Sở Thiên Trạch rất sửng sốt, không ngờ rằng Mạnh Tư Trạch lại chủ động đề xuất chuyện này.
Anh không đáp lời cô mà chỉ lẳng lặng đánh xe đi."Anh không muốn à?"Thấy Sở Thiên Trạch ngẩn ngơ một hồi, Mạnh Tư Trạch liền hỏi anh.
Sở Thiên Trạch liếc nhìn cô một chút rồi mới lắc đầu, cười khổ mà đáp:"Không, không phải là tôi không muốn, mà tôi nghĩ là… bây giờ chưa phải lúc.
Tôi muốn em vì yêu tôi mà cam tâm tình nguyện, chứ không nên miễn cưỡng.""Nhưng em muốn." Mạnh Tư Trạch đáp một cách bình thản.
"Hay là anh chê em dơ bẩn?""Không."Sở Thiên Trạch hoảng hốt, lập tức đáp lại, sau đó nhìn vào ánh mắt trống rỗng của Mạnh Tư Trạch.
Anh hít sâu một hơi, liếc nhìn cổ áo mở rộng, để lộ làn da trắng nõn của cô, trong đầu vô thức nảy ra đủ loại hình ảnh dâ.m mỹ."Ý tôi không phải như vậy."Sở Thiên Trạch bối rối, ánh mắt như kẻ tội đồ nhìn Mạnh Tư Trạch.
Mạnh Tư Trạch mỉm cười một cách mê hoặc, rồi chồm người về phía Sở Thiên Trạch.“Nếu không phải như vậy, tại sao lại từ chối em?”Sở Thiên Trạch nuốt nước bọt một cái, từ vị trí của anh, anh có thể nhìn thấy hai quả đào tiên lấp ló bên dưới cổ áo chữ V mở rộng của Mạnh Tư Trạch.
Vốn dĩ đã thèm khát từ lâu, Sở Thiên Trạch không nhịn được mà nhìn chăm chăm, bên dưới cũng dần có phản ứng, sớm đứng thẳng lên, đến nỗi chiếc quần tây âu của anh cũng không che giấu được.Mạnh Tư Trạch liếc nhìn “túp lều” nho nhỏ bên dưới đũng quần Sở Thiên Trạch, mỉm cười mê hoặc.
Sở Thiên Trạch rũ mi mắt, ánh mắt từ dịu dàng ấm áp chợt trở nên hung hăng như sói rình mồi.“Mạnh Tư Trạch, là tự em tìm ch.ết!”Sở Thiên Trạch lao đến, ôm chặt Mạnh Tư Trạch vào lòng rồi phả hơi thở nóng rực đậm mùi nam tính vào bên tai cô.
Mạnh Tư Trạch ngứa ngáy, vội đẩy anh ra rồi nói nhỏ:“Đến khách sạn đi.”Sở Thiên Trạch lắc đầu, một bên thầm thì với Mạnh Tư Trạch, một bên xoa nắn bầu ngực mềm mại căng tròn của cô.“Không kịp.
Tôi không nhịn được đến lúc đó.”Nói rồi, anh vội buông tay khỏi Mạnh Tư Trạch, đánh xe lấp vào lề đường vắng vẻ.
Mạnh Tư Trạch sửng sốt, còn chưa kịp định thần lại, dáng người đàn ông cao lớn bá đạo đã ghì chặt lấy cô.Mạnh Tư Trạch có chút hoảng hốt, nhưng đôi môi đỏ mọng nhanh chóng bị Sở Thiên Trạch chiếm lấy, hoàn toàn đánh bay cả tâm trí cô.
Sở Thiên Trạch tham lam mú.t lấy hai cánh hoa thơm mềm, bàn tay hư hỏng luồng vào bên trong chiếc váy xòe màu đỏ, rồi khẽ xoa nắn phần da đùi non mềm.“Tư Trạch, mở hai chân của em ra.”Giọng Sở Thiên Trạch khàn đặc, kèm theo tiếng thở dốc nặng nề.
Mạnh Tư Trạch giống như bị điện giật, từng chữ của Sở Thiên Trạch lọt vào tai cô, giống như một loại xuân dược nào đó khiến toàn thân cô trở nên nóng rực.Mạnh Tư Trạch còn chưa kịp phản ứng, bàn tay của Sở Thiên Trạch đã chạm đến vùng bí mật nhỏ nhắn mềm mại nằm bên dưới mảnh vải nhỏ xíu.
Anh nhẹ tay xoa nắn, lập tức, Mạnh Tư Trạch phát ra âm thanh hừ hừ nơi cổ họng, như một con mèo nhỏ đang được chủ nhân vuốt ve.“Thiên Trạch, đừng… đừng… ở chỗ đó…”Mạnh Tư Trạch vừa có chút sợ hãi, lạ lẫm, lại vừa hưng phấn khi nghĩ đến người đàn ông đang áp chế mình chính là người cho mình cảm giác an toàn tuyệt đối nhất từ trước đến nay.
Cho dù là trong quá khứ, cô từng có trải nghiệm quá kinh khủng với chuyện quan hệ xác thịt, nhưng nào ngờ khi Sở Thiên Trạch chủ động tấn công, Mạnh Tư Trạch lại không còn một chút phòng bị nào, triệt để rơi vào tay anh.Sở Thiên Trạch cắn m.út cái cổ trắng ngần của Mạnh Tư Trạch, rồi trượt dần môi mình xuống thềm ngực trắng nõn.
Mạnh Tư Trạch ngửa cổ, đón nhận từng nụ hôn ướt át của anh.
Sở Thiên Trạch thấy cô hoàn toàn mất khống chế, liền đưa tay vạch cổ áo rộng mở của cô, phơi bày đôi bầu ng.ực căng tròn, mềm mại.Hai mắt Sở Thiên Trạch lập tức sáng lên, anh bắt trọn hai bầu ng.ực của Mạnh Tư Trạch, vừa xoa vừa nắn, lại vừa tham lam mút lấy đôi nh.ũ hoa đỏ hồng.“Thiên Trạch, đừng, người ta nhìn thấy… ưm… xin anh, đừng…”Sở Thiên Trạch làm bộ như không nghe thấy lời cầu xin của Mạnh Tư Trạch, động tác tay và miệng mỗi lúc một mãnh liệt.
Mạnh Tư Trạch uốn éo thân mình, không nghĩ bản thân cô vì những động chạm của anh mà trở nên nóng rực, ngứa ngáy, khó kìm được mà r.ên thành tiếng.“Tiểu yêu tinh, em đang dụ dỗ tôi!”Sở Thiên Trạch hừ một tiếng, tay không ngừng xo.a nắ.n bầ.u ngự.c Mạnh Tư Trạch, một tay anh luồng xuống bên dưới, chạm vào đá.y qu.ần ló.t nhỏ xíu.“Chà, ư.ớt rồi!”Sở Thiên Trạch nhếch miệng cười, anh không ngờ Mạnh Tư Trạch lại nhạy cảm với những động chạm của anh đến vậy.
Mạnh Tư Trạch xấu hổ đến mức hai mắt phiếm hồng, hối hận vì ban nãy đã chủ động mời anh đến xơi mình.Bên ngoài, tiếng còi xe inh ỏi vang lên, khiến Mạnh Tư Trạch hoảng sợ không thôi, cô vừa xấu hổ, lại vừa bị ngón tay của Sở Thiên Trạch cố ý đụng chạm, càng quấy đến mức hai chân run rẩy, thắt lưng co giật liên hồi..