Sở Thiên Trạch ra ra vào vào không ngừng, bức Mạnh Tư Trạch đến phát điên, từ đau đớn trở nên khoái lạc, nơi tư mật của cô co giật không ngừng, thậm chí bụng dưới bị ép đến căng cứng.“Dật Nhiên, em thật chặt, thoải mái quá!”Sở Thiên Trạch thầm thì vào tai Mạnh Tư Trạch, càng khiến khoái cảm trong cô tăng thêm bội phần.
Mạnh Tư Trạch cảm nhận đỉnh đầu của vậ.t cứ.ng như đã chạm đến nơi sâu nhất trong cô, khiến cô không ngừng cảm thấy ngứa ngáy, thoải mái.“A… Thiên Trạch… chỗ đó, đừng… đửng chạm nữa…”Sở Thiên Trạch liên tục va chạm vào nơi sâu kín và nhạy cảm kia, khiến bên dưới Mạnh Tư Trạch co rút dữ dội.
Anh vốn không nghĩ lần đầu tiên của cô, cô lại có thể dễ dàng đạt đến cao trào như vậy, chẳng qua là vì yêu anh và mong muốn được dâng hiến cho anh mà thôi.“A… không… A!”Mạnh Tư Trạch co giật thắt lưng, bên dưới không ngừng co rút, tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn, cô uốn éo thân mình, hai mắt mờ đi, khuôn mặt xinh đẹp bỗng chốc đờ đẫn.Sở Thiên Trạch biết Mạnh Tư Trạch đã đạt đến cao trào, anh liền đẩy nhanh tốc độ, thúc mạnh vào bên trong, rồi đợi đến khi chính mình sắp lên đến đỉnh điểm, anh vội rút ra khỏi cơ thể cô, để lại những dấu vết hoan ái trên chiếc váy đỏ xinh đẹp.Không biết qua bao lâu, Mạnh Tư Trạch lúc này đang tựa vào lòng Sở Thiên Trạch, hạnh phúc ôm lấy anh.“Em thật ngốc, bỏ lỡ nửa năm trời bên anh, còn khiến Tòa án quyết định công nhận ly hôn giữa chúng ta.”Mạnh Tư Trạch luyến tiếc, hai tay xoa xoa cái cằm lún phún râu của Sở Thiên Trạch.
Sở Thiên Trạch ôm chặt cô, an ủi:“Kết hôn thì đơn giản mà, chỉ một tờ giấy là xong thôi.
Nếu em muốn, ngay ngày mai chúng ta có thể đi đăng ký, rồi tôi sẽ chuẩn bị cho em một hôn lễ thật hoành tráng.”Mạnh Tư Trạch mỉm cười lắc đầu.“Thù chưa báo, em chưa muốn nghĩ đến những chuyện đó.”Sở Thiên Trạch xoa đầu cô, đáp:“Tùy em, tôi tôn trọng quyết định của em.
Còn chuyện báo thù, tôi đã sắp xếp đâu vào đó, không chừng vài ngày nữa sẽ có kịch hay cho em xem.”Sở Thiên Trạch nói một cách tràn đầy tự tin, khiến Mạnh Tư Trạch cũng an tâm phần nào.Hôm sau, Sở Thiên Trạch đưa Mạnh Tư Trạch đến công ty Sở Thị, cùng cô bàn bạc chuyện làm ăn giữa anh và cô như những đối tác thực thụ.
Sở Thị không nhiều người biết Sở Thiên Trạch và Thẩm Dật Nhiên từng là vợ chồng, ngoại trừ Lâm Bình, nên Mạnh Tư Trạch xuất hiện với tư cách tiểu thư nhà họ Mạnh cũng không ai thắc mắc.
Chỉ có hai người bọn họ mới biết, đằng sau cánh cửa phòng Tổng giám đốc là cảnh tượng gì.“A, Thiên Trạch, đừng… đừng cọ vào đó…”Trên sô pha đặt giữa phòng, Mạnh Tư Trạch bị đặt nằm ngửa, hai chân đi giày cao gót đang dang rộng, toàn thân lõ.a l.ồ.
Bên dưới, Sở Thiên Trạch quỳ dưới đất, mặt vùi vào giữa hai chân cô, điên cuồng l.iếm m.út.Sở Thiên Trạch cố tính không cạo râu, để mấy sợi râu lún phún kia cọ vào hết thảy bên trong Mạnh Tư Trạch.
Mạnh Tư Trạch ngửa cổ, không kìm được mà rê.n mỗi lúc một lớn, tay vô thức tự xoa nắn b.ầu ng.ực mình.Sở Thiên Trạch tiếp tục m.út lấy hai cánh hoa ướt đẫm, rồi dùng chiếc lưỡi điêu luyện quấn quít lấy hạt đậu nhỏ của Mạnh Tư Trạch, khiến cô liên tục co giật thắt lưng, từ nãy đến giờ đã chạm đ.ỉnh hai lần.“Dật Nhiên, nơi này nếu không có sợi lông nào thì sẽ ra sao nhỉ?”Thấy Mạnh Tư Trạch liên tục chạm đỉnh, Sở Thiên Trạch liền buông tha cho nơi tư mật sưng đỏ kia, vừa nói vừa hôn lên hai cánh hoa vừa trêu chọc cô.
Mạnh Tư Trạch xấu hổ muốn chết, liên tục lắc đầu.“Anh đừng nghĩ mấy chuyện điên rồ, được không?”Sở Thiên Trạch cười ha ha, sau đó không muốn mất thêm thời gian, nên vội vàng cởi khóa quần.Vậ.t cứ.ng lập tức bật ra, như con thú hoang dã xâm chiếm lấy toàn bộ miệng nhỏ đang run rẩy co rút của Mạnh Tư Trạch.Xong việc, Mạnh Tư Trạch nghỉ ngơi một lát sau vài lần chạm đỉ.nh.
Sở Thiên Trạch liền nhân lúc cô liu riu ngủ, trộm đi quầ.n ló.t của cô, Mạnh Tư Trạch tỉnh lại, chỉnh trang lại quần áo, nhưng lại thiếu mất thứ kia."Sở Thiên Trạch, trả cho em!""Trả cái gì?"Sở Thiên Trạch ngây thơ hỏi lại, lập tức bị Mạnh Tư Trạch cấu vài cái.
Đúng lúc hai người đang mắt to trừng mắt nhỏ, Lâm Bình ở bên ngoài gõ cửa."Sở tổng, Mạnh tiểu thư, đối tác của nhà họ Thẩm đang họp với Thẩm Oánh Oánh rồi ạ."Sở Thiên Trạch nghe thấy lời Lâm Bình liền nhếch miệng cười đắc ý.
Mạnh Tư Trạch hoảng sợ khi nghĩ có người sẽ thấy bộ dạng vừa trải qua hoan ái của cô, liền nghiêm túc mặc váy vào, chịu đựng cảm giác trống trơn bên dưới.Sở Thiên Trạch ngồi vào ghế Tổng giám đốc, cao giọng nói với Lâm Bình:"Bảo anh ta ghi âm lại cuộc họp rồi gửi cho tôi."Lâm Bình vâng dạ một tiếng rồi đi làm việc.
Mạnh Tư Trạch tò mò hỏi:"Anh đang định làm gì vậy?"Sở Thiên Trạch nhún vai đáp:"Không có gì, chỉ là tặng cho Thẩm thị một đối tác hoàn hảo mà thôi.".