Soái Bạo Toàn Địa Cầu - Nhất Chỉ Vô Kê

Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê

•Edit: Yin

•Beta: Yu

_______

Đầu óc ba tên này có lỗ!

Không ít người vừa nãy mang biểu cảm ước ao, bây giờ vẻ mặt đều như thấy mấy thằng ngu nhìn chằm chằm ba người này.

Bọn họ vừa mới nghe thấy cái gì?

Ba cái tên ngốc này từ chối quân dự bị SIQ! Để bọn chúng cút đi, cho tôi vào! Tôi tuyệt đối sẽ không từ chối đâu!

Trong tất cả trưởng quan chỉ có Diệp Lăng trên mặt đầy ý cười ôn hoà, vỗ một cái trên bả vai của Bạch Thiếu Thiên đang sững sờ, cực kỳ tự tin nói một câu không tồi.

Mặt Diệp Lăng đều cười sắp nở hoa rồi, Quân đoàn 17 có lòng trung thành thật là một điều tốt! Cái quân đoàn tân binh này thật không tồi, ông thích.

Mà Bạch Thiếu Thiên được biểu dương thì gật đầu cười mỉa mai. Quay đầu nhìn về phía ba người La Định Trạch, ngược lại với Diệp Lăng, anh giận lại không biết khuyên thế nào, cơ hội tốt như vậy mà cứ thế bỏ qua? Ba cái tên đầu gỗ này!

"Ha ha ha ha, đã nhiều năm rồi không có ai từ chối lão già này." Douglas sửng sốt một chút, ngay sau đó không nhịn được cười ha ha, vỗ vai La Định Trạch.

Trong một tháng đối luyện với [ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ], La Định Trạch không chỉ học súng bắn tỉa mà còn học cả pháo bắn tỉa, thậm chí ngay cả ném lựu đạn hắn cũng đều luyện tập cẩn thận, đồng thời còn muốn huấn luyện nâng cao kĩ năng cận chiến cho toàn quân đoàn, mỗi ngày mệt đến không kịp thở. Mà tất cả những điều này cũng không phải thê thảm nhất, thảm nhất là một tháng bọn họ cũng chưa đánh thắng [ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ].

Cái đoàn đội này của bọn họ, thiếu ai cũng không được. Bọn họ còn chưa thắng được Đại thần, không thể chia ra!

La Định Trạch quay đầu nhìn đám anh em của mình, buông tay: "Sao biểu cảm mỗi người đều như muốn khóc vậy? Lão đại của các ông không định đi."

"Đi, cùng tôi luyện tập. Ngày mai còn phải thi đấu, nếu ai bị đánh chết thì luyện tập chiến đấu ba tháng với tôi!" La Định Trạch nhanh chân đi về phía trước, phất tay với người phía sau, lập tức tân binh Quân đoàn 17 tụ tập đi lên như một tổ ong, ôm lấy La Định Trạch đi về phía doanh trại.

"Ai muốn luyện tập chiến đấu ba tháng với cậu ta, thế không phải là tìm chết à?!"

"Lão La thật không tử tế. Cậu ta thật ra là muốn tìm bao cát bằng thịt người!"

Ba ngày sau --

Trên đài, Douglas nhìn La Định Trạch trước mặt, tên nhóc này cợt nhả như thằng lưu manh. Lần này các đoàn đội tham gia thi đấu đều có sở trường của mình, mỗi tên lính cũng đều là người xuất sắc. Nhưng mà lần này có lực lượng mới là tân binh Quân đoàn 17 xuất hiện, như một con ngựa hoang đấu đá lung tung trực tiếp một đường giết tới trận chung kết!

Ba tay bắn tỉa có thể xạ kích khoảng cách siêu xa, bảy, tám tay súng máy kỹ thuật cực tốt, còn có hai tay súng cối làm đội ngũ này như hổ thêm cánh. Những yếu tố này cùng hợp lại, Quân đoàn 17 một đường mãnh mẽ tiến quân giành được hạng nhất thi đấu!

Douglas gật gật đầu, lớn tiếng tuyên bố: "Lần thi đấu này tân binh Quân đoàn 17 giành được hạng nhất, số người tử vong ít nhất, kết thúc chiến đấu nhanh nhất, Bạch giáo quan huấn luyện không tồi."

Bị Douglas điểm danh, Bạch Thiếu Thiên đứng tại chỗ thấy hơi choáng váng. Ba ngày nay anh vẫn luôn ở trạng thái hoảng hốt. Anh hoàn toàn không thể tin được binh lính anh huấn luyện ra có năng lực tác chiến dũng mãnh như vậy! Những người này căn bản là giả đi!

Sau khi Douglas tuyên bố thắng lợi, Tướng quân Diệp Lăng càng cực kỳ vui vẻ, nhìn đồng liêu[*] trong mắt tràn đầy đắc ý-- ai nói binh lính ông đây không giỏi? Đây còn không phải là hạng nhất à?
[*] đồng liêu: bạn cùng làm quan:>

Nhận lấy cup Douglas trao cho, La Định Trạch nhếch miệng cười với Bạch Thiếu Thiên. Tất cả đám tân binh cũng đều rất vui mừng tiến lên vây quanh, tung La Định Trạch lên cao, hoan hô bọn họ xuất sư đại thắng!

Diệp Lăng vỗ vai Bạch Thiếu Thiên, trầm tư chốc lát, suy nghĩ xem có nên yêu cầu Bạch Thiếu Thiên viết phương án huấn luyện binh sĩ. Tân binh lần này huấn luyện bài bản, mỗi phương diện đều làm được vô cùng không tồi. Ông trầm giọng nói với Bạch Thiếu Thiên: "Huấn luyện lần này cậu làm cực kỳ tốt, trong vòng một tuần viết một phương án huấn luyện binh sĩ."

Bạch Thiếu Thiên dại ra. Kế hoạch huấn luyện là sao... Tướng quân... Tôi thật sự không làm được! Tôi thậm chí không biết đám người kia sao lại lợi hại như vậy!

Chờ sau khi Diệp Lăng rời đi, Bạch Thiếu Thiên quay đầu nhìn về phía La Định Trạch đang cười đến không ngậm được mồm, sâu kín hỏi: "Trước tiên tôi chỉ muốn hỏi các cậu, nhưng doanh trại tân binh không để chúng tôi đi vào, đến cùng các cậu đã xảy ra chuyện gì, ăn thuốc kích thích? Nhiều trận chiến đấu như vậy mà tổng số người tử vong chỉ là 8?"

La Định Trạch nhấc mắt, quét mắt nhìn qua Bạch Thiếu Thiên, nghiền ngẫm nói: "Sao lại là ăn thuốc kích thích? Không thì Bạch giáo quan anh nói cho tôi... [ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ] rốt cuộc là ai?"

Bạch Thiếu Thiên nghiêm mặt nói: "Điều này thật sự không thể nói, không tiện lắm..."

"Được rồi." Các tân binh Quân đoàn 17 lộ ra biểu cảm mất mát, La Định Trạch vỗ vai Bạch Thiếu Thiên, nói: "Một tháng này mỗi buổi tối [ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ] đều online theo chúng tôi đánh cảng chiến, mỗi ngày ba lần."

"Đánh bọn họ, hoàn toàn không có áp lực."

"Ha ha ha ha, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Đại thần."
(silveryfan2482.wordpress.com)
Cả người Bạch Thiếu Thiên đều ngây dại. Mỗi ngày Cổ Tư Niên đều giúp đám nhóc này đánh cảng chiến?!!!

Thì ra lão đại là người như vậy! Giúp mình luyện binh còn không tự nói với mình! Đột nhiên cảm nhận được tình yêu thương của bạn cùng phòng! Bảo sao mấy tên này đột nhiên lợi hại như vậy, có một người bồi luyện trâu bò, không lợi hại thì cần phải xin lỗi cái danh Cổ Tư Niên rồi!

"Bạch giáo quan hai mắt anh dại ra, vẻ mặt mờ mịt, để tôi đoán xem... chức quan Đại thần [ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ] có phải cực to không? Dù sao chắc chắn mạnh hơn anh, ha ha ha ha!" La Định Trạch ngửa mặt lên trời cười dài, tiếp theo lại lần nữa chân chó kéo tay Bạch Thiếu Thiên, "Giáo quan, chúng ta đều thân quen như vậy, anh nói luôn cho tôi Đại thần là ai đi?!"

"Vì để cho anh không khoả thân chạy, chúng tôi đã cố gắng như thế!"

"Đúng vậy, Bạch giáo quan, anh nói luôn đi!"

Bạch Thiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, trên mặt tràn đầy thần sắc kiêu ngạo, bước đi như gió, một cái xoay người nước chảy mây trôi để lại một đám tân binh đang chờ đáp án.

Trên đường đi, Bạch Thiếu Thiên bấm một số truyền tin.

"Có việc?"

Người đàn ông mặc quân trang, ngồi trước bàn làm việc, cao lãnh mà cấm dục, hai mắt Bạch Thiếu Thiên bị người đàn ông trước mắt như hormone hình người mê hoặc một chút, ngay sau đó bừng tỉnh, âm thanh kích động nói: "A a a, lão đại, anh thật sự là quá tốt! Ngày hôm nay binh đoàn em mang giành hạng nhất! Ôm mười hai vạn phần cảm ơn[*], em muốn mời anh ăn cơm!"

[*] 12 vạn phần cảm ơn= rất rất rất rất cảm ơn:>

Cổ Tư Niên có chút buồn cười nhìn Bạch Thiếu Thiên, người nhỏ tuổi nhất trong phòng ngủ ngày trước, hơi bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nói: "Không có gì, chỉ là giúp cậu đánh một lần với bọn họ, cũng không dạy gì cả."

Bạch Thiếu Thiên nhếch miệng cười ha ha nói: "Đừng giả vờ nữa, em từ chỗ La Định Trạch biết hết rồi. Anh từ sáng tới tối đều cùng bọn chúng đánh cảng chiến! Lão đại, lần đầu tiên em nhìn thấy anh có tính người như thế! Sau này em sẽ không nói anh lạnh nhạt vô tình nữa!"

Tác giả có lời muốn nói:
Dịch Trinh: Cái tên La Định Trạch miệng rộng này! Đừng cản tôi, tôi muốn đánh cậu ta!

Hết chương 16.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui