Tên truyện: SOÁI BẠO TOÀN ĐỊA CẦU
Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
***
Nghe vậy, Dịch Trinh hít một hơi thật sâu rồi quay đầu lại mỉm cười. Hai người cùng nhau đi qua hành lang. Có lẽ là do còn sớm, vả lại mọi người vừa trải qua đại nạn, trên hành lang dài đằng đẵng không có lấy một người, chỉ có tiếng bước chân khe khẽ của hai người cùng sự ma sát giữa quần áo khi sóng vai đi cạnh nhau.
Dịch Trinh đi theo Cổ Tư Niên, cứ thấy nghèn nghẹn trong lòng.
Cổ Tư Niên thấy Dịch Trinh vẻ mặt thẫn thờ dọc đường, rõ ràng tư tưởng chẳng còn ở đây, có lẽ là đang nghĩ điều gì đó, gọi nhiều lần cũng không thấy phản ứng.
"Tới rồi."
Một giọng nói êm tai lại dễ nghe vang lên bên tai.
Dịch Trinh gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, vòng qua Cổ Tư Niên đi thẳng về phía máy trị liệu chỗ La Định Trạch. Tay chân La Định Trạch đều đang được truyền máu. Nếu không nhờ tố chất cơ thể thì lúc Dịch Trinh đến cậu ta đã bị sốc vì mất máu quá nhiều rồi.
Giờ đây, La Định Trạch đang ngồi ở trong máy trị liệu, tuy tay chân đều đang được truyền máu nhưng tinh thần vẫn tốt một cách lạ thường.
"Con suýt làm mẹ sợ chết mất. Mẹ đã nói rồi mà! Nhà mình có tiền, mắc gì con đi tòng quân? Tòng quân vừa nguy hiểm vừa vất vả, con nhìn con xem có khác gì cái que không! Còn đen xì nữa!" La Định Trạch cúi đầu nghe mẹ mình mắng xối xả.
La Định Trạch thỉnh thoảng nói lại: "Con chỉ muốn làm một quân nhân bảo vệ đất nước! Mẹ, lần này bọn con cứu được nhiều người lắm, choán hết cả quân hạm cơ!"
"Mẹ biết, mẹ thấy tin rồi. Ôi, thằng bé này sao con chẳng nghe lời gì cả. Nhưng mà mẹ còn có chuyện muốn nói."
La Định Trạch nghiêng đầu, "Hể, nói gì ạ?"
Người phụ nữ xinh đẹp được bảo dưỡng rất tốt khẽ nở một nụ cười dịu dàng nói: "Mẹ tự hào về con. Con trưởng thành rồi, bao giờ về mẹ chọn chân máy cho, chúng ta sẽ đặt loại tốt nhất."
"Dạ." La Định Trạch cười hì hì gật đầu, "Mẹ, không nói chuyện với mẹ nữa, con lại nằm một lát đây."
"Đi đi, nghỉ ngơi cho tốt."
La Định Trạch nở một nụ cười lưu manh tiêu chuẩn rồi tắt liên lạc, sau đó lại nhìn chằm chằm thiết bị liên lạc chốc lát. Cậu nghiêng người chuẩn bị nằm xuống lại thì thấy Dịch Trinh đang cúi xuống nhìn mình, lập tức xấu hổ gãi đầu: "Anh, anh đến, đến lúc nào thế? Em, em không có thấy."
La Định Trạch ở trong lòng tát cho mình một phát, có mỗi việc nói thôi mà cũng nói lắp.
Cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện được gặp Đại thần ngoài đời, lại còn trẻ thế! Trông cùng lắm là hơn cậu được một, hai tuổi. Cậu vẫn cho rằng người ta ít nhất là xêm xêm tuổi ngài Cổ Tư Niên, hai tám hai chín tuổi, hoặc là hơn một chút.
Bàn tay thon dài trắng nõn đặt lên bên hông máy trị liệu. Mái tóc ngắn đen nhánh, mềm mượt hơi rũ xuống. Cặp lông mày xinh đẹp hơi nhếch lên. Từ dưới nhìn lên, đường quai hàm hoàn mỹ gợi cảm lại cấm dục. Dưới ánh đèn, khuôn mặt Dịch Trinh có vẻ đặc biệt hấp dẫn. Hắn quan tâm hỏi La Định Trạch đang ngẩn người: "Sao thế? Không thoải mái à?"
"Ôi... Không ạ. Chỉ là nhìn anh khác xa so với tưởng tượng của em. Nhìn anh giờ, trông đẹp trai quá thể..." La Định Trạch cười bất lực giải thích. Trước đây cậu đoán Dịch Trinh là sĩ quan của một quân đoàn nào đó, còn định đi làm lính dưới quyền của hắn cơ! Nhưng ngó gương mặt non choẹt này xem, cả người đều thấy bất ổn.
Dịch Trinh cười, vỗ vai La Định Trạch nói: "Chắc cậu sẽ không luôn nghĩ tôi là một ông chú trung niên nào chứ?"
"À..." Thật đấy.
La Định Trạch cúi đầu sờ trán, sau đó chìa tay về phía Dịch Trinh và nói: "Em chào anh. Cho phép em chính thức tự giới thiệu, em tên là La Định Trạch! Rất vui được làm quen với anh! Và... cảm ơn anh."
"Không có gì."
Trong khi cả hai đang nói chuyện, Cổ Tư Niên đã kiểm tra xong tình hình của những binh sĩ bị thương trong phòng y tế. Y thảnh thơi sải bước tới, tay đeo găng trắng, quân trang thẳng thớm.
Cổ Tư Niên vừa đến, La Định Trạch nhìn y đứng đằng sau Dịch Trinh, mặt lập tức đỏ bừng lên. Cậu ta ngưỡng mộ giá trị sức mạnh của Dịch Trinh. Cơ mà trước khi quen Dịch Trinh, cậu lại cực kỳ sùng bái Cổ Tư Niên. Bỗng dưng hai người một trước một sau đến đây xem cậu, lại còn đều có gương mặt thu hút người ta, thoạt nhìn có cảm giác xứng đôi khó tả. (fan cp no.1:)))
Khi Cổ Tư Niên mỉm cười gật đầu với mình, hai má La Định Trạch lại hồng lên. Cậu nhìn Dịch Trinh rồi lại nhìn Cổ Tư Niên, nếu hai idol nhà cậu ở bên nhau có vẻ cũng hay ho đấy chớ!
Cậu ta hạ giọng nói với Dịch Trinh: "Ngài Cổ Tư Niên đang ở phía sau hai ta."
Dịch Trinh nghe vậy thì sững người, quay đầu lại thấy Cổ Tư Niên đang đứng cạnh mình, một tay còn đang sửa cổ tay áo. Trông gương mặt thấy mà muốn đấm lên mặt tiền kia, Dịch Trinh lắc đầu. Bây giờ hắn thật sự không rảnh thưởng thức.
"Về cùng đi, đừng quấy rầy việc trị liệu của họ." Người đàn ông cụt hứng quay đầu một góc 45 độ, đôi mắt tựa sao trời nhìn Dịch Trinh, nói.
Dịch Trinh hơi chần chừ, "Hả... À."
"Vậy tôi đi đây, cậu chú ý nghỉ ngơi cho cẩn thận." Dịch Trinh dặn dò.
Lúc này, La Định Trạch lại túm lấy góc áo Dịch Trinh, "Đại thần, lúc em về sẽ đeo chân máy vào, anh đi với em đi! Mẹ em là chuyên gia về việc này. Vì cứu em mà cánh tay của anh bị hỏng lớp da sinh học, sửa lại cũng tốn không ít tiền đâu, tìm mẹ em là miễn phí!"
"Được chứ!" Dịch Trinh nghe La Định Trạch nói thì lập tức đồng ý. Thứ hắn thiếu nhất bây giờ chính là tiền đó! Không tốn tiền mà có thể sửa lại vết rách trên cánh tay người máy cấp cao này, tất nhiên hắn sẽ chẳng từ chối rồi.
Nghe thấy giọng điệu vui vẻ của Dịch Trinh, Cổ Tư Niên nín cười. Quả nhiên vẫn là tên nhóc Bồ Câu kỳ lạ đó, yêu tiền vậy cơ, còn chẳng giấu nổi niềm vui trong lời nói. Cơ mà cánh tay là tay máy móc ư?
Rảo bước theo Cổ Tư Niên, Dịch Trinh lo lắng thật sự, mệt nhiều chút trong lòng.
Cổ Tư Niên thì cứ trò chuyện với hắn như một người bạn cũ, tâm trạng Dịch Trinh càng tồi tệ hơn. Tôi với anh thân lắm hả! Quen lắm hả! Anh mới biết tên tôi chưa được 24h đâu...
"Cậu với La Định Trạch có quan hệ tốt nhỉ, cậu ấy là bạn cậu à?" Cổ Tư Niên thản nhiên nói, giống như đang trò chuyện với Dịch Trinh trong game.
"La Định Trạch cho tôi vay tiền lúc tôi thậm chí không đủ tiền ăn, anh nghĩ quan hệ vay tiền có thể không tốt được à?" Dịch Trinh bình thản nói. Trên mặt thì cười còn trong lòng kiểu... Phiền vl, sao Cổ Tư Niên nói nhiều thế nhờ!
Cổ Tư Niên hơi bất ngờ khi nghe câu trả lời, đây là cái lý do gì thế... Đi vay tiền là quan hệ tốt?
Trong lòng Dịch Trinh, La Định Trạch giống như một đứa trẻ vậy. Nhưng đứa trẻ này lại giúp hắn mua Lục Béo, Độc Nhãn về, sẵn sàng cho vay tiền rồi thuê phòng cho hắn qua mạng, còn đặc biệt trang trí phòng thuê. Trong game, ngoài người anh em Ruler, hắn tiếp xúc với La Định Trạch nhiều nhất.
Khi ở cạnh La Định Trạch, hắn cảm thấy như được sánh vai bên bạn bè. Còn người anh em Ruler bí ẩn thì lại tựa như một người thầy, một người bạn tâm giao. Phải nói rằng trình độ chiến đấu của Ruler rất cao, luôn có thể chỉ ra những sơ hở của hắn và những phương thức chiến đấu hiệu quả hơn.
Cổ Tư Niên đã thực sự bị chọc cười bởi những lời của Dịch Trinh. Ngày ngày tên nhóc này chẳng màng sáng tối vào game đi cày thuê, không thì cũng là đi đánh cảng chiến với đám La Định Trạch, hoặc là đi tìm y đánh nhau, lần nào cũng học rất nhanh.
"Cậu thiếu tiền đến nỗi nào cơ chứ?"
Nghe câu hỏi, Dịch Trinh im lặng một lát, có hơi ủ rũ, kiếm tiền khó lắm: "Giá hai người máy siêu cao cấp, 40 triệu? Tôi cũng chẳng biết cần bao nhiêu."
"Tôi đi trước." Bất giác, Dịch Trinh đã tới cửa phòng mình. Hắn bình tĩnh mở cửa rồi đóng lại, động tác thoăn thoắt.
Cổ Tư Niên đứng bên ngoài sờ cằm. Rõ ràng là Bồ Câu Nhỏ rất không thích nói chuyện với mình, lại còn lúc nào cũng giữ cái thái độ xa cách, khác hẳn trong game. Trong game, Dịch Trinh tử tế với tất cả mọi người, còn biết tỏ ra dễ thương... Tuy nhiên khi đối diện với con người thật của mình, loại hơi thở người sống chớ phiền này quá là rõ ràng.
Kiểu như nói hai câu nữa với mình là chết luôn ấy...
Không dừng lại, Cổ Tư Niên đi đến phòng điều khiển kiểm tra. Khi trở về phòng, y nghĩ nghĩ lại đăng nhập vào game. Bồ Câu Nhỏ quả nhiên đang online. Y vừa online đã nhận được tin nhắn từ Bồ Câu Nhỏ.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Anh em, hôm qua nghỉ ngơi được không?
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Cũng không tệ lắm ^_^
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Đi luyện đi.
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Ok.
Sau khi hai người đánh hai trận, Dịch Trinh như một học trò ngoan nghe Cổ Tư Niên làm thầy giáo giỏi giảng giải các kỹ xảo chiến đấu lúc nãy.
"Ok, hình như hiểu rồi, mai tôi sẽ nghiên cứu, off ngủ đây, kẻo cả thế giới lại nghĩ là tôi không đi ngủ!" Dịch Trinh nghe một lát, sau đó nhìn Cổ Tư Niên biểu diễn hai ba lần, đại khái là đã hiểu cách thức vừa nhảy lùi lại vừa bắn ba đường đạn hình cung xoắn ốc.
Cổ Tư Niên hạ súng xuống. Mỗi lần biểu diễn cho Bồ Câu Nhỏ, tên nhóc này cứ như bọt biển hấp thụ hết ngay lập tức, chỉ cần mình nêu ra vài điểm chính: "Nhanh vậy đã hiểu rồi?"
"Ừa ừa, ngày mai chắc chắn học được!"
Cổ Tư Niên nghe thấy tiếng cười của Dịch Trinh, khác hẳn với thái độ xa lánh với y ở ngoài đời lúc nãy.
"Tôi off đây, anh cũng ngủ sớm chút đi. Đừng thức đêm mãi dễ đột tử đấy." Dịch Trinh nghĩ một lát rồi nói.
"Tôi thấy cậu khá dễ đột tử đấy..." Cổ Tư Niên bất lực, nhưng quả thực y cũng hơi mệt.
"Xí ~"
Hai người offline ngay lập tức. Cổ Tư Niên nằm trên giường suy tư.
Ngày hôm sau, quân hạm đến Trái Đất.
Có rất nhiều người chết đã được xác nhận. Dịch Trinh chọn một chàng trai với mái tóc đen và màu mắt đen, còn cùng họ với hắn làm người thay thế. Quan trọng nhất là người đó cũng đã từng vào trường quân đội, mỗi tội cái trường phèn ẻ... Không phải trường quân đội số một, số hai của Trái Đất, mà chỉ là một cái trường rẻ rách đứng top đầu từ dưới lên trên, cả trường chẳng được mấy mống.
"Xin chào, vui lòng xuất trình ID thân phận của anh." Dịch Trinh sử dụng ID của người kia. Nhân viên kiểm tra ngạc nhiên nhìn ảnh thẻ rồi lại nhìn mặt Dịch Trinh, "Thế này... trông khác quá, anh là chính chủ thật hả?"
Cổ Tư Niên cũng đi bên này. Y vốn định chờ tất cả kiều dân an toàn rời đi thì mới về nhà, tình cờ nhìn thấy cảnh nhân viên kiểm tra cau mày nhìn Dịch Trinh một lúc xong lại cúi đầu xem ảnh thẻ.
"Có chuyện gì vậy?", Cổ Tư Niên đi tới, nghiêng người hỏi.
Cô nhân viên vừa thấy Cổ Tư Niên mặt lập tức đỏ bừng như trái táo, đôi mắt to tròn long lanh ánh nước.
Dịch Trinh thì lại trừng mắt liếc Cổ Tư Niên, lặng lẽ kéo khoảng cách giữa hai người. Sau đó, giọng nói êm tai tựa như bàn tay không xương câu lấy hồn người, cặp mắt to đen nhánh nhìn chị gái nhân viên xinh đẹp, hắn chỉ vào khuôn mặt mình và nói: "Tôi đi phẫu thuật thẩm mỹ ở Torres, đập đi xây lại hết đó! Tay nghề bác sĩ đỉnh lắm luôn!"
Cổ Tư Niên:???
"Kết quả thế này cũng được quá thể! Cơ mà giờ Torres chiến tranh loạn lạc, nếu không tôi nhất định sẽ đi sửa mũi." Cô gái nói trong sự tiếc nuối. Dịch Trinh đã hack hệ thống kiểm tra con ngươi nên kiểm tra ra kết quả trùng khớp. Hồ sơ phẫu thuật thẩm mỹ giờ không dễ kiểm tra, nhưng nếu tròng đen đã không có vấn đề vậy thì chắc chắn là chính chủ. Nhân viên cũng không làm Dịch Trinh khó xử, xác nhận danh tính kiều dân về nước của Dịch Trinh là hợp pháp.
Chờ Dịch Trinh đi rồi, Cổ Tư Niên mỉm cười, nói với chị gái nhân viên: "Tôi muốn xem ảnh trước đây của cậu ấy."
Cô gái vội vàng đưa màn hình cho Cổ Tư Niên nhìn, còn nói: "Sửa đẹp ghê, mình còn tưởng tự nhiên cơ..."
Người đàn ông trong ảnh không đến nỗi xấu nhưng cũng không thể nói là đẹp trai được, trông cũng gọi là ưa nhìn.
Hóa ra Bồ Câu Nhỏ đã từng phẫu thuật thẩm mỹ.
Cho nên thiếu tiền là bởi vì thích phẫu thuật thẩm mỹ?!
Y dường như đã biết vì sao Bồ Câu Nhỏ ngày đêm đi cày thuê. Dù sao thì phẫu thuật thẩm mỹ rất đắt đỏ, lại còn sửa tự nhiên đến thế, chắc chắn chi phí rất tốn kém.
Dịch Trinh hoàn toàn không biết tình tiết xảy ra đằng sau và trí tưởng tượng bay cao của Cổ Tư Niên. Hắn nhờ La Định Trạch đưa bé cưng về nhà bà ngoại nó, sau đó cực kỳ hớn hở thừa dịp Cổ Tư Niên chưa về nhà thì tới phòng trọ chỗ bọn Lục Béo để đi chọn nhà, tiện thể đặt thân thể này trong nhà trọ luôn.
Dịch Trinh mua hai con robot đồ chơi, lần đầu tiên bước vào căn phòng trọ bằng thân thể này, liếc hai tên nhóc.
Lục Béo trông thấy Dịch Trinh thì cả mình mẩy đều sắp chẳng ổn, "Tiểu Hồng, Tiểu Hồng, cậu xoay cái xem nào. Trước giờ tôi chưa từng thấy phiên bản người máy này đâu, đây chắc kèo là loại cấp cao! Bản 2 triệu bình thường chẳng bao giờ được thật trân như này đâu!"
Theo lời Lục Béo, Dịch Trinh xoay một vòng. Cơ thể này có tỉ lệ hoàn mỹ, diện mạo hoàn hảo, có thể thấy được chủ nhân của người máy này rất có tâm.
"Đi thôi, đi mua nhà nào!" Dịch Trinh lấy hai món đồ chơi hình quả trứng ra rồi cắm chip của Độc Nhãn và Lục Béo vào. Hắn không muốn dắt theo hai người máy EW đi mua nhà, không thì người ta sẽ nghĩ hắn bị thần kinh đấy.
Có tiền thì dễ nói chuyện.
Căn nhà Dịch Trinh mua không lớn lắm. Không giống biệt thự một người mà Cổ Tư Niên đang ở, nó là một căn chung cư rộng 300m2 tương đối sang trọng. Vì vậy số tiền mà đám Dịch Trinh dành dụm cơ bản chẳng thể đủ để gánh hết căn nhà lớn như vậy. Thế nhưng, Độc Nhãn và Dịch Trinh đều không thể làm lung lay được Lục Béo cứng đầu, nếu không cho mua là điên cuồng spam trong nhóm ba người.
"Mua căn này đi, đừng mà, tôi muốn căn này cơ!"
"Huhuhu, tôi muốn căn này. Chúng ta phải ở ba người, bé quá là không được đâu!"
"Tiểu Hồng, Tiểu Hồng, được không!"
"Tiểu Hắc QAQ"
Dịch Trinh và Độc Nhãn chỉ có thể thỏa hiệp.
Lấy được chìa khóa nhà, từ đây ba người máy bắt đầu nỗ lực trả khoản vay mua nhà, may mắn không nhiều lắm, hai triệu thôi...
Trả lại phòng trọ, Dịch Trinh đưa hai tên nhóc về dọn nhà mới rồi vứt cơ thể ở đây luôn. Hai tên nhóc tôi điều khiển một chốc, cậu điều khiển một lát tí thì nghịch hỏng cơ thể.
Núp trong góc nhà, Dịch Trinh nghiêng đầu dựa vào bên cạnh sô pha thì quả nhiên nhìn thấy Cổ Tư Niên. Cổ Tư Niên bước thẳng qua mà không để ý đến người máy nhỏ trên mặt đất. Y duỗi người rồi khoác áo tắm đi vào phòng tắm.
Dịch Trinh ngay lập tức tận dụng kẽ hở này, online đi cày thuê!
Nhưng một trong bốn chủ thuê còn chưa online. Dịch Trinh hồi hộp chờ đợi mòn mỏi mà chả thấy người ta onl. Một lát sau, chủ thuê cuối cùng cũng vào được.
"Xin lỗi, hôm nay đi gặp đứa bạn ở Torres về, tới muộn rồi."
"Cày thuê-sama em muốn ôm, nâng thiệt cao!"
Tiến vào bản đồ ——
Đếm ngược trận chiến!
Mười... Chín... Tám...
Lúc này thân thể Dịch Trinh nghe được một mệnh lệnh, "Dọn sạch nước trong phòng tắm."
Dịch Trinh: QAQ
Thân thể người máy bắt đầu chuyển động. Hắn phải offline ngay, không là người máy EW sẽ loạn mất, đến lúc ấy chắc chắn sẽ bị gửi đi bảo dưỡng. Màu sắc chip của hắn khác hẳn người máy EW đó!
Chừng một phút sau khi Cổ Tư Niên đi, Dịch Trinh thấy một ID thân quen bèn gửi tin nhắn qua.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Hề hề, rảnh không giúp với!
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Nói.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Tên phiền phức bảo tôi đi dọn dẹp, cơ mà tôi vừa... nhận đơn. Huhuhu, anh giúp tôi chút được không, chỉ kéo bốn người thôi... Mối quan hệ của hai ta tốt vậy, anh sẽ không từ chối tôi đâu ha?!
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]:...
Cổ Tư Niên thấy tin nhắn này thì sững người. Y vốn định online để tìm Bồ Câu Nhỏ, nhưng không có nghĩa là y đến giúp hắn đi cày thuê đâu.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Tôi sáu anh bốn, không thể nhiều hơn!
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Tôi sáu cậu bốn.
Cổ Tư Niên bị Dịch Trinh làm bất ngờ quyết định trêu tên nhóc Bồ Câu yêu tiền như mạng này.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Anh muốn mạng tôi à! QAQ
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Thôi, không trêu cậu nữa. Đưa tài khoản cho tôi nào, không lấy tiền. Cậu đã nói quan hệ chúng ta tốt, khỏi cần đưa tiền.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Vô cùng đội ơn!
Dịch Trinh đưa tài khoản cho người anh em Ruler rồi theo mệnh lệnh của Cổ Tư Niên, hắn vất vả cần cù lau dọn toàn bộ phòng tắm, vừa dọn vừa cáu.
Mà Cổ Tư Niên vào tài khoản của Dịch Trinh, phát hiện tài khoản này thậm chí chưa hề đổi mật khẩu, vẫn là mật khẩu do Tiểu Bạch đặt. Vừa tiến vào đội ngũ, bốn chủ thuê đã vây quanh y.
"Chao ôi, cày thuê-sama cuối cùng cũng trở lại!"
"Đang êm đẹp offline là sao?"
"Chờ bay lên! Ôm đùi cày thuê-sama nè! Cày thuê-sama đỉnh đến bay lên!"
"Bốn đứa đối diện chuẩn bị chờ chết đi, ha ha ha ha ha! Cày thuê-sama iu anh moah moah!"
Cổ Tư Niên: "..."