Sổ Tay Tra Thụ Tìm Đường Chết

Tần Phi khiếp sợ nhìn Đại Xuân Tử: “Ôi đệt, cậu thật sự bị Hạ Tranh tẩy não!”

Trước đây Đại Xuân Tử dầu muối không ăn, ngay cả ba mẹ cậu cũng quản không nổi, hiện tại lại nghe lời Hạ Tranh như thế, còn ngoan ngoãn nâng mông cho Hạ Tranh chịch, anh không nghĩ ra vì sao Đại Xuân Tử lại biến thành như vậy.

Nhưng Đại Xuân Tử hồn nhiên không thèm để ý, bất di bất dịch không ngừng tú ân ái.

Cuối cùng, vốn Tần Phi muốn cùng Đại Xuân Tử đến uống rượu nói hết tâm tình, nhưng diễn biến lại thành Đại Xuân Tử nói chuyện yêu đương, Tần Phi nghe được liền chán ngán, chỉ uống một ly tiếp một ly.

Lúc hai người đi ra khỏi quán bar, hai chân Tần Phi mềm nhũn, trên con đường đi hai hàng thẳng bước.

Đại Xuân Tử vẫy tay gọi xe taxi cho Tần Phi, Tần Phi rút tay cậu ra, không vui nói: “CMN ai thèm ngồi xe taxi? Lão tử…… Lão tử muốn lái xe!”

Đại Xuân Tử bĩu môi nói: “Cả người anh say như thế này rồi, ai dám để anh lái xe? Nếu có chuyện gì xảy ra, tin tức buổi sáng ngày mai sẽ chính là anh.”

Tần Phi vẫn không nghe, Đại Xuân Tử không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho Hạ Tranh, Hạ Tranh nói anh đang ở vùng phụ cận làm ít chuyện, lập tức sẽ đến ngay.

Chỉ chốc lát sau, Hạ Tranh lái xe đến đây, Tần Phi lẩm bẩm nói: “Thật tốt mà, mới gọi đã đến đây, tú ân ái vẫn chưa đủ sao?” Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng không khỏi đố kị lên, khi nào Giang Ninh mới có thể săn sóc tốt như vậy, cũng không uổng công anh vì tiểu tử kia uống rượu giải sầu.

Hạ Tranh cười nhạt: “Tần tổng, muốn tôi cùng Xuân Tử đưa anh về nhà thế nào đây?”

Đại Xuân Tử lôi Tần Phi đẩy vào trong xe: “Được rồi, đừng có cùng con ma men thương lượng, ảnh biết cái đếch gì chứ, trực tiếp đưa về nhà cho rồi.”

Tần Phi vừa nghe phải về nhà, đầu óc vốn có chút mơ hồ lập tức tỉnh táo lên. Phải về cái căn nhà lạnh như băng kia? Không được, từ khi Giang Ninh không trở về, cái căn nhà kia anh không muốn trở lại, sinh hoạt một người quá buồn chán.

“Không về, ĐM, lão tử không trở về!”

Đại Xuân Tử từ ghế phụ quay đầu nhìn anh: “Vậy giờ anh muốn đi đâu? Chẳng lẽ còn muốn cùng tôi đi uống tiếp? Nhưng tôi không muốn đi uống nữa đâu.”


Tần Phi lườm cậu một cái, từ trong túi lấy di động ra, bấm nửa ngày mới gọi được một cú điện thoại, nhưng di động reo rất lâu cũng không ai nghe máy, Tần Phi tức giận muốn chửi thề, đem di động hướng về bên cạnh quăng đi.

Hạ Tranh từ kính xe quan sát nhìn thấy động tác Tần Phi, liền hỏi: “Tần tổng gọi điện cho Giang Ninh sao?”

“Ờ……” Tần Phi hết sức khó chịu rầm rì một tiếng.

Đại Xuân Tử nói: “Không phải anh nói tiểu tử kia trở về nhà rồi à? Sao vậy, Tần đại thiếu không kịp chuẩn bị quà nên thừa dịp mượn rượu đi tới nhà bọn họ đi? Thuận tiện ra mắt nhà họ, cùng ba vợ câu thông cảm tình.”

“Cút mẹ cậu đi!” Tần Phi mắng.

Hạ Tranh thâm trầm cười: “Một giờ trước tôi có gọi điện thoại cho Giang Ninh, hắn nói trường học gần đây huấn luyện quá mệt mỏi, liền ở lại trong ký túc xá.”

Tần Phi đầu ong lên một tiếng, tiểu tử này không chịu trở về nhà! Tiểu tử này thà ở ký túc xá cũng không muốn nhìn thấy mình! Tiểu tử này không tiếp điện thoại anh nhưng lại tiếp điện thoại Hạ Tranh! Tiểu tử này sao lại thân thiết với Hạ Tranh đến như vậy!!!

Hạ Tranh nhìn thấy sắc mặt Tần Phi không tốt, dự cảm thấy chính mình đụng tới ổ kiến lửa rồi, mau chóng nói: “Ách, Giang Ninh nói muốn đến đài truyền hình thực tập, gần đây hay gọi điện thoại cho tôi mấy lần.”

Tiểu tử này muốn đến đài truyền hình thực tập lại không đề cập cho mình biết!!! Tần Phi càng ngày càng tức giận.

Anh nheo lại đôi mắt, oán hận nói: “Đi đến đại học X, đưa tôi đến đại học X! Mẹ nó, lão tử phải đi trị chết tiểu tử này, ba ngày không đánh muốn leo lên nóc nhà lật ngói!”

Hạ Tranh không nói gì nhìn về phía Đại Xuân Tử, Đại Xuân Tử nhún vai nói: “Đưa đi, được thôi. Tính tình đại thiếu gia hôm nay nóng tính, nếu như không thấy được Giang Ninh, không chừng đến nửa đêm lại có xu hướng muốn giết người!”

Hạ Tranh nhíu mày, không thể làm gì khác hơn là đem xe hướng về đại học X.

Đến trước cửa đại học X, hai chân Tần Phi xiêu xiêu vẹo vẹo liền xuống xe, cùng Đại Xuân Tử vẫy tay một hồi hướng đến trong sân trường đi, một bên vừa đi một bên không ngừng gọi điện thoại.

Đại Xuân Tử nhìn bóng lưng Tần Phi lảo đảo, lắc đầu nói: “Không biết tối hôm nay Tần Phi muốn dằn vặt cho đến khi nào? Giang Ninh chọc tới vị đại gia này, phỏng chừng sẽ khó mà dễ chịu.”


“Vậy cũng chưa chắc, đừng xem Tần Phi hiện tại một bụng đầy oán khí, không chắc khi nhìn thấy Giang Ninh lúc đó lại quên hết đi, đây chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.” Hạ Tranh nói.

Đại Xuân Tử liếc xéo Hạ Tranh, bĩu môi nói: “Tần Phi còn nói, em bị anh gài hàng đó.”

Hạ Tranh khẽ mỉm cười, đưa tay xoa tóc Đại Xuân Tử, nhẹ giọng nói: “Được rồi, chúng ta về nhà đi, về nhà anh sẽ hầu hạ em.”

Bên này đôi chồng chồng Đại Xuân Tử chia sẻ yêu đương, bên kia tình huống Tần Phi lại không mấy lạc quan cho lắm.

Anh nhiều lần gọi di động đến Giang Ninh, không có ai bắt máy, Tần đại thiếu càng gọi càng sinh khí, thâm tâm nghĩ cậu cùng Bạch Soái ăn cơm sao lại nồng nhiệt thế? Ngay cả di động cũng không thèm nghe.

Tần Phi uống rượu hơi nhiều, bước đi có chút loạng choạng, thế nhưng dựa vào kinh nghiệm mấy lần trước đã từng đến đại học X, rất nhanh tìm tới ký túc xá Giang Ninh.

Dám không nghe điện thoại? Lão tử đến ký túc xá cậu ôm cây đợi thỏ! Không phải buổi tối cậu phải về ký túc xá ở sao? Lão tử sẽ khiến cậu đổ mới được, sẽ kêu cậu thật phô trương, lão tử sẽ đứng trước mặt cậu khoe khoang mới thôi!

Lúc này đại học X đã nghỉ hè, đa số học sinh nơi khác đều về nhà thăm người thân, cụ ông dưới lầu ký túc xá cũng không ngăn người ngoài lên lầu, vì lẽ đó Tần Phi nghênh ngang tiến vào ký túc xá nam sinh.

Anh còn nhớ rõ số phòng Giang Ninh ở, trực tiếp đi tới mục tiêu, sau khi lên lầu mới phát hiện, Giang Ninh ở trên tầng cao nhất, tầng lầu ký túc xá này thuộc hàng “Xa hoa” nhất, phòng ở rất ít, so với mấy tầng dưới không nhiều bằng, hơn nữa thời gian này cơ bản các sinh viên đều không có ở đây, đa số các phòng đều không có ánh đèn, chỉ có khoảng hai, ba phòng có bật đèn sáng bên trong.

Tần Phi đi vào trong, đi tới trước cửa ký túc xá Giang Ninh, xác định số phòng không sai, phát hiện đèn trong phòng vẫn còn sáng.

Anh suy nghĩ, tên tiểu tử này đã trở về?

Tần Phi không chút suy nghĩ, đẩy cửa đi vào, đi vào xong, lại phát hiện trong phòng không có ai.

Anh đánh giá căn phòng một chút, có giường tầng, bốn tủ sách, quét dọn rất sạch sẽ.


Tần Phi đứng giữa phòng, quay đầu nhìn bốn phía, bỗng nhiên từ phía sau truyền đến tiếng âm thanh cửa phòng vang lên, anh xoay người, nhìn thấy cửa phòng vệ sinh mở ra, Giang Ninh chỉ quấn khăn tắm, nửa thân trên để trần, một bên lau tóc một bên bước ra ngoài.

Chỉ là trong một cái liếc mắt, Tần Phi đột nhiên cảm thấy yết hầu khô khốc, ánh mắt lại không thể rời bỏ.

Dáng người Giang Ninh lúc mặc quần áo đã ốm rồi, cởi đồ ra trên người cũng không có bao nhiêu thịt, nhưng mỗi một khối cơ đều có bắp thịt cường tráng, đặc biệt là trên cánh tay cùng cơ bụng, vừa nhìn qua chính là quanh năm rèn luyện thêm nữa nhờ tuổi còn trẻ nên mới phát triển được như vậy.

Tần Phi nhìn chằm chằm thân thể Giang Ninh từ từ hướng lên trên, từ lòng ngực rắn chắc đến vòng eo tinh tế, từ hai hột đậu đỏ đến nhúm lông đen nửa kín nửa hở……

Đây là lần đầu tiên anh trực tiếp quan sát dáng người Giang soái ca, tuy rằng hai người đã từng làm chuyện chấn động trên xe, thế nhưng lần đó hai người đều không cởi quần áo, thuần túy chỉ là cởi quần mần việc. Những ngày Giang Ninh ở trong nhà Tần Phi, quần áo nghiêm túc, một chút lợi lộc cũng không cho Tần biến thái chiếm tiện nghi.

Thật vất vả mới chờ được cơ hội này nên không thể kiêng dè mà nhìn cho kĩ, nhất định phải nhìn đủ, chỉ là càng nhìn nhiều, Tần Phi phát hiện mình cương rồi!

“Sao anh lại đến đây?” Giang Ninh nhìn thấy Tần Phi nhất thời sững sốt.

Tần Phi không ngừng cố gắng lặng lẽ nuốt nước bọt, lấy ý định đẩy ngã cậu đè ép trở lại, rồi mới lên tiếng: “CMN cậu không nghe máy, tôi đành phải tìm tới cửa! Sao thế? Không vui khi thấy tôi sao?”

Giang Ninh ngửi thấy được mùi rượu khi Tần Phi nói chuyện, khẽ nhíu mày: “Anh uống rượu?”

Tần Phi hừ nói: “Uống đó, thì sao?”

Giang Ninh chẳng muốn cùng kẻ nghiện ngập đôi co, vòng qua người Tần Phi, đi tới tủ quần áo chính mình lấy ra một cái quần đùi cùng cái áo lót.

Tần Phi thấy Giang Ninh không để ý đến mình, sinh khí nói: “Này, cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi, sao lại không nghe máy?”

Giang Ninh nhìn anh giống như thằng ngốc liếc anh một cái: “Anh không thấy tôi đang tắm à?”

“Sao cậu lại tắm lâu như vậy? Tôi gọi hơn nửa tiếng rồi đấy!”

“Trước còn tán gẫu cùng Bạch Soái, không tiện bắt máy.”


Tần Phi nghe được tên Bạch Soái, máu ghen dồn lên não, không phân rõ phải trái nói: “Lừa người! Tôi khẳng định cậu không muốn tiếp điện thoại tôi!”

Lần thứ hai Giang Ninh nhíu mày lại: “Anh uống nhiều rồi đấy, để tôi thay đồ rồi đưa anh trở về.” Nói xong, cầm quần áo hướng về phòng toilet.

“Tôi không đi!” Tần Phi vừa nghe Giang Ninh muốn đưa anh trở về, lập tức kiềm cánh tay Giang Ninh, thì thầm nói: “Không được thay quần áo!”

Lòng bàn tay Tần Phi vừa mới tiếp xúc đến cánh tay Giang Ninh, như có cỗ nhiệt khí khiến người ta khát vọng len lỏi trong cơ thể, anh chậm rãi nheo lại hai mắt, tay nắm cánh tay Giang Ninh bất tri bất giác trượt, vuốt ve lên xuống.

Thân thể Giang Ninh cứng đờ, trầm giọng nói: “Anh làm gì thế?”

Tần Phi hai gò má ửng đỏ, cảm thụ được lòng bàn tay truyền đến ấm áp, tinh tế tỉ mỉ, trong đầu phiêu đãng, anh nhích lại gần Giang Ninh, nhẹ giọng nói: “Tiểu Ninh, sao cậu lớn lên lại đẹp trai đến thế? Trên người thật nhiều cơ bắp, làn da còn trắng như vậy……”

Giang Ninh vội vàng hất cánh tay Tần Phi ra, lạnh lùng nói: “Tần Phi, đừng quậy! Tôi đổi đồ xong liền đem anh trở về!”

Tần Phi lúc này mắt điếc tai ngơ, cả tâm tình anh chìm đắm trong thân thể gợi cảm của Giang Ninh, bị Giang Ninh lôi kéo, không chỉ không lôi được anh ra, ngược lại anh còn duỗi cánh tay ra, ôm chặt lấy eo Giang Ninh, đem đầu tựa trên bả vai Giang Ninh, mùi vị Giang Ninh không ngừng tiến vào mũi anh.

“Tiểu Ninh, cậu thật là thơm quá.” Tần Phi nhắm mắt say sưa nói.

Giang Ninh ngẩn người, ngoài mặt không nhúc nhích. Thế nhưng không ai biết trong lòng cậu nảy lên kịch liệt, không biết vì cái gì, cậu cảm thấy khi Tần Phi say rượu thân thể đặc biệt…… Đặc biệt…… Mềm mại?

Là ảo giác hay vẫn là ảo giác?

Trong đầu Giang Ninh đột nhiên hiện ra tình cảnh trong xe ngày đó, cậu đặt Tần Phi ở dưới thân, tiến vào thân thể Tần Phi chật khít, tàn nhẫn mà đâm vào!

Từ mấy ngày nay, cậu không muốn hồi tưởng lại chuyện này, nhiều lần bị Tần Phi quyến rũ cảm giác lần thứ hai lại xông tới, đều bị cậu dùng ý chí mạnh mẽ đè ép trở lại.

Nhưng hiện tại, Tần Phi lại dựa vào đây, đôi tay ấn lên hông cậu cọ sát khắp người; Chóp mũi không ngừng hấp động như lông chim ở trên cổ cậu lay động; Còn có lông mi thon dài, đuôi mắt nhuộm đầy phong tình, làm người khác vô pháp khống chế xúc động nguyên thủy chính mình, muốn đem chủ nhân có đôi mắt này đặt tại dưới thân chịch thoải mái!

Tâm tư Giang Ninh đang quay cuồng, bỗng nhiên cảm giác tay Tần Phi từ hông cậu chậm rãi trượt xuống, cặp môi hồng hào ở bên tai Giang Ninh nói ra những lời tình sắc: “Tiểu Ninh, cậu mê người như thế, tôi thật muốn chịch cậu!”

Hết chương 25


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận