--- Lời Tác Giả ---Hừm…Cảnh báo đọc giả dưới 18+ và khó tính bỏ qua chương này nhé. Cãi lời mà đọc tâm hồn bị vấy bẩn, tẩu hỏa nhập ma ráng chịu.Vì nội dung chương sắc nặng, để tránh vi phạm nội quy đăng truyện, tác giả đành đưa link sang trang khác tránh vi phạm nội quy , đọc giả chịu khó qua link thienvadia đọc mấy chương sắc nặng này nhéLink chương truyện này: https://thienvadia.net/diendan/thre/so-uoc-luan-hoi-truyen-sang-tac-sac-tu-gia-phieu-luu-18.1292154/page-5#post-34193434 Hoặc link google docs: https://docs.google.com/document/d/1c1YutBXtcZ1_-SXEb2-86yrr1RsonL8HZUzbYy2B6Ik/edit?usp=sharing --- Xem trước một đoạn ---Để Huỳnh Ni nằm nghĩ, Meow Meow đứng dậy đi đến bên cạnh Nhiễm Nam. Nắm cây hàng của cậu ta, cô dùng hai ngón tay gãi gãi khiêu khích.Nhiễm Nam nhăn nhó khuôn mặt, hừ, mình nhất định có thể vượt qua thử thách lần này, chứng tỏ tình yêu của mình dành cho Ni là trong sáng như ánh pha lê vậy, thuần khiết không tì vết. Học hỏi phim ảnh, Nhiễm Nam tưởng tượng ra phật tổ ngồi chễm chệ trong đầu mình, quả thật có hiệu quả, tâm cảnh của cậu chàng dần bình tĩnh lại.Tĩnh tâm, tĩnh, tĩnh, tĩnh…Ư, Tĩnh tâm, nam mô a di đà phật.Tĩnh, tĩnh… Tĩnh. Tâm ngày càng tịnh, Nhiễm Nam thở phào một hơi.Bỗng…