi bỏ nút áo của mình, một bàn tay duỗi đến trước ngực cô.

Khoảnh khắc ngón tay lạnh lẽo chạm vào núm vú, Nguyễn Khanh Khanh không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ nũng nịu.

Tại sao có thể như vậy? m thanh khiến người ta ngượng đỏ mặt này là do cô phát ra ư?Trì Húc ở bên cạnh lộ ra nét mặt cợt nhả.

Trì Trạch mỉm cười, ngón tay quét nhẹ qua đầu vú vẫn đang rỉ sữa của cô gái, rồi ngay lập tức quệt lên trên bả vai của mình.

Lúc này Nguyễn Khanh Khanh mới phát hiện ra, trên làn da lộ ra khi Trì Trạch cởi cúc áo có một vết thương rất sâu.

Xấu hổ quá… cô hiểu lầm anh ta rồi, cô còn tưởng rằng anh ta muốn học theo Trì Húc làm cái chuyện kia.

Vết thương gặp sữa tươi, dần dần hình thành một lớp vảy mới màu hồng nhạt.


Trì Trạch nhìn thoáng qua tình trạng miệng vết thương, không đòi hỏi nhiều hơn, chỉ để lại một câu rồi xoay người rời đi.

"Trì Húc, đừng quá đáng quá.

""Chậc chậc chậc, anh của tôi cứ vậy đấy, chẳng thú vị chút nào.

"Nguyễn Khanh Khanh vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Mau thả tôi ra!""Sẽ thả chị ra, nhưng không phải bây giờ.

"Trì Húc thưởng thức cảnh đẹp trước mắt với ánh mắt nóng rực: đôi mắt long lanh hệt như mèo con, đôi môi hồng hào, bầu sữa no đủ cùng với…Cô gái cứng đờ cả người, sau đó phát hiện ra hai tay mình lại tự cử động, cởi bỏ từ quần bò đến quần lót một cách thuần thục.

Lại là chiêu khống chế tinh thần đáng giận kia!Cô gái ngồi trên ghế, hai chân mở rộng ra thành hình chữ V, để lộ ra đóa hoa mềm mại đang khép chặt về phía người đàn ông.

Trì Húc ngồi xổm xuống nhìn, không có lấy một sợi lông tơ, nơi riêng tư non nớt run rẩy trong không khí.

Hạt châu đỏ sẫm giống như đang tô điểm trên đóa hoa bóng loáng, mê hoặc người đến hái.


"Anh của tôi không làm đúng là rất đáng tiếc.

"Không để ý đến ánh mắt như muốn giết người của cô gái, Trì Húc dùng tay chọc chọc vào, rồi sau đó không kiềm lòng được mà kề sát khuôn mặt tuấn tú vào nơi ấy.

Cảm giác của đầu lưỡi khác hẳn với ngón tay, ngón tay thiên về cứng rắn, nhưng đầu lưỡi lại mềm mại linh hoạt, lướt dần từ cánh hoa đến bên cạnh hạt châu, nhẹ nhàng liếm mút.

Nguyễn Khanh Khanh cảm thấy mình sắp điên rồi, tay chân muốn làm chút gì đó để giảm bớt khoái cảm nhưng lại không thể làm được gì.

Ngược lại, dưới sự khống chế của Trì Húc, cơ thể cô lại càng dán sát vào đầu lưỡi linh hoạt của cậu ta.

Nhìn từ bên ngoài, cô giống như một con đàn bà dâm đãng không biết thẹn, chủ động dùng nửa người dưới bám theo đầu lưỡi của Trì Húc.

Đôi mắt của người đàn ông dần tối đi.

Từ góc độ của cậu ta, có thể nhìn thấy rõ huyệt nhỏ dần trở nên sung huyết đỏ tấy kia đang khép mở với một tần suất nhất định, giống như một cái miệng nhỏ nhắn đang lải nhải.

Không biết bên trong có hương vị thế nào nhỉ?Trì Húc nghĩ sao thì làm vậy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận