Tên truyện: SOÁI BẠO TOÀN ĐỊA CẦU
Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
***
Chẳng biết cố ý hay vô tình, Cổ Tư Niên liếc Dịch Trinh một cái thì thấy Dịch Trinh đang nghiêng đầu sang trừng La Định Trạch. Sau khi lái xe bay lướt qua hai người, trong mắt Cổ Tư Niên hiện lên vẻ ngờ vực khó hiểu, Bồ Câu Nhỏ có vẻ rất ghét gặp mình, phản ứng lớn đến mức thế, thấy mình một cái là mặt mày suy sụp, cả gương mặt đều bày tỏ sự không vui.
Trong xe, La Định Trạch hoàn toàn không nhận thấy vẻ mặt đau khổ muốn chết của Dịch Trinh. Cậu ta điên cuồng lắc cánh tay Dịch Trinh, "Dịch Thần, anh véo em cái, đây có phải sự thật không? Lúc nãy ngài Cổ Tư Niên đồng ý đến tham gia tiệc tối của em?!!!"
Dịch Trinh nén lại biểu cảm trên mặt, cố kiềm chế để không đánh La Định Trạch. Thằng này mới đi nối chân, hắn không nên so đo với kẻ tàn tật.
"Đúng đúng đúng, idol nhà cậu đồng ý rồi." Dịch Trinh chán chẳng buồn nói nhưng ngoài mặt vẫn bình thường, dù sao Cổ Tư Niên cũng chẳng quen thân gì với hắn, sẽ chẳng tìm đến hắn đâu!
La Định Trạch cười ngây ngô, Dịch Thần và ngài Cổ Tư Niên đều đến party này khứa khứa!
La Định Trạch lái xe đến trước một tòa nhà phải nói là nguy nga lộng lẫy. Cả căn nhà được làm bằng kính đặc biệt, có thể điều chỉnh để bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, hoặc có thể để bên trong không thấy được bên ngoài. Giờ đây toàn bộ ngôi nhà đang ở trạng thái trong suốt, ba tầng đều có ánh đèn màu vàng ấm áp chiếu rọi. Nhà được xây trên mặt nước nên cần xuyên qua một vùng nước mới có thể đến.
Dịch Trinh câm lặng nhìn cái hồ trước mặt. Lúc này, La Định Trạch trực tiếp bước lên mặt nước rồi nghiêng người nhìn Dịch Trinh, sau lưng cậu dát lên một lớp ánh vàng ấm nhàn nhạt, cậu cười nói: "Ai đến nhà em cũng đều hoang mang lắm. Đây là thủy tinh gradient, cứ đi qua luôn là được ạ."
"Ừ." Dịch Trinh gật đầu rảo bước theo La Định Trạch đi đến tòa kiến trúc trong suốt lộng lẫy kia.
"Anh La, ủa, đây là?" La Định Trạch vừa vào nhà đã bị mấy thằng bạn vây quanh. Mấy tên đàn ông to xác đều tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy khuôn mặt của Dịch Trinh, sờ cằm nói, "Trông quen lắm, hình như là..."
Cái người trong ảnh?
La Định Trạch vung tay, "Rồi, để tôi nói mấy ông biết. Mặc quần áo tử tế vào cho tôi. Ngoài tôi với anh Dịch còn có một đại thần sắp đến, mong là mấy ông đừng phấn khích quá."
"Trông ông cũng phấn khích chẳng kém nhá? Đến cùng là ai vậy?" Mấy đứa bạn chơi từ nhỏ của La Định Trạch đều vây đến. Dịch Trinh cũng nhìn thấy được mấy gương mặt thân quen, Tiếu Chính Nghĩa, 9057 và 9058 đều có mặt, trông có vẻ khá là thân thiết với nhau, xem ra đều là người quân đội?
"Anh Dịch." Trước sự xúi giục của hai anh em 9057 và 9058, Tiếu Chính Nghĩa cầm một ly rượu bước đến chỗ Dịch Trinh, nhỏ giọng gọi hắn.
Dịch Trinh không nhận ra đó là đang gọi mình. Hắn ngây ra một lát rồi mới đứng lên khỏi sô pha, "Cậu khỏe lại chưa?"
"Khỏe, khỏe ạ." Tiếu Chính Nghĩa cười ngờ nghệch, vốn bốn người họ lẽ ra phải chết ở Torres, nhưng bỗng nhiên người này lại đến, "Cảm ơn anh, em, em mời anh trước!"
Cái thằng ngố này uống hết một hơi cạn ly rượu, bụng nóng như lửa đốt, mặt đỏ phừng phừng. Dịch Trinh nhận ly cậu ta đưa qua rồi nhấp một hớp, "Tôi không dám uống nhiều. Tuy nhiên không phải cảm ơn, tôi đánh giá cao các cậu. Vả lại tôi cũng tình cờ có mặt ở Torres, cũng chỉ là đúng thời điểm thôi."
"E-em có thể hỏi anh một câu được không ạ?" Lão Tiếu hơi sợ, thận trọng dạo trước.
Dịch Trinh thản nhiên lắc ly rượu trong tay. Trước đây hắn cũng thích rượu, sau mỗi nhiệm vụ thường đi quậy phá với mấy ông bạn, khi say còn đến phòng thí nghiệm phát rồ. Rồi em trai sẽ vác hắn về nhà và chăm sóc. Hắn kết thúc hồi tưởng nói, "Hỏi đi."
"Anh Dịch, sao ngày xưa tốt nghiệp anh lại không nhập ngũ ạ?" Lão Tiếu vẫn luôn thấy khó hiểu, Dịch Trinh mạnh vầy mắc gì không nhập ngũ, còn đi học một cái trường quân đội phèn ẻ ói.
Dịch Trinh cười, "Ban đầu muốn làm quân nhân, nhưng sau đó đột nhiên cảm thấy mình không hợp nên bỏ thôi."
Đây là sự thật. Dịch Trinh đã từng học trường quân đội, nhưng vì phần thể lực không được mạnh cho lắm, lại có sở trường hack nên bị phân vào bộ phận đặc biệt. Từ ấy, ban ngày làm thằng du côn vô dụng ham ăn biếng làm ăn bám em trai, đêm về hắn trở thành con người đáng tin cẩn trọng che chở cho đồng đội liên tục hoàn thành các nhiệm vụ được giao.
Chợt, hắn nghe thấy một giọng nói êm tai có vẻ thản nhiên nói: "Tôi lại cảm thấy cậu rất thích hợp làm quân nhân đấy."
Lão Tiếu và mọi người nhìn về phía sau Dịch Trinh, tất cả đều há to miệng!
Các hạ?!
Liên Hiệp Quốc có hai vị các hạ.
Một là nguyên soái Douglas, một người khác chính là Cổ Tư Niên.
Mọi người đều tin rằng Cổ Tư Niên là người kế nhiệm của ngài Douglas. Douglas cũng chẳng bao giờ che giấu sự đánh giá cao của mình đối với Cổ Tư Niên. Ông luôn đích thân cùng Cổ Tư Niên chỉ huy các trận chiến vũ trụ trong game, truyền thụ tất cả kinh nghiệm của mình cho y, ai nấy đều biết điều đó có ý nghĩa gì.
"Ngài Cổ Tư Niên!"
Vậy mà là ngài Cổ Tư Niên! Người thật! Lại được gặp!
Dịch Trinh nắm chặt ly rượu. Dù trong lòng căng thẳng nhưng hắn vẫn bình tĩnh quay đầu lại, nhìn vào cặp mắt đen láy của đối phương và nghiêm túc nói: "Các hạ, ngài đang đùa à. Tôi hiểu bản thân mình, tôi không hợp làm quân nhân một chút nào cả."
Cổ Tư Niên bật ra một tiếng cười khẽ từ xoang mũi. Bồ Câu nhỏ không đi cày thuê thì cũng là tìm y luyện tập và học thêm các kỹ năng chiến đấu. Nếu bảo hắn không thích làm quân nhân, y chẳng tin đâu.
"Lại gặp nhau rồi. Để tôi tự giới thiệu, tôi tên là Cổ Tư Niên." Cổ Tư Niên đưa tay ra. Dịch Trinh nhìn chòng chọc vào đôi bàn tay to lớn của y, do dự một lát rồi vẫn nắm lấy.
Dịch Trinh! Bình tĩnh! Mày làm được mà!
Chuyển vận chương trình của Dịch Trinh suýt thì đã nhảy ra ngoài nhưng vẻ mặt vẫn như chẳng có chuyện gì, trầm giọng nói: "Tôi tên là Dịch Trinh."
"Ừ, tôi biết."
Cổ Tư Niên mỉm cười, ôn hòa nói. Sau đó, y nói vài câu với Dịch Trinh, tất cả đều xoay quanh mấy chuyện về quân đội. Dịch Trinh nghe mà nhức đầu.
Chúng ta mới gặp nhau lần thứ ba thôi đấy!
Không, gặp nhau ở nhà hàng ngày...
Nhưng!
Tôi với anh thật sự thật sự chả thân gì đâu!
Ngoại trừ Dịch Trinh, những người khác đều cực kỳ phấn khích. Mãi đến khi Cổ Tư Niên rời đi họ mới dần nguôi ngoai nỗi xúc động của mình.
"Lão La, đỉnh vậy! Các hạ đến luôn! Tôi còn vừa được nói chuyện với các hạ!"
"Nhìn không ra đấy! Lão La, sao ông quen được các hạ thế?"
"Lão La này, lần sau mà gặp các hạ nhớ dẫn tôi theo. Ông biết mà, tôi là fan não tàn."
La Định Trạch cười ngố, thấy Dịch Trinh đi ra ngoài bèn đẩy mấy người đang vây quanh mình rồi chạy theo.
"Anh Dịch, anh phải về ạ?"
Dịch Trinh gật đầu. Vốn hắn đi cùng La Định Trạch là định xõa một trận, nhưng không ngờ lại gặp phải Cổ Tư Niên! Cả người như đứng đống lửa, như ngồi đống than, mất hết tâm trạng...
"Em đưa anh về." La Định Trạch lập tức mở cửa xe rồi làm động tác mời Dịch Trinh.
"Cảm ơn."
Đến dưới nhà Dịch Trinh, La Định Trạch ngước lên nhìn mấy tầng trên định lên ngó xem thế nào. Nhưng Dịch Trinh lại vỗ vai cậu ta bảo: "Cậu về nghỉ ngơi cho khỏe đi. Vừa nối chân thì đừng nên trễ nải. Lần sau sẽ mời cậu vào nhà."
La Định Trạch gật đầu, "Vâng!"
Ban đêm ——
Dịch Trinh lên trên Tinh Chiến Tiền Dạ. Một lời mời lập nhóm xuất hiện ở ngay trước mặt.
Đồng ý.
[ Đoàn đội ] Ruler: Tôi đã đoán cậu sẽ online.
[ Đoàn đội ] Soái Bạo Toàn Địa Cầu: He he, tôi lên cày thuê kiếm tiền.
[ Đoàn đội ] Ruler: Vẫn muốn cày thuê nữa? Chẳng phải cậu...
Cổ Tư Niên hơi bất ngờ, chẳng phải Dịch Trinh nhận được khá nhiều tiền à, sao còn đi cày thuê?
[ Đoàn đội ] Soái Bạo Toàn Địa Cầu: Tôi làm sao?
[ Đoàn đội ] Ruler: Không có gì, cứ luyên tập với tôi trước đã rồi hẵng đi cày thuê.
[ Đoàn đội ] Soái Bạo Toàn Địa Cầu: Oke.
Hai người đánh được vài trận thì Dịch Trinh rời khỏi, tiếp tục sự nghiệp cày thuê, kéo mấy chủ thuê thăng hạng:
"6666, mẹ hỏi tui sao lại quỳ gối dưới chân đại thần."
"Đỉnh dã man, thế này chẳng lỗ đi đâu được! Nghe đứa bạn kể tôi còn chả tin, kỹ thuật này thì mắc gì đi cày thuê chớ! Cày thuê-sama chán quá nên đi làm thêm à?
"Chơm chơm cày thuê-sama một cái."
Hệ thống thông báo ——
Bé Air nhắc nhở bạn: Năm mới, vinh quang mới, mọi người đã sẵn sàng chưa? Giải đấu sắp bắt đầu, hãy chú ý theo dõi.
"Chà, lại sắp đến giải đấu rồi! Phấn khích! Phù hộ cho Trái Đất của tôi giành chức vô địch nha!
"Trái Đất vô địch à... Ôi, thôi, tôi sẽ không nói gì đâu, anh em à."
"Thua mấy năm rồi, năm ngoái còn suýt vào bán kết. Đệch mợ game."
Dịch Trinh liếc một cái, giải đấu?
Dịch Trinh nhàn nhã được mấy ngày, online không cày thuê thì cũng là chơi game hoặc nói chuyện phiếm với Ruler. Cổ Tư Niên không ở nhà, cả ngôi nhà như thiên đường! Khi người máy EW hết pin, Dịch Trinh bèn đi tìm ổ cắm để tự sạc điện cho mình.
Tinh ——
Công ty Cách Mạng Máy Móc đã gửi một tin nhắn xác nhận.
"Chào bạn, bạn đã có số liệu khuôn mặt chưa ạ? Bên tôi đã làm xong thân thể theo yêu cầu của bạn, nhưng khuôn mặt vẫn chưa được làm." Đó là cuộc gọi từ một chị gái chăm sóc khách hàng xinh đẹp của công ty Cách Mạng Máy Móc.
Thiết bị liên lạc của Dịch Trinh được mở cho cả Độc Nhãn và Lục Béo. Mấy hôm nay Lục Béo cứ luôn bá chiếm thiết bị liên lạc của hắn mà không cho Độc Nhãn đụng vào, Vừa nhận được tin nhắn, nó lập tức gửi dữ liệu khuôn mặt đã được sửa đi sửa lại suốt ba ngày nay qua.
Sau khi nhận được số liệu, nhân viên chăm sóc khách hàng bấm mở, im lặng gửi lại tin nhắn cho Lục Béo: "Vị khách này, anh có chắc muốn khuôn mặt như thế không?"
"Đúng vậy! Không sai đâu, chính là cái này!" Lục Béo lại nhìn gương mặt được nó tạo ra, nhìn đi nhìn lại vẫn thấy hoàn hảo! Không chê đi đâu được! Rồi rồi đúng là có tí khuyết điểm nhưng cũng chẳng rõ ràng.
"Ừm, vâng, tôi sẽ gửi đơn hàng cho bạn."
"Cảm ơn." Lục Béo cười hề hề.
Độc Nhãn bên cạnh thấy Lục Béo hơi là lạ thì cất cao giọng, "Gì mà vui thế?"
"Không... Không có gì!" Lục Béo giấu thiết bị liên lạc của Dịch Trinh ra sau lưng. Giờ chắc Dịch Trinh đang đi cày thuê nhỉ, Lục Béo chống cằm bắt đầu suy nghĩ linh tinh.
Sau một đêm, Dịch Trinh thoát game, thấy Lục Béo và Độc Nhãn bèn hỏi: "Muốn ra ngoài chơi không?"
Nhân lúc Cổ Tư Niên không có nhà, Dịch Trinh như một con ngựa hoang được thả rông, sểnh ra là thích dắt hai bạn nhỏ ra ngoài dạo chơi. Hai tên nhóc ngột ngạt vì đã lâu không được ra ngoài nên đã nghẹn từ lâu, Dịch Trinh gọi là đi luôn.
Đi dạo một giờ, Dịch Trinh đột nhiên nhận được một tin nhắn.
"【 Cách Mạng Máy Móc 】Người dùng kính mến, người máy bạn trai phiên bản cao cấp bạn đặt mua đã về, vui lòng đến nhận hàng. Nhân viên chúng tôi sẽ phục vụ hết mình và đợi bạn đến 22:00. Cảm ơn bạn đã đặt hàng. Cách Mạng Máy Móc chúng tôi cung cấp những người máy và sản phẩm cơ khí tốt nhất, thực hiện tự động hóa máy móc toàn diện. Trải qua ba thế kỷ nghiệm chứng, Cách Mạng Máy Móc - sự lựa chọn tốt nhất của bạn.
Dịch Trinh nhíu mày, hắn đâu có tiền mua người máy bạn trai cao cấp, mà giá tận hai mươi triệu! Đâu phải tí tiền đâu chứ!
"Này, các bạn có gửi nhầm không đấy? Tôi có mua người máy cao cấp đâu!" Dịch Trinh lập tức gọi điện thoại qua. Nhân viên chăm sóc khách hàng hơi bất ngờ khi nghe được một giọng nam trầm thấp dễ nghe, sau đó cô giải thích: "Cho hỏi anh là Dịch Trinh đúng không ạ?"
"Tôi đúng là Dịch Trinh."
"Vậy thì đúng rồi. Đúng là anh đã đặt hàng, và đã thanh toán đầy đủ." Nhân viên chăm sóc khách hàng nhẹ nhàng giải thích, dù rằng cô ấy thực sự không thể đánh giá cao mắt nhìn của người đàn ông này.
Dịch Trinh vội vã đưa Độc Nhãn và Lục Béo trở về nhà thì thấy thật sự có người đang chờ chuyển hàng vào nhà.
"Xin hãy ký nhận." Ông chú nở nụ cười hàm hậu. Sau khi ký nhận, Dịch Trinh im lặng nhìn người máy còn chưa được bóc tem.
"Ai mua?" Hắn quay đầu nhìn chằm chằm hai tên nhóc trên mặt đất. La Định Trạch chỉ biết hắn ở trong tòa nhà này nhưng không biết hắn ở tầng mấy, mà La Định Trạch không không thể biết chuyện hắn kiếm tiền để mua cơ thể. Cho nên chỉ có thể là Độc Nhãn hoặc Lục Béo mua.
Độc Nhãn lắc đầu nhỏ như trống bỏi, "Không phải tôi!"
Lục Béo còn định lắc đầu theo Độc Nhãn, nhưng khi bị Dịch Trinh trừng thì nó bất giác dừng lại, cúi đầu yếu ớt nói: "Là, là, là..."
"Còn thanh toán đầy đủ, cậu lấy tiền ở đâu ra?" Dịch Trinh cau mày. Tuy hắn đã kích hoạt chức năng điều khiển từ xa của hai đứa, nhưng virus Bồ Câu Xám không thể hack ngân hàng được, thế thì tiền của Lục Béo đến từ đâu?
Lục Béo giật giật ống quần Dịch Trinh, tủi thân giải thích: "Không phải, là người khác cho."
"Sao mà được!" Độc Nhãn nghiêng đầu, dùng chất giọng đáng yêu nói.
Lục Béo lùi một bước, "Thật mà, là người khác cho á..."
Dịch Trinh hít sâu một hơi, kiên nhẫn hỏi, "Ai cho?"
"Là... là người trên Xingwei... cho, cho..." Lục Béo nhỏ giọng giải thích.
"Sao người ta lại cho cậu tiền?" Dịch Trinh nhíu mày, đột nhiên nhớ ra chuyện hôm ấy thấy có người nói muốn gửi phí cảm ơn, hắn cuống quýt dùng ID mình vào Xingwei.
Thông báo ùn ùn kéo đến, và một ID [ Dịch Trinh Trinh Trinh Trinh Trinh ] đột ngột xuất hiện.
"Công khai đòi tiền trên Xingwei luôn, mặt dày vãi!"
"Tác phong khét vậy, 666! Tôi cũng chịu luôn!"
...
"Liên quan gì đến mấy người nhờ? Ông đây bằng lòng cho, cần mấy người lo lắng giùm? Ngu vl!"
"Bao che mất não à?"
Dịch Trinh cảm thấy trước mắt tối sầm lại, cái tên ngốc Lục Béo này thực sự lên Xingwei đòi tiền hả?!
Độc Nhãn cũng tiến đến nhìn, sau đó nó quay sang nhìn Lục Béo và tặng kèm một cú đấm.
"Cậu có ngu không thế! Cậu có biết làm vậy là Dịch Trinh sẽ bị phơi ra trước mắt nhân loại không? Lỡ Dịch Trinh bị phát hiện thì sao? Chỉ vì mua cơ thể cho bản thân thôi hả? HẢ?!