Sở Tổng Ngày Ngày Theo Đuôi Vợ Cũ FULL


Thẩm thị rối thành một nùi, như cái giẻ rách bị Tống thị đạp dưới chân.

Tống thị ra tay tàn nhẫn, sát phạt quyết đoán, không chừa cho Thẩm thị một con đường lui nào.

Tống tổng theo lệnh Uông Trác Vĩ tung tin đồn trong giới thương nhân cùng ngành, khiến Thẩm thị mấy tháng trời không ký được bất cứ hợp đồng gia công nào.

Phía Hải quan ngày đêm rình rập, bọn họ thậm chí không thể nhập hàng để mà sản xuất trong nước.Thẩm thị rơi vào khủng hoảng, càng khó cho Thẩm Oánh Oánh chạy án.Mấy tháng này mẹ con Hà Mỹ Kiều và Thẩm Oánh Oánh như ngồi trên đống lửa, tàn tạ vì chuyện hàng nhái kia.

Phía cảnh sát dăm ba hôm lại mời lên làm việc, nhưng vụ việc vẫn kéo dài chẳng đi về đâu khiến bọn họ vô cùng mệt mỏi.Người phụ trách vụ án của Thẩm Oánh Oánh liền mách nước cho cô ta một đầu mối chạy án, người này có tên là Hồng Cao Kỳ, một cảnh sát có thâm niên trong ngành, lại quen biết rất nhiều quan chức chính phủ.Cuối tuần, Thẩm Dật Nhiên và Sở Thiên Trạch hẹn nhau ở resort Uông thị.

Thẩm Dật Nhiên mặc chiếc đầm bó sát màu đỏ, đi trên đôi giày cao gót, thân hình mảnh khảnh nhưng ba vòng nóng bỏng, đi bên cạnh Sở Thiên Trạch vô cùng xứng đôi.Uông Trác Vĩ, Lạc Hữu Bằng bẹn Thẩm Dật Nhiên và Sở Thiên Trạch ở một phòng VIP.

Thẩm Dật Nhiên ngạc nhiên khi thấy căn phòng này nhìn trực diện ra bể bơi.

Ở đó, cô thấy một bóng người quen mặt.“Là Thẩm Oánh Oánh?”Sở Thiên Trạch nhếch miệng cười, đáp:“Bên cạnh cô ta là Hồng Cao Kỳ, một viên cảnh sát.

Ông ta có thẻ VIP đấy!”“Cảnh sát? Ông ta giàu đến mức có thẻ VIP ở đây?” Thẩm Dật Nhiên kinh ngạc.

“Chắc chắn là tiền bẩn rồi.”Trong mắt Thẩm Dật Nhiên hiện ra một tia khinh bỉ, Thẩm Oánh Oánh điên mới quấn lấy loại người này, chẳng qua cô ta muốn thông qua Hồng Cao Kỳ chạy án.

Thẩm Dật Nhiên biết được mục đích của Thẩm Oánh Oánh, trong lòng càng toan tính.Dưới hồ bơi, Thẩm Oánh Oánh không ngừng quấn lấy Hồng Cao Kỳ.

Còn Hồng Cao Kỳ, mỡ dâng tận miệng tội gì từ chối? Bàn tay thô kệch đeo mấy cái nhẫn vàng quấn lấy eo Thẩm Oánh Oánh, cười nham nhở.

Thẩm Oánh Oánh trong lòng ghê tởm không lời nào tả được, nhưng đành phải thuận theo gã.Hồng Cao Kỳ uống ngà ngà say, rồi ôm eo Thẩm Oánh Oánh, kề môi sát vành tai cô ả.

Thẩm Dật Nhiên thấy cảnh tượng đó, trong lòng nảy ra một ý đồ.“Thẩm Oánh Oánh có vẻ bài xích động chạm của Hồng Cao Kỳ một cách rất rõ ràng nhỉ?”Sở Thiên Trạch mỉm cười, ôm cô từ phía sau, hôn lên cái gáy trắng nõn rồi đáp:“Ừm, đâu phải ai cũng cam tâm tình nguyện ở bên cạnh một tên vừa đen vừa béo, mặt rỗ hoa, môi thâm xì như vậy?”Thẩm Dật Nhiên nhếch miệng cười, mô tả của Sở Thiên Trạch đủ ghê tởm.

Phía sau mông tô, có thứ gì đó cứng rắn nóng bỏng chạm vào.

Thẩm Dật Nhiên biết, Sở Thiên Trạch nhìn thấy cô ăn mặc như vậy, lại xịt mùi nước hoa mà anh yêu thích, chắc chắn anh không nhịn được.Thẩm Dật Nhiên vừa quay đầu lại định nói gì đó thì bị Sở Thiên Trạch ghì lấy, ngoạm chặt đôi môi thơm mềm đỏ mọng, mút lấy mút để.Lúc này, Uông Trác Vĩ cũng lững thững đi về phía hai người bọn họ, vỗ vai Sở Thiên Trạch rồi nói:“Người anh em, ở chỗ này không chỉ có hai người, đừng công khai đưa đẩy như vậy, chọc mù mắt chó của tôi.

Chi bằng, chúng tôi sang phòng bên cạnh, hai người cứ từ từ nhé.”Sở Thiên Trạch buông môi Thẩm Dật Nhiên, liếc Uông Trác Vĩ, sau lưng hắn là vẻ mặt ngây thơ vô tội của Lạc Hữu Bằng.

Tên cà chớn này nói hoa mỹ như vậy, chẳng qua là chính hắn cũng đang động d.ụ.c.“Xéo đi!”Sở Thiên Trạch quăng cho Uông Trác Vĩ một ánh nhìn khinh bỉ rồi tiếp tục “đại sự”.

Uông Trác Vĩ đi đến bên cạnh Lạc Hữu Bằng, khoác tay ôm eo cậu rồi rời đi.Bên dưới hồ bơi, Thẩm Oánh Oánh trông không khác gì một ả gái bia ôm bị người ta đùa bỡn mà không có cách nào từ chối.

Thẩm Dật Nhiên không nói được cảm xúc của mình lúc này là gì, ả ta là em gái của cô, nhưng cũng chính là kẻ đẩy vô vào chỗ chết.

Cô may mắn thoát nạn không có nghĩa là ả ta vô tội.Thẩm Dật Nhiên siết chặt nắm tay, sau lưng cô, Sở Thiên Trạch cũng đã bắt đầu lần mò vào trong chiếc váy ôm sát cơ thể.

Bàn tay hư hỏng đang chạm vào đùi trong của cô, rồi vuốt dần lên trên cho đến khi chạm vào khe suối tươi trẻ.“Ưm, Thiên Trạch, chỗ này…”“Tấm kính này đặc biệt, bên dưới không nhìn thấy gì đâu.”Thẩm Dật Nhiên cắn môi, ngón tay của Sở Thiên Trạch vừa chạm đến nơi đó, mưa xuân lập tức tuôn ra.

Sở Thiên Trạch vô cùng hài lòng, cơ thể Thẩm Dật Nhiên đã sớm bị hắn làm đến quen rồi.Bên dưới, Hồng Cao Kỳ đang ôm ghì Thẩm Oánh Oánh, thực sự xem cô ta là gái tiếp bia, không ngừng ép cô ta uống rồi ôm hôn.

Thẩm Oánh Oánh ghê tởm vô cùng, nhưng không có cách nào phản kháng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui