Tên truyện: SOÁI BẠO TOÀN ĐỊA CẦU
Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
***
Cổ Tư Niên đang thao tác tài khoản Dịch Trinh chỉ biết im lặng bắt đầu cuộc chiến. Động cơ cơ giáp vừa khởi động, động tác như thể sấm chớp. Quân địch còn chưa kịp ra khỏi nhà mình đã bị Cổ Tư Niên giải quyết hết.
Bốn chủ thuê trợn tròn mắt. Cày thuê-sama sao cứ như là người khác vậy, thô bạo quá đi, phía đối diện chắc là không bị đánh thành bóng ma tâm lý đâu ha?
"Cày thuê-sama đỉnh đỉnh đỉnh! Iu anh nạ, (,, ω)ノ\" (っω`. )"
"6666 xịn đến bay lên. Kiểu này đúng là giải quyết trận đấu trong năm phút!"
"Ngầu thiệt đó, 'nắng' quá!"
"Nghiêm túc nè, cày thuê-sama gửi ảnh đi. Nếu trông ổn, chị có thể bao nuôi em... Chị có tiền ~"
Cổ Tư Niên thấy tin nhắn này thì cả cơ giáp đều không nhúc nhích. Gì mà 'Ngầu thiệt đó, nắng quá!', lại thêm một người chẳng đáng tin nữa, thế mà công khai muốn bao nuôi Bồ Câu Nhỏ. Y khẽ nhíu mày, không nhanh không chậm mở miệng: "Tự trọng."
"Hu hu hu, cày thuê-sama dữ quá à, ngày xưa có thế đâu QAQ"
"Nãy cày thuê-sama còn ôm người ta nâng người ta bay cao, gọi người ta là bé đáng yêu. Giờ vừa lấy tiền là thay đổi ngay o(╥﹏╥)o"
"Cày thuê-sama, anh đáng yêu quá! Em lại càng nhớ nắng rồi! Cứng nhắc cũng đáng yêu thế!"
"Éc... Tôi là đàn ông, vẫn nên yên lặng hóng biến thôi."
Cổ Tư Niên: "..."
Chuyện gì xảy ra với mấy chủ thuê Bồ Câu Nhỏ nhận thế này, nói năng bừa bãi vậy.
Cổ Tư Niên offline.
"Mấy người dọa cày thuê-sama rồi kìa!"
"Hông phải đâu. Ngày xưa tôi vẫn luôn thế, cày thuê-sama đều đáp lại cute lắm mà hic hic hic..."
Cổ Tư Niên đăng xuất tài khoản của Dịch Trinh, vừa ra thì thấy người máy EW mình mua đang chăm chỉ dọn nước trong phòng tắm.
Dọn sạch nước trong phòng tắm, Dịch Trinh ngoan ngoãn chuẩn bị về vị trí cũ để ngủ đông. Lúc này Cổ Tư Niên đang đứng trước của, Dịch Trinh cúi đầu nhanh trí rời đi.
Cổ Tư Niên đi vào trong phòng tắm, nhìn mình trong gương. Nghĩ đến những dòng chữ phù phiếm trên màn hình kia, y bất giác nhíu mày kiếm, đôi tay trắng nõn vuốt qua những sợi tóc đen ngắn mềm mại rồi vỗ vỗ hai má.
Khi vào lại game, y lập tức nhận được một gương mặt cười to đùng.
Dịch Trinh nhận được món tiền chủ thuê chuyển qua thì cười tủm tỉm tính toán khoản vay mua nhà tháng này. Thấy Cổ Tư Niên online, hắn nhanh chóng hiền thảo nhắn tin: "Cảm ơn!"
Khóe miệng người đàn ông nhếch lên khi nói: "Không cần cảm ơn."
Cổ Tư Niên ngủ không ngon giấc. Y rời giường rồi đi làm một cách bơ phờ.
Cổ Tư Niên vừa đến quân bộ đã được Nguyên soái Douglas gọi đi. Cổ Tư Niên trong bộ quân phục với đôi mắt sắc bén như ưng, sải bước vào văn phòng nguyên soái.
Hai bên tóc mai của nguyên soái đã hoa râm, khuôn mặt cũng có nếp nhăn nhưng cũng không thể che giấu được khí chất uy nghiêm. Bờ lưng thẳng tắp, đôi mắt ưng thấy Cổ Tư Niên, trên khuôn mặt nghiêm nghị của ông thoáng hiện ra chút vui mừng, "Cuộc giải cứu lần này rất thành công, cháu làm rất tốt."
"Đó là nhiệm vụ của cháu."
Douglas nghe lời của Cổ Tư Niên thì mỉm cười đi đến vỗ vai y, rồi nói: "Tư Niên, đôi khi cháu đừng cố ép bản thân quá."
"Trận này cháu vất vả rồi. Nhìn cháu xem, phờ phạc quá. Ta cho cháu nghỉ dài hạn, nghỉ ngơi tốt vào." Douglas nói, nheo mắt cười và vỗ về Cổ Tư Niên.
Cổ Tư Niên vừa đi, Dịch Trinh như một con ngựa mất cương. Hắn điều khiển thân thể từ xa, thích chí cùng hai tên nhóc lên mạng mua sắm đồ đạc giường tủ cần thiết để bài trí căn nhà.
Nhân viên giao hàng tận nhà trông thấy Dịch Trinh mở cửa đã bị sốc bởi khuôn mặt xinh đẹp. Nếu không phải người ấy nói chuyện và hành động như con người thì anh ta sẽ nghi ngờ đây là một người máy bạn trai mất.
Thời nay mấy cô gái chàng trai thích đặt kiểu người máy quản gia kiêm bạn trai đẹp mắt. Tất nhiên, trên thực tế vẫn có những sự khác biệt nhất định giữa người máy bạn trai và người máy quản gia. Người máy bạn trai có thực quản mô phỏng, có thể ăn cơm với chủ nhân. Loại người máy này tương đối đắt tiền hơn, nhưng bạn trai như thế có thể lên được phòng khách xuống được nhà bếp, lại thêm gương mặt ưa nhìn nên rất được ưa chuộng.
Tuy nhiên giá cả không phải hợp túi tiền của người bình thường.
Thấy mặt Dịch Trinh, nhân viên hơi ngạc nhiên một lát, sau đó bê đồ vào phòng và sắp xếp theo yêu cầu của Dịch Trinh, "Xếp xong rồi, hẹn gặp lại lần sau."
Nhìn hai người máy EW ngồi trên sô pha đằng sau Dịch Trinh, anh nhân viên hơi thẫn thờ. Người chủ này thật thú vị, đặt hai người máy dọn dẹp trên sô pha? Cơ mà đây là chuyện của người ta, tất nhiên anh ta sẽ không lắm mồm.
"Tiểu Hồng! Mềm quá! Cái sô pha này siêu mềm luôn!" Nhân viên giao hàng vừa đi, Lục Béo đã nóng lòng nghiêng đầu nhìn hắn, vui vẻ dùng ngón tay bé xíu chọc chọc vào chiếc ghế sô pha.
Dịch Trinh nén cười xoa đầu nó, "Còn giường nữa, không đi thử xem?"
"Giờ đi liền!" Đôi chân ngắn cũn xíu xiu của Lục Béo lập tức nhảy xuống, chạy phăm phăm đến mép giường trong phòng ngủ, cơ mà lùn quá không với tới mép giường.
Dịch Trinh và Độc Nhãn vừa đi vào thì thấy Lục Béo đang nhảy choi choi bên cạnh giường, nhưng nhóc lùn tịt mãi không thể với tới mép chiếc giường sang trọng. Dịch Trinh suy nghĩ một lát, bước tới nhấc Lục Béo lên.
"Tiểu Hồng (●—●)"
Đặt Lục Béo lên chiếc giường êm ái trắng như tuyết, vỗ về đầu nó. Lục Béo nhìn Dịch Trinh với cặp mắt long lanh ánh nước, tay nắm lấy ngón tay Dịch Trinh.
"Tiểu Hồng cậu thiệt tốt." Làm nũng dùng mặt cọ cọ ngón tay Dịch Trinh.
Độc Nhãn lẳng lặng đứng một bên nhìn Lục Béo trên giường, cả người máy đều trong trạng thái rối rắm. Nó tiến lên hai bước, rồi lại lùi hai bước. Mép giường quá cao, nó cũng muốn lên nữa.
Nhưng nó là cơ giáp thông minh đó, sao có thể ngu ngục như Hoa Hạo Đạc được! Nó có lòng kiêu hãnh của riêng mình!
Ngay khi Độc Nhãn đang phân vân không biết có nên bảo với Dịch Trinh không, Dịch Trinh đã đi đến trước mặt nó, bế nó đặt lên giường. Sau đó hắn cầm một chiếc ghế gỗ từ bên cạnh: "Đặt cái này cạnh mép giường rồi đi lên theo nó sẽ dễ hơn. Đợt lát nữa tôi đi lấy mấy cái khối gỗ chồng lần lượt lên làm thang cho mấy cậu."
"Ừ! Tiểu Hồng tâm lý quá đi, quý Tiểu Hồng nhất!" Lục Béo ngồi khoanh chân, hai tay chống cằm nhìn Dịch Trinh, giọng nói êm ru.
Độc Nhãn được bế lên giường ngồi bên cạnh Lục Béo, ngoan ngoãn không lên tiếng.
Đương lúc Dịch Trinh điều khiển cơ thể nói chuyện với hai người bạn, cửa nhà Cổ Tư Niên đột nhiên phát ra tiếng mở cửa.
Cổ Tư Niên bước vào.
Đã đến giờ tan làm đâu!
Anh bỏ bê công việc như vậy không ổn đâu!