Tên truyện: SOÁI BẠO TOÀN ĐỊA CẦU
Tác giả: Nhất Chỉ Vô Kê
•Edit: Yin
•Beta: Yu
***
Dịch Trinh tắt quyền sử dụng ID thân phận, quyền điều khiển từ xa và cài đặt internet của Lục Béo, đồng thời hắn cũng kiểm tra biến động tài khoản của mình, có khá nhiều người chuyển khoản với tổng số tiền lên tới hơn 25 triệu. Hoa Hạo Đạc đã dùng 20 triệu để mua thân thể, số tiền còn lại thì chưa động đến một đồng. Trước mắt Dịch Trinh khóa lại chức năng nhận tiền. Xem tiền cày thuê, Dịch Trinh tính toán cần trả khoản vay mua nhà rồi thanh toán toàn bộ số còn lại, bao gồm các khoản mười triệu, hai triệu và rải rác mấy tài khoản đã chuyển tiền tổng khoảng 8 triệu.
Dịch Trinh vào diễn đàn thảo luận người máy bạn trai thì phát hiện ra rằng hầu như không có bài nào về việc mua bán người máy, chỉ khi sử dụng chức năng tìm kiếm hắn mới tìm được một bài từ xưa xửa xừa xưa.
【 Pass người máy bạn trai ~ giá gốc 10 triệu, giờ chỉ còn 5 triệu! 】
"Bạn hiền ơi, tôi bảo này, người máy bạn trai hàng second-hand, bạn cảm thấy sẽ có người mua chắc? Có khác gì dưa chuột thối đâu?"
Chủ thớt: "Ờm... Tui không dùng nó cho chuyện ấy..."
"Đừng làm loạn. Lúc mua đã thích thì đừng có nói không cần là không cần nữa. Dù gì cũng đã ở cùng bạn một thời gian rồi, mà người máy bạn trai vốn cũng chẳng dễ bán. Nếu có tiền mua người máy bạn trai thì ai còn dùng hàng second-hand?"
"Chủ thớt muốn tiền phát điên rồi à? Người máy bạn trai mà cũng lấy ra bán lại? Khuyết tật trí não vl."
Bài đăng chưa nói được mấy câu thì chủ thớt đã mai danh ẩn tích. Dịch Trinh hơi đỡ trán, xem ra thân thể này không thể chuyển đi đâu được rồi.
Dịch Trinh cũng đã kiểm tra chuyện trả hàng, cần phải có lý do chính đáng, ví dụ như người máy quản gia trong nhà Cổ Tư Niên bị hắn âm thầm xử lý, công ty máy móc sẽ cung cấp dịch vụ hậu mãi. Hắn chẳng có chút áp lực tâm lý nào khi làm hỏng người máy quản gia của Cổ Tư Niên, nhưng nếu cố tình phá hỏng đồ vật mua về để được hoàn lại, hắn khinh thường làm những chuyện như thế.
Dịch Trinh quay lại nhìn thoáng qua Lục Béo và Độc Nhãn đằng xa. Lục Béo vẫn đang học thuộc nội quy gia đình trên giường, còn Độc Nhãn thì đang cẩn thận kiểm tra thân thể dự phòng.
Quay đầu lại, Dịch Trinh nhớ ra hôm nay còn phải đánh mấy đơn cày thuê bèn vội vàng vào lại Tinh Chiến, rồi lại bắt đầu dắt mấy chủ thuê đi cày điểm lên cấp. Vừa làm xong không lâu thì Dịch Trinh đã gặp Ruler.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Anh lên rồi.
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Ừ, muốn làm một trận không?
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Không, đang rất phiền não.
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Phiền chuyện gì thế?
Thấy Ruler hỏi, Dịch Trinh lại càng nhức đầu. Hắn cũng không thể tâm sự những điều này với Độc Nhãn.
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Bởi vì có một việc rất đau đầu, rõ ràng tên nhóc kia làm là tốt cho tôi, ý tưởng cũng tốt, nhưng về cách làm thì tôi không thể tiếp nhận được. Mà tôi lại không thể trách móc nặng nề cậu ta, cảm động thì có nhưng vẫn thấy rất bực mình.
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Cậu ta làm chuyện gì à?
Cổ Tư Niên ngẫm lại, "cậu ta" trong miệng Dịch Trinh chắc là ám chỉ tên phiền phức nhỉ?
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Lấy danh nghĩa tôi đi vay ít tiền.
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Chỉ cần trả lại tiền đã vay là được.
Vay tiền, chuyện trên mạng đó? Trên Xingwei y còn tưởng Bồ Câu Nhỏ cần tiền, hóa ra là người khác à? Nhưng ID thân phận thực sự là Dịch Trinh, vậy người đấy là ai mà Dịch Trinh có thể cho đối phương dùng luôn cả ID thân phận của mình?
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Tiêu hết rồi, nên tôi vẫn nên ngoan ngoãn đi cày thuê thôi, nếu không ổn thì tôi lại đi viết code bán.
[ Trò chuyện riêng ][ Ruler ]: Viết code?
[ Trò chuyện riêng ][ Soái Bạo Toàn Địa Cầu ]: Tài khoản này là tôi hack về, đương nhiên tôi có thể viết code rồi.
Cổ Tư Niên gửi qua một yêu cầu lập team, hai người cùng tiền vào một sân huấn luyện, "Ừm... Cũng có lý, Bồ Câu Nhỏ, cậu cho cậu ta dùng cả ID thân phận của mình à? Cậu rất tin tưởng người đó ư?"
"Ừm, tin chứ." Dịch Trinh cười cười, có hơi bất đắc dĩ nhưng cũng có chút đau lòng, Lục Béo đúng là đứa ngốc nghếch, "Nhưng sau này tôi nhất định phải trông nom cái tên ngốc đấy, đần chết mất."
"Thiếu bao nhiêu? Tôi cho cậu mượn." Trong sân huấn luyện, Cổ Tư Niên dựa vào tường, đưa mắt nhìn xuống Dịch Trinh đang ngồi trên ghế, hỏi.
Dịch Trinh ngẩng lên nhìn Ruler một cái rồi lại cúi đầu, "Qua internet, anh còn chẳng biết tôi là ai mà lại muốn cho tôi vay tiền? Người ngu thừa tiền à?"
Cổ Tư Niên mỉm cười, hóa ra Bồ Câu Nhỏ mê tiền cũng chẳng yêu tiền nhiều đến thế, nhưng người có thể sử dụng ID thân phận của Dịch Trinh sẽ là ai? Ngày cả giữa vợ chồng với nhau cũng chẳng ai mở tất cả quyền hạn ID cho đối phương!
"Bởi vì tôi tin cậu."
Dịch Trinh vỗ vỗ cái ghế dựa bên cạnh ý bảo Cổ Tư Niên ngồi xuống. Cổ Tư Niên ngồi xuống bên cạnh, hai người cùng nhìn về phía sân.
"Tin cái quần què í, cái tên ngốc này! Cho dù có là người quân đội thì anh cũng phải tiết kiệm hai ba mươi năm, anh cứ thẳng tay bán mình lấy 20 triệu rồi cho tôi vay?" Dịch Trinh muốn cười, trong lòng cũng thoáng thoải mái hơn chút đỉnh, lại mềm giọng nói, "Ruler, cảm ơn anh."
Dịch Trinh quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh.
Nếu có một ngày tôi được tự do và có tư cách con người độc lập, tôi sẽ gặp anh.
"Ồ, vậy bán tôi đi, cho cậu vay luôn đấy." Cổ Tư Niên mỉm cười nhìn Dịch Trinh.
Dịch Trinh ngạc nhiên: "Hở?"
Cổ Tư Niên offline hai phút. Nghĩ đến chuyện Dịch Trinh có vẻ không quá thích gặp được y ngoài đời, y dùng hình thức ẩn danh tại ngân hàng. Do có quyền hạn đặc biệt, dù Dịch Trinh khóa chức năng nhận tiền nhưng Cổ Tư Niên vẫn chuyển được 20 triệu vào tài khoản Dịch Trinh. Đối với y, 20 triệu thật sự... quá ít. Có một người mẹ kiếm tiền với năng suất khủng bố, và một người cha với vô số bằng sáng chế...
Khi online lại, Cổ Tư Niên chống cằm, "Đi check biến động tài khoản đi."
"Anh biết tôi là ai không mà còn chuyển tiền cho tôi, có đần không hả!" Dịch Trinh cười gằn, đấm nhẹ vào ngực Cổ Tư Niên.
Cổ Tư Niên hiếm khi bắt được nắm đấm của Dịch Trinh, y nghiêm túc nhìn vào mắt Dịch Trinh, nói: "Tôi biết cậu là ai."
"Vậy tôi là ai?" Dịch Trinh bỗng có một cảm giác vi diệu trong lòng.
Cổ Tư Niên lần đầu gọi tên Dịch Trinh trong game, "Dịch Trinh."
"!!!" Dịch Trinh vội vàng offline. Trong tài khoản của hắn có thêm 20 triệu được chuyển từ người dùng ẩn danh! Dịch Trinh lại vội online, Ruler vẫn còn đó. Hắn đơ toàn tập, không ngờ Ruler lại biết mình.
"Bồ Câu Nhỏ, còn không offline đi trả tiền đi? Tôi online chờ cậu." Ruler buông tay dựa vào tường, cầm một khẩu súng bắn tỉa, điều chỉnh rồi ngắm bắn về bãi bia cách đó 800m.
"Bùm!"
Chính giữa hồng tâm!
"Ok... Tôi đi trả tiền đã, anh chờ tôi!" Dịch Trinh nhìn thoáng qua Ruler đang luyện bắn. Hắn có chút luống cuống nhưng cũng cảm thấy may mắn. Có lẽ ở thời không xa lạ này, hắn thật sự gặp được một người bằng lòng làm bạn với người máy.
Dịch Trinh lần lượt hoàn trả số tiền đã chuyển vào tài khoản mình.
"Đinh ——"
"Thông báo biến động!"
Những người đã chuyển tiền cho Dịch Trinh lần lượt nhận được tiền trả lại. Từ số tiền và số tài khoản, họ mới nhận ra đó là tiền mà họ gửi cho người từ trên trời giáng xuống giải cứu mọi người. Không có bao nhiêu ngôn từ, tiền là của người thanh niên ít nói ấy, nhưng chẳng có lấy một lời nhắn gửi, chỉ trả lại một cách lặng lẽ.
La Định Trạch thấy tài khoản được cộng thêm 2 triệu thì có chút bất ngờ, sao lại trả lại? Chẳng phải rất thiếu tiền mà?
[ Dịch Trinh Trinh Trinh Trinh Trinh ]: Tài khoản này không dùng nữa.
Đây là lần đầu tiên Dịch Trinh vào Xingwei, dùng ID Lục Béo đăng ký post một bài viết.
Dịch Trinh dứt khoát xóa tài khoản mà không nói một lời.
Tất nhiên Cổ Tư Niên cũng có chú ý đến các xu hướng trên mạng. Thấy Dịch Trinh xóa tài khoản mà không một lời giải thích, mày đẹp của y nhíu lại. Khi Dịch Trinh online, y quay sang hỏi hắn: "Trả hết tiền rồi mà sao không giải thích?"
"Giải thích?"
"Không cần."
Dịch Trinh bật cười nói bốn từ này, nhẹ nhàng đến nỗi Cổ Tư Niên cũng không biết phải nói gì, hóa ra người này chưa bao giờ quan tâm đến cái nhìn của người khác.
Để giả vờ, hắn có thể là một tên du côn vô lại ăn bám em trai mình. Hắn chưa bao giờ đeo quân huy, không quân phục, không quân mũ, nhưng trong thâm tâm hắn biết hắn là một quân nhân.
Cho nên bây giờ cũng vậy, hắn muốn cứu người thì cứu thôi, chẳng có nhiều lý do như thế.
"Ruler, anh là ai?" Dịch Trinh thấp giọng hỏi.
Cổ Tư Niên cười, vỗ nhẹ Dịch Trinh nói: "Cậu đánh bại tôi thì tôi sẽ nói cho cậu biết."
"Vậy thì anh cứ nói luôn là không nói tôi biết cho xong." Dịch Trinh nhướng mày trợn mắt nhìn Cổ Tư Niên, "À mà, về khoản tiền... Tôi sẽ nhanh chóng trả lại cho anh."
Cổ Tư Niên tiếp tục cầm súng máy luyện tập, lúc này thông báo hệ thống lại vang lên.
【 Thông báo hệ thống 】
"Bé Air nhắc bạn nè, từ hôm nay có thể đăng ký tham gia League, tiền thưởng vô cùng phong phú."
"Thời gian này, tất cả chúng ta đều đang chuẩn bị, sẵn sàng bước lên khiêu chiến. Chín hành tinh tranh đoạt, ai thắng ai thua! Xin hãy đón chờ!"
Cổ Tư Niên nhìn lướt qua thông báo, nói: "Bồ Câu Nhỏ, xem ra cậu sẽ sớm trả được hết nợ nần đấy. League có năm hạng mục 1v1, 3v3, 5v5, chiến đấu theo đội, chỉ huy tàu vũ trụ, với tiền thưởng tích lũy lên tới 100 triệu."
Dịch Trinh: "!!!"
Dịch Trinh vội vàng kiểm tra tin tức League. Mỗi năm đều có một giải đấu như thế, tiền thưởng không ngừng tăng lên. Hắn chưa từng nghiên cứu chỉ huy tàu vũ trụ nhưng bốn hạng mục còn lại hắn đều biết, cơ mà cần phải hợp tác với mấy đồng đội nữa, quán quân mỗi hạng mục sẽ nhận được 20 triệu!
"Bồ Câu Nhỏ muốn tham gia không?" Cổ Tư Niên nhìn Dịch Trinh, dù y đã biết trước câu trả lời.
Dịch Trinh gật đầu, "Muốn! Nhưng tôi cần vài đồng đội, mấy chuyện khác hẳn không có vấn đề gì lớn, tất nhiên... Anh không được tham gia, không là tôi không trả nợ nổi đâu..."
Trong trường hợp 1v1, người anh em Thước Kẻ sẽ hạ gục hắn mất...
"Ôi, tôi còn định lập đội với cậu cơ, tiếc là Bồ Câu Nhỏ lại lập tức từ chối tôi, buồn ghê."
"Phì! Anh em! Tôi rút lại lời vừa nói! Chúng ta lập đội đi! Để tôi sớm được trả nợ! Anh sẽ không từ chối đâu nhỉ! Dù sao cũng là tôi vay anh tiền mà!"
Cổ Tư Niên bị Dịch Trinh chọc cười, trong giọng nói tràn đầy ý cười, "Được."
————
Chúc toàn thể anh chị em bạn dì một năm mới an khang, hạnh phúc, khum bị deadlines dí nè:3