Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
_______
Sau khi xác định mình đã bình an về đến nhà, Cổ Tư Niên gỡ khẩu trang bao kín mít trên mặt xuống. Dịch Trinh tinh tế tường tận nhìn khuôn mặt của người đàn ông này, cảm xúc táo bạo vừa rồi tựa hồ cũng được khuôn mặt này trấn an.
Người đàn ông này lớn lên thật khiến người ta muốn đánh lên mặt tiền!
Đây là đại não Dịch Trinh theo bản năng đánh giá.
Cho dù Dịch Trinh chỉ cao đến cẳng chân y, cũng không nhịn được ngước đầu nhìn về phía người đàn ông này.
"Khởi động máy?" Tay Cổ Tư Niên chẳng hề tinh tế, bởi vì huấn luyện, trên tay có rất nhiều vết chai, nhưng động tác y lại rất nhẹ nhàng, ngón tay ở trên người Dịch Trinh tìm kiếm công tắc người máy EW.
"Chào ngài, tôi là người máy 702, rất vui được phục vụ ngài! Hiện tại bắt đầu đăng ký ID chính thức của ngài, mời đặt thông tin thân phận của ngài ở miệng chip."
Cổ Tư Niên cũng không chú ý tới người máy nói là 702 mà không phải EW, mà Dịch Trinh lại hoàn đắm chìm trong sắc đẹp đối phương, ngay cả nội tâm máy móc của hắn cũng không nhịn được trở nên mềm mại. Dịch Trinh ý do vị tẫn[*] quay đầu lần nữa đánh giá Cổ Tư Niên -- đây tuyệt đối là người đàn ông đẹp nhất mà hắn từng gặp.
[*] Ý do vị tẫn, có nghĩa là chưa hết thèm, chưa đã, còn muốn
[ID chuyển nhập hoàn thành, buộc định hoàn thành --]
"Thưa ngài, tôi có thể giúp ngài làm những gì?" Dịch Trinh nghe thấy hệ thống thanh âm của mình không chịu khống chế mà truyền ra âm thanh máy móc mềm mại, hỏi người đàn ông mà tóc tai cũng đều soái đến làm người run rẩy.
"Quét tước vệ sinh!"
"Vâng, thưa ngài!" Nghe thấy mệnh lệnh, thân thể Dịch Trinh không chịu khống chế đi về phía trước, xuyên qua hành lang tiến vào đại sảnh.
Đại sảnh trước mặt...
Đây là bãi rác à?!
Cổ Tư Niên cẩn thận đánh giá người máy dọn dẹp EW vất vả cần cù quét tước vệ sinh, trên đuôi lông mày bớt đi rất nhiều thần sắc lạnh lùng.
Nửa tháng trước trong một lần y đi làm nhiệm vụ, em họ đến nhà y ở nhờ một thời gian ngắn, chờ lúc y trở lại --người máy quản gia hỏng, trong nhà không khác gì một cái bãi rác, vỏ cơm hộp tiện lợi từ nửa tháng trước mốc meo bày ra đầy trên bàn ăn. Cho nên hôm nay việc đầu tiên chính là mua người máy dọn dẹp mới.
Cổ Tư Niên trở lại phòng mình. Đây là phòng duy nhất mà vẫn còn nguyên đồ đạc, từ bên trong tủ quần áo lấy ra một chiếc áo thun tròng lên, mặc vào một cái quần thể thao đơn giản, đi rửa mặt.
(silveryfan2482.wordpress.com)
Dịch Trinh sợ hãi mà nhìn thân thể mình không chịu khống chế quét tước vệ sinh, đi vào nhà tắm. Trong gương nhà tắm, những lọn tóc ướt nhỏ vụn mềm mại rủ xuống hai bên sườn gương mặt trắng trẻo của người đàn ông, sống mũi cao thẳng, đôi môi hơi nhếch, con ngươi đen nhánh như bầu trời đêm với vô vàn vì sao.
Dịch Trinh thừa dịp quét tước liếc mắt một cái thưởng thức người đàn ông, sau đó lập tức thu lại tâm tư, tìm hiểu nguyên nhân thân thể không chịu khống chế.
Ba Người Thành Chúng--
Dịch Trinh: [ Ai có thể nói cho tôi... Tại sao thân thể của tôi không nghe tôi sai khiến, lại cưỡng chế quét tước? ]
Lục Béo: [... ]
Độc Nhãn: [... ]
(Yu: Một cái note nho nhỏ =)) ở C3 2 bẹn Lục Béo và Độc Nhãn đã có tên và bây giờ tui quên tên 2 bẹn đó rồi nên bọn tui đã quyết định để lại 2 cái tên thân thưn cũ (vì tác giả cũng để tên này) nhé)
Trên kệ hàng của Thiên Thiên Nhạc Cấu, hai người máy liếc mắt nhìn nhau, một cái trong đó xa xôi nói ra: "Tôi nghĩ là Tiểu Hồng không biết nếu để đối phương nhập ID vào hệ thống trung tâm... có nghĩa là đã nhận chủ đi?"
Độc Nhãn bất đắc dĩ lấy tay làm một tư thế đỡ trán, trong giọng nói đều tràn đầy thở dài: "Hiển nhiên là thế."
Độc Nhãn: [ Dịch Trinh, có phải cậu đã nhận chủ rồi không? ]
Dịch Trinh: [ Nhận, khởi động máy liền tự động nhận chủ. ]
Lục Béo: [... 702 nhận? Tiểu Hồng, cậu xong rồi! Cậu có chủ nhân, sau này mệnh lệnh chủ nhân chính là phương hướng sinh mệnh của cậu! ]
Dịch Trinh: [ Cái quái gì thế? ](●-●)? !
Độc Nhãn: [ Người máy cao cấp đều có hệ thống nhận chủ. Sau khi nhận chủ, ID của cậu chỉ cung cấp cho một người này sử dụng, mệnh lệnh của y sẽ được chấp hành trước tiên. ]
Dịch Trinh: [ Vậy có phải chỉ cần tôi rời khỏi là không sao? ]
Độc Nhãn: [ Nếu cậu có thể bảo đảm khi cậu rời khỏi, y sẽ không sử dụng hình thức "đã mất"... bằng không người máy sẽ bị khóa ID. Sau khi bị khóa, không thể khởi động, máy liền không có cách nào sử dụng, cũng chính là hoàn toàn bị hỏng. Chú ý, tôi đang nói về chip 702 của cậu, không phải là vỏ ngoài người máy. ]
(Yin: cơ bản giống như khi mình mất thẻ ngân hàng hay mất sim í, mình có thể báo ngân hàng, tổng đài và khoá thẻ, sim lại:))
Dịch Trinh: [ Chuyện quan trọng như vậy, tại sao không nói cho tôi! ]
Độc Nhãn: [ Chúng tôi đều cho là cậu biết, đây không phải là thường thức của người máy à? ]
Lục Béo: [+1]
Dịch Trinh: [ Không đúng, vậy sao các cậu không có chuyện gì? Theo như lời các cậu nói, các cậu cũng đã có chủ nhân, vậy hẳn là đều không thể khởi động máy mới đúng chứ! ID chủ nhân của các cậu đâu? ]
Độc Nhãn: [ ... Chết rồi, tự động giải trừ trình tự nhận chủ, tiến vào trạng thái qua tay. ]
Lục Béo: [ Chết rồi +1]
Dịch Trinh: [ ... ]
(silveryfan2482.wordpress.com)
Sau khi từ Độc Nhãn, Lục Béo biết được nguyên nhân, Dịch Trinh tiến vào bên trong chip, nghiên cứu cách giải trừ hệ thống nhận chủ này --
Cổ Tư Niên đột nhiên nghe thấy một tiếng vang thật lớn, hơi kinh ngạc nhìn về phía sau, người máy vừa mua của y đang nghiêm nghiêm túc túc quét tước vệ sinh, mặt đất đã sạch sẽ như mới.
Kỳ quái, âm thanh tới từ nơi nào?
Một người một máy xa xa đối diện.
Dịch Trinh mới vừa rồi còn cảm thấy đối phương đẹp trai đến không khép chân lại được (:))))), hiện tại nhìn lại mặt Cổ Tư Niên, thật muốn đánh người.
Quét dọn hoàn tất --
Một người máy EW ngồi xổm ở cửa nhà Thượng tướng Cổ Tư Niên, tức giận lôi kéo hoa lá cây.
---
Một tháng quét dọn vệ sinh, những ngày tháng này thật không có cách nào đi qua!
Thử một tháng, Dịch Trinh vẫn không thể nào mở ra trình tự nhận chủ làm người hít thở không thông này, cái trình tự này chính là một tuần hoàn chết! Không thể không nói người viết ra chuỗi mã này chính là một thiên tài!
Ba Người Thành Chúng--
Dịch Trinh: [ Tôi có thể... làm thịt y được không? ]
Lục Béo: [ Làm thịt ai cơ? ]
Dịch Trinh: [ Cổ Tư Niên. ]
Độc Nhãn: [ Sát hại chủ nhân của mình? Người máy phổ thông không thể gây thương tổn cho nhân loại. ]
Ba pháp tắc lớn của người máy --
•Thứ nhất, người máy không được thương tổn nhân loại, hoặc nhìn thấy nhân loại bị thương tổn mà khoanh tay đứng nhìn.
•Thứ hai, trên tiền đề không trái với định luật thứ nhất, người máy nhất định phải tuyệt đối phục tùng bất cứ mệnh lệnh nhân loại đưa ra.
•Thứ ba, trên tiền đề không trái với định luật thứ nhất cùng định luật thứ hai, người máy nhất định phải cố gắng hết sức bảo hộ chính mình.
Dịch Trinh: [ Cái trình tự này tôi đã phá tan rồi. ]
Lục Béo: [ Tiểu Hồng vẫn 6[*] như vậy! ]
[*] 6, ngôn ngữ mạng Trung Quốc, đọc là [liú] đọc gần giống với 牛 [níu] nghĩa là trâu bò í, ý em Béo là khen em Trinh giỏi vl:). Bên Trung Quốc hay dùng ngôn ngữ mạng nên hãy quen dần đuy mấy thím, nhất là mấy thím hay đọc võng văn võng du etc:)))
Độc Nhãn: [ Người máy mưu sát chủ nhân nếu bị phát hiện, chắc chắn sẽ bị tiêu huỷ! ]
Dịch Trinh: [ Vui lên đi, tôi có thể giết chết y, hơn nữa không bị bất cứ người nào phát hiện, tin tôi. ]
Hàm dưới tinh tế của Cổ Tư Niên khiến hai mắt người ta không nhịn được nhìn nhiều thêm, mái tóc màu đen mềm mại. Chẳng hề giống tính cách nghiêm túc cao lãnh được thiết lập bên ngoài, sau khi về đến nhà, người đàn ông cởi ra phòng bị, mà Dịch Trinh ở dưới ánh đèn lặng lẽ đánh giá đối phương.
Người máy EW tự hỏi: Mình vẫn chưa cao tới bắp chân của y, rốt cuộc phải làm sao để đánh chết y đây?
(Yin: thật sự là tớ chưa đọc truyện nào công là tướng quân mà được miêu tả như vậy, tinh tế, tinh xảo, mềm mại, à trừ cái bộ "Chú ái tinh không" ra nhá, ối giồi, nếu ko phải biết trước CP tớ còn tưởng đây là miêu tả thụ í. Thiệt là, mình hãy quen dần với điều đó đi:))
Bonus cho quả ảnh:)
Hết chương 4.