" chị Lí phòng 101 giường bị dơ rồi " Trên hành lang, cô gái nhỏ dáng người mảnh khảnh cầm bộ đàm nói.
" được chị biết rồi, cảm ơn em Hiểu Huỳnh "
" trời có gì đâu ạ, công việc của em mà " Cô gái ngượng ngùng nói, tay gãi má rồi tắt đi bộ đàm khi nhìn thấy một người đàn ông đang loạn choạng đứng trước cửa một căn phòng.
" anh ổn chứ?" Lâm Hiểu Huỳnh đi đến cách anh chàng đó một bước chân hỏi.
Cô luôn là một nhân viên tuân thủ quy định cùng làm tròn bổn phận của mình nha, gặp khách hàng có vẻ không ổn như vậy, cô trước tiên hỏi một chút tình hình đã.
" đúng là không ổn?" nam nhân cúi người xuống dựa vào cửa hơi thở gấp gáp nói.
" hả anh nói gì cơ?" Lâm Hiểu Huỳnh không nghe thấy, lại cảm thấy người này thật kì lạ.
" cạch " cánh cửa cuối cùng cũng mở được, nhưng chưa kịp để cô phản ứng thì nam nhân nọ đã một tay kéo mạnh cô, một tay đẩy cửa bước vào.
Nhanh tay khóa cửa, hắn không nói hai lời mà kéo cô đến giường.
Lâm Hiểu Huỳnh chưa kịp mắng người thì người nọ đã áp môi mình lên môi cô.
Cmnl đây là cô bị người ta chiếm tiện nghi, hay cho hắn rồi, nụ hôn đầu cứ như vậy bị tên lưu manh này chiếm rồi.
Nhưng Lâm Hiểu Huỳnh đâu phải là cô gái yếu đuối, đừng nhìn vẻ bề ngoài mà bị đánh lừa.
Cô cắn vào môi của hắn, nhân lúc người đàn ông bị cắn đau mà nhã ra cô liền bật đèn ở đầu giường lên.
Căn phòng liền có chút ánh sáng, cô nhìn thấy một gã đàn ông, à không là soái ca còn đẹp hơn minh tinh trong showbiz nữa.
Ôi mẹ ơi, cô làm lại được không? để người này khu dễ cô có vẻ cũng không thiệt đâu.
" cô gái này, em cũng gan thật đấy?" Sở Trí Tu nhíu mày nhìn cô, lại bổ nhào vào người của Lâm Hiểu Huỳnh gặm cắn môi cô.
Hai người cả đêm tâm sự với nhau đến tờ mờ sáng ngày hôm sau.
" xử lí cho gọn vào " Nam nhân mặc áo tắm đứng ngoài ban công phòng khách sạn nói.
" đã rõ " bên kia là một giọng nam kín cẩn nói.
" đi điều tra cho tôi người này " Sở Trí Tu nhìn vào cái thẻ nhân viên nữ mình cầm trên tay, khi nãy hắn đã chụp ảnh thẻ gửi qua cho thư kí Đường điều tra.
Sở Trí Tu có thói quen mọi thứ phải nằm trong kiểm soát của mình, hắn không thích có chuyện gì đó mà mình không biết.
Cho nên sự việc bị đánh thuốc hôm qua hắn đã cho điều tra và xử lí, còn cô gái kia cũng phải tra!.
Đám người đó vậy mà nhân lúc có yến tiệc hạ thuốc hắn, may mắn từ nhỏ đã luyện võ, cho nên sức chịu đựng cũng cao hơn người bình thường.
Hắn mới không trúng bẫy mà lái xe đến khách sạn gần nhất, thuê một phòng ở đây để giải quyết, nhưng nữa đường lại!
Sở Trí Tu nhìn về phía cô gái đang ngủ say trên giường, trong cái mền lộ ra cần cổ cùng gương mặt cô gái.
Hắn có thể thấy rõ người cô gái xanh xanh tím tím, trong lòng hơi đau lòng một chút.
Nhìn qua thì có vẻ tuổi không lớn, nhìn thật nhỏ, Sở Trí Tu càng cảm thấy mình có điểm cầm thú.
Hắn ngồi ở mép giường nhìn cô một lúc lâu trầm ngâm suy nghĩ.
! ! ! ! !.
.
" chúng ta đi đăng ký kết hôn đi " Sở Trí Tu nghiêm túc nói chuyện với cô gái nhỏ trên giường.
" hả?" Lâm Hiểu Huỳnh vừa mới tỉnh lại, còn chưa có hoàn hồn lại được chuyện hôm qua đã nghe câu nói của ông chú soái ca trước mặt.
" tôi năm nay ba mươi bảy tuổi, nhà bán tạp hóa nhỏ, tôi làm văn phòng, lương tháng 50 triệu, có nhà và một chiếc xe hơi nhỏ, em không cần làm dâu.
Em xem xét tôi thử xem " Sở Trí Tu vô cùng nghiêm túc nói.
Hắn nghĩ ngợi, nhà hắn thật ra làm rất nhiều lĩnh vực khác nhau như:bất động sản, khách sạn, nhà hàng, thời trang, trang sức, hay là trong showbiz đều có cả.
Nói là một tiệm tạp hóa ' nhỏ ' không hẳn là sai đi.
Còn lương tháng năm mươi triệu à thì số lẽ của số lẽ thu nhập của hắn một ngày á mà.
Lại nói bản thân hắn đúng là làm văn phòng a, không phải là toàn ngồi văn phòng của tổng giám đốc Tập đoàn Sở Thị thôi sao?.
Đây còn không phải công việc giấy tờ, văn phòng à?.
Trước hết nói với em ấy như vậy ha? cũng không tính là nói dối đâu nhỉ.
"???" Lâm Hiểu Huỳnh lại đơ ra ngơ ngác nhìn hắn.
Đây là chú ấy tỏ tình cô hả? cái này là muốn chịu trách nhiệm sao?.
Lâm Hiểu Huỳnh cảm thấy nghi ngờ, thời đại này tình một đêm cũng được chịu trách nhiệm sao, đã vậy còn giới thiệu bản thân rất nghiêm túc nữa.
Không phải cô là người sống tùy tiện, dù sao trước đó quen bạn trai cô cũng chỉ nắm tay, cùng lắm là hôn má.
Cho nên đây là lần đầu của cô đó nha, Lâm Hiểu Huỳnh cũng muốn có người chịu trách nhiệm, chỉ là khi chú ấy nói cô hơi kinh ngạc một chút vì bây giờ còn sót lại người đàn ông như vậy sao?!.
Mà điều kiện chú ấy đúng là không tệ đâu, nhà có xe, công việc ổn định, lại không làm dâu, được cô chịu!.
Mặc dù chú ấy lớn hơn cô mười hai tuổi, nhưng không sao cả, cô đồng ý, vì gu của Lâm Hiểu Huỳnh không phải người nhỏ tuổi hơn là được!.
Hơn nữa chú ấy dễ nhìn như vậy, dáng người lại rất đẹp, chuyện đó cũng!.
" được, chúng ta đi đăng ký liền đi!" Lâm Hiểu Huỳnh mỉm cười nói.
" để em giới thiệu với chú về bản thân đã, em tên là Lâm Hiểu Huỳnh hai mươi lăm tuổi, nhân viên của khách sạn này, ngoài ra còn là một tác giả mạng cũng không nổi tiếng lắm ha ha.
Lương tháng cũng tầm gần hai mươi triệu " Lâm Hiểu Huỳnh cũng đơn giản giới thiệu mình.
" nhưng em có đi nổi không " Sở Trí Tu nhìn cô từ trên xuống dưới nói.
" chú! chú!.
nhìn cái gì hả!?" Lâm Hiểu Huỳnh ngại ngùng mà hét lên.
! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Tôi cũng muốn có người tỏ tình trực tiếp như vậy, mình có thể thực tế đừng nói lời ngọt ngào mà không thiết thực được hum!.
Mộc muốn tỏ tình như vậy, an tâm hẳn ra, không ngọt ngào mà Mộc đổ đứ đừ luônnnn.
.