Soán Đường

- Ngôn Khánh có phải huynh biết rằng bệ hạ sẽ hỏi tội Trịnh Sĩ Tắc?

Tin tức này truyền tới Củng huyện, Trịnh Hoành Nghị đang cùng với Lý Ngôn Khánh thưởng ngoạn ở bên bờ Lạc thủy, hắn nhịn không được mà nhẹ giọng hỏi.

Hắn lúc trước ở Trường An, khi Việt Vương Dương mệnh cho Vệ Văn Thăng xuất kích đã thỉnh cầu xuất chinh đi theo.

Trịnh Hoành Nghị thân là đệ tử Trịnh thị trải qua huyết chiến Cao Ly.

Vệ Văn Thăng đối với hắn vô cùng coi trọng lại biết được Trịnh Nhân Cơ đã chạy ra khỏi Huỳnh Dương, An Viễn đường cùng với Phòng Huyền Linh đóng ở Quản Thành, liền phong cho Trịnh Hoành Nghị làm thương tào tòng quân, đi tới Lạc Dương sau khi huyết chiến với Dương Huyền Cảm ở Hoàng Thiên Nguyên Trịnh Hoành Nghị đã lập nhiều chiến công.

Lần này hắn phụng mệnh trở về Huỳnh Dương thăm cha của hắn là Trịnh Nhân Cơ.

Trên đường đi Trịnh Hoành Nghị tới Củng huyện bái phỏng Lý Ngôn Khánh. Hiện tại Lý Ngôn Khánh đã sinh hoạt bình thường, mặc dù Củng huyện cũng bị tổn thất nhưng so với những thành trì khác thì có thể nói là nhẹ nhàng.

Việt Vương Dương đồng ý cho Lý Ngôn Khánh tạm tiếp nhận sự vụ ở Củng huyện, sau này sẽ nghe theo triều đình sắp xếp.

Dù sao phản loạn lần này liên lụy đến đệ tử quan lại rất nhiều, Dương Quảng vẫn chưa đưa ra kết luận Việt Vương Dương cũng không dám cắt cử quan viên tới.

Ngôn Khánh cười nói:

- Lúc trước khi bệ hạ chinh phạt Cao Ly từng giết vài tên thần tử ngang bướng.

Lúc này bệ hạ băn khoăn, số người tham gia phản loạn lần này có rất nhiều thế gia đệ tử, bệ hạ cũng không thể bỏ qua cho bọn họ. Trịnh gia lần này cũng có liên quan cần phải có người chịu tội thay, Trịnh Sĩ Tắc chính là người thích hợp nhất, hắn bất trung bất nghĩa không có liêm sỉ cho nên mặc dù hắn đầu hàng bệ hạ cũng không tha cho.

- Thất phòng lần này chỉ sợ có liên lụy, tuy nhiên đối với Trịnh thị mà nói, tương lai không cần phải lo lắng nữa.

Lý Ngôn Khánh ánh mắt sáng quắc dừng ở trên người của Trịnh Hoành Nghị.

- Hoành Nghị lần này ngươi trở về Huỳnh Dương, chỉ sợ mấy ngày nữa sẽ chuyển nhập vào trong Kinh Đường rồi.

Trịnh Hoành Nghị giật mình mà ngẩng đầu lên.

- Ngôn Khánh, ý của huynh là?

- Quy Xương Công mặc dù đã qua đời nhưng chuyện này dù sao chủ mưu vẫn là Nhị phòng, luận danh khí hay tài lực bọn họ không thể nắm Trịnh gia tiếp được.

Trịnh nhị thúc và Trịnh tam thúc đã từ chức vị tốc lão, rời khỏi Huỳnh Dương, chuẩn bị tới Thái Nguyên, tứ vị tộc lão của nhị phòng hiện tại chỉ còn có Thiện Quả công, hai ngày trước Thiện Quả công đã gửi thư nói rằng thân thể không khỏe không gánh nổi trách nhiệm nữa.

Trịnh Nguyên Thọ và Trịnh Nguyên Tống hai huynh đệ trước có liên quan đến mưu nghịch nên nản lòng thoái chí.

Tin tức này truyền tới Củng huyện, Trịnh Hoành Nghị đang cùng với Lý Ngôn Khánh thưởng ngoạn ở bên bờ Lạc thủy, hắn nhịn không được mà nhẹ giọng hỏi.

Hắn lúc trước ở Trường An, khi Việt Vương Dương mệnh cho Vệ Văn Thăng xuất kích đã thỉnh cầu xuất chinh đi theo.

Trịnh Hoành Nghị thân là đệ tử Trịnh thị trải qua huyết chiến Cao Ly.

Vệ Văn Thăng đối với hắn vô cùng coi trọng lại biết được Trịnh Nhân Cơ đã chạy ra khỏi Huỳnh Dương, An Viễn đường cùng với Phòng Huyền Linh đóng ở Quản Thành, liền phong cho Trịnh Hoành Nghị làm thương tào tòng quân, đi tới Lạc Dương sau khi huyết chiến với Dương Huyền Cảm ở Hoàng Thiên Nguyên Trịnh Hoành Nghị đã lập nhiều chiến công.

Lần này hắn phụng mệnh trở về Huỳnh Dương thăm cha của hắn là Trịnh Nhân Cơ.

Trên đường đi Trịnh Hoành Nghị tới Củng huyện bái phỏng Lý Ngôn Khánh. Hiện tại Lý Ngôn Khánh đã sinh hoạt bình thường, mặc dù Củng huyện cũng bị tổn thất nhưng so với những thành trì khác thì có thể nói là nhẹ nhàng.

Việt Vương Dương đồng ý cho Lý Ngôn Khánh tạm tiếp nhận sự vụ ở Củng huyện, sau này sẽ nghe theo triều đình sắp xếp.

Dù sao phản loạn lần này liên lụy đến đệ tử quan lại rất nhiều, Dương Quảng vẫn chưa đưa ra kết luận Việt Vương Dương cũng không dám cắt cử quan viên tới.

Ngôn Khánh cười nói:

- Lúc trước khi bệ hạ chinh phạt Cao Ly từng giết vài tên thần tử ngang bướng.

Lúc này bệ hạ băn khoăn, số người tham gia phản loạn lần này có rất nhiều thế gia đệ tử, bệ hạ cũng không thể bỏ qua cho bọn họ. Trịnh gia lần này cũng có liên quan cần phải có người chịu tội thay, Trịnh Sĩ Tắc chính là người thích hợp nhất, hắn bất trung bất nghĩa không có liêm sỉ cho nên mặc dù hắn đầu hàng bệ hạ cũng không tha cho.

- Thất phòng lần này chỉ sợ có liên lụy, tuy nhiên đối với Trịnh thị mà nói, tương lai không cần phải lo lắng nữa.

Lý Ngôn Khánh ánh mắt sáng quắc dừng ở trên người của Trịnh Hoành Nghị.

- Hoành Nghị lần này ngươi trở về Huỳnh Dương, chỉ sợ mấy ngày nữa sẽ chuyển nhập vào trong Kinh Đường rồi.

Trịnh Hoành Nghị giật mình mà ngẩng đầu lên.

- Ngôn Khánh, ý của huynh là?

- Quy Xương Công mặc dù đã qua đời nhưng chuyện này dù sao chủ mưu vẫn là Nhị phòng, luận danh khí hay tài lực bọn họ không thể nắm Trịnh gia tiếp được.

Trịnh nhị thúc và Trịnh tam thúc đã từ chức vị tốc lão, rời khỏi Huỳnh Dương, chuẩn bị tới Thái Nguyên, tứ vị tộc lão của nhị phòng hiện tại chỉ còn có Thiện Quả công, hai ngày trước Thiện Quả công đã gửi thư nói rằng thân thể không khỏe không gánh nổi trách nhiệm nữa.

Trịnh Nguyên Thọ và Trịnh Nguyên Tống hai huynh đệ trước có liên quan đến mưu nghịch nên nản lòng thoái chí.

Nhị phòng lần này chỉ còn một mình Trịnh Thiện Quả cho nên không có năng lực duy trì toàn bộ Trịnh thị gia tộc nữa. Mà An Viễn đường Trịnh Nhân Cơ lại vượt trội.

Thứ nhất Trịnh Nhân Cơ những năm nay kinh doanh chẳng những làm cho phường nấu sắt ở Huỳnh Dương thay điổ nhan sắc đồng thời sau khi sát nhập Trịnh thị phía Nam vào dưới trướng tài lực của hắn đã khiên các phòng khách không cách nào so sánh nổi. Mà Trịnh Hoành Nghị, hiện tại đã đạt được công huân, dưới tình huống như vậy, lục phòng tiếp chưởng Kinh Đường nắm lấy Trịnh gia là điều hiển nhiên.

Trịnh Hoành Nghị dĩ nhiên không ở Huỳnh Dương, nhưng đối với sự biến hóa của gia tộc lại nắm như lòng bàn tay.

Hắn nghe xong lại không có chút hào hứng nào mà khẽ nói:

- Ngôn Khánh huynh có thể trở về Trịnh gia chia sẻ một chút lo lắng với đệ không?

Ngôn Khánh cười ha hả, nắm lấy bả vai của Trịnh Hoành Nghị.

- Hoành Nghị nếu như ta trở về Trịnh thị thì chỉ có hại cho Trịnh thị.

- Hãy nghe ta nói mặc dù ta đối với Trịnh gia có oán niệm nhưng cũng chỉ là đối với Trịnh gia, không phải là đối với gia gia của đệ. Trước kia khi nhà họ Trịnh thu dưỡng ta ta và đệ đều cùng được Từ Mẫu nuôi dưỡng cho bú sữa, ta mặc dù không phải là huynh đệ nhưng cũng xem như là thân huynh đệ. Lần này ta cũng nhắc đệ một câu sau khi trở về trước hết đừng quan tâm đến chuyện khác đem Trịnh gia ổn định lại đã.

Dù sao từ Huỳnh Dương đến Củng huyện cũng không quá nửa ngày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui