Soán Đường

Dương Khánh là tộc đệ của Dương Quảng, tính tình văn nhã, Tiêu hoàng hậu nghe vậy cũng không có ý kiến gì.

Tâm tình của Dương Quảng khá tốt, đêm đó liền ngủ ở trong nội cung, đến buổi trưa ngày thứ hai mới trở về chánh điện.

Cùng lúc đó Tiêu hoàng hậu viết một phong thư, từ khoảng cách sáu trăm dặm mang trở về Lạc Dương.

Liên tiếp mấy ngày trời thời tiết tốt, rét lạnh mùa đông này khiến cho người ta cảm thấy ấm áp.

Để ủng hộ việc cứu tế. Không lâu sau Trịnh Nhân Cơ nghe được tin tức liền phái người đưa tới tiền bạc, tỏ vẻ nguyện ý gia nhập có Trịnh gia đi đầu, về sau còn có Huỳnh Dương Phan thị, Quản thành Thôi thị, Củng huyện Doãn thị, chen nhau đi làm việc thiện.

Có mấy nhà hào phú nhúng tay vào việc cứu tế này nhanh chóng được phổ cập.

Đúng như Vương Hoàng nói, phản loạn của Dương Huyền Cảm tuy đã bị dẹp nhưng hiện tại ảnh hưởng của phản loạn hiện tại mới bắt đầu.

Rất nhiều ruộng đồng bị phá hư, dân chúng trôi dạt khắp nơi.

Trong một mùa đông ngắn ngủi, Lạc Dương trăm vạn nhân khẩu, Huỳnh Dương tám mươi vạn nhân khẩu, Húc thủy tám mươi vạn nhân khẩu, con số này tuyệt đối đáng sợ, mà ở trên đất Huỳnh Dương, có tới hơn mười vạn lưu dân khiến cho tình hình an toàn ở sông Lạc càng ngày càng trở nên khó kiểm soát.

Lý Ngôn Khánh liên thủ với tất cả các thế gia vọng tộc lập nên trại cứu tế, mặc dù không cách nào cải biến tình huống của lưu dân nhưng cũng khiến cho tình hình của Huỳnh Dương mang tới sự ổn định tương đối.

Bởi vì chuyện này do Lý Ngôn Khánh một tay xử lý cho nên các đại thiện nhân khắp nơi liên tục hưởng ứng.

Tuy nhiên Ngôn Khánh không rảnh bận tâm tới những thứ này.

Ngày mười hai tháng tám, hắn mang theo Hùng Khoát Hải và Hám Lăng trở về Huỳnh Dương.

Vì ngày hôm nay chính là ngày Phòng Huyền Linh tới Tì Lăng huyện nhậm chức huyện lệnh, cũng kiêm nhiệm tư mã của Đan Dương quận, mà Tạ Khoa dưới sự giúp đỡ của Phòng Ngạn Khiêm cũng đảm nhiệm huyện úy Tì Lăng huyện, quân phủ lang tướng.

Tạ Khoa năm nay mười chín tuổi, dựa theo cổ chế thì hắn đã là thanh niên.

Cho nên hắn đảm nhiệm chức quân phủ lang tướng, hiệp trợ Phòng Huyền Linh trấn thủ, đồng thời hắn cũng phụ giúp trang bị cho Phòng thị phụ tử ở Đan Dương.

Dương Hạ Tạ Thị vì thế mà tổn hao không ít tiền bạc.

Mặc kệ gian nan thế nào hôm nay cũng đã có kết quả.

Đối với Tạ thị tộc nhân mà nói, Tạ Khoa có thể làm quan Tạ thị càng ngày càng có hi vọng quật khởi.

Cuối tháng mười một, tộc nhân Tạ thị phái ra hai trăm người trẻ trung cường tráng cùng với một trăm người Tạ An Dân tụ hợp lại thành một hộ quân 300 người.

Đoán lấy ánh sáng mặt trời mùa đông giá rét, Phòng Huyền Linh mang theo Hàn Trọng Tạ Khoa lên đường, cáo từ với bạn bè tiễn đưa.l

Ngoại trừ Lý Ngôn Khánh lần này đưa tiễn còn có Tư Mã của Huỳnh Dương quận, La Khẩu Phủ Lang Tướng Từ Thế Tích. Quản Thành Thôi Thị tộc nhân, Huỳnh Dương huyện úy Thôi Thiện Phúc, Trịnh Nhân Cơ và Trịnh Hoành Nghị. Phòng Huyền Linh hướng về phía mọi người thi lễ, xem như từ biệt đồng liêu trước kia.

Ai cũng biết Phòng Huyền Linh nhìn có vẻ thăng quan nhưng thực tế đang đi tới nơi thị phi làm việc.

Hôm nay khu Giang Nam, nạn trộm cướp vô số, loạn dân tạo phản, Ngư Câu La, Thổ Vạn Tự những danh tướng này nhất thời cũng không cách nào dẹp phản loạn, mà dân phong Đan Dương dũng mãnh, phụ tử Phòng thị tới đó như đặt lên trên lửa nướng.

Ngôn Khánh đi tới phía trước, cầm một phong thư đưa cho Phòng Huyền Linh.

- Huynh trưởng, mấy ngày nay đệ luôn lưu ý loạn ở Giang Nam.

- Đại khái cũng tổng kết ra được một chút tâm đắc, tặng cho huynh trưởng tham khảo, cái này xin huynh trưởng giữ kỹ, chớ khinh thị.

Phòng Huyền Linh cầm lấy thư cảm kích vạn phần.

Hắn cảm thấy mình vô cùng may mắn.

Có thể nhận thức Lý Ngôn Khánh làm huynh đệ đúng là một chuyện hạnh phúc.

Hắn hít sâu một hơi, kéo tay Lý Ngôn Khánh:

- Hiền đệ, Huỳnh Dương nhìn dường như đã trở lại bình tĩnh nhưng kỳ thực vẫn tràn ngập nước cuộn, hiền đệ nhất định phải cẩn thận. Tuy rằng đệ không phải là quan lại trong triều nhưng mà được nhiều người coi trọng, người bình thường cũng không thể so sánh, đệ cũng cần phải lưu tâm nhiều, có gì khó khăn thì cứ viết thư, chỉ cần Phòng Kiều ta có khả năng sẽ tuyệt không từ chối, đúng rồi, triều đình đã truyền tới tin tức, người đảm nhiệm chức quận trưởng năm sau sẽ tới.

Lý Ngôn Khánh cười cười, dùng sức ôm chặt lấy Phòng Huyền Linh.

Sau đó hắn đi tới bên cạnh Tạ Khoa, hai người nhìn nhau cười cười.

Ở Bạch Tước Tự kề vai chiến đấu, Cao Ly đồng sinh đồng tử... hoạn nạn sinh tử giao tình này, không cần bất kỳ ngôn ngữ nào thuyết minh.

- Lão Tạ, bảo vệ tốt cho Phòng đại nhân.

- Ngôn Khánh ngươi cũng bảo trọng.

Dứt lời Phòng Huyền Linh cùng với Tạ Ánh Đăng lên lưng ngựa, cùng chắp tay từ biệt bọn người Ngôn Khánh.

Một đoàn người từ trong ánh sáng mặt trời dần dần đi về phía Nam. Phòng Huyền Linh ngồi trên lưng ngựa lúc này mới rút ra phong thư của Ngôn Khánh, trên khuôn mặt nở ra một nụ cười.

- Phòng đại ca, Ngôn Khánh để thư gì đó?

Phòng Huyền Linh nói:

- Hắn bảo ta tới Đan Dương xong lưu ý mấy người.

- Ai vậy?

Phòng Huyền Linh đem thư đưa cho Tạ Khoa, Tạ Khoa nhận lấy thì thấy trên đó có một danh sách rất dài.

Mà trong đó ở phía trên nhất lại là một cái tên khiến cho Tạ Khoa vô cùng lạ lẫm:

- Đỗ Phục Uy, hắn là ai?

Phòng Huyền Linh và Tạ Ánh Đăng đối với danh sách này cũng phải trợn trừng mắt.

Lý Ngôn Khánh cũng chỉ có thể giúp đỡ đến đây hắn dùng trí nhớ sau mười sáu năm cố gắng nhớ ra những người này.

Đỗ Phục Uy, Phụ Công Hữu, Lý Tử Thông, Trần Pháp Hưng...

Đây là những tội phạm ở Giang Hoài khu, về phần những môn phái giang hồ Lý Ngôn Khánh không cần nhắc nhở.

Nếu như Phòng Huyền Linh ngay cả những nhân sĩ giang hồ đều không đối phó được thì hắn còn là Phòng Huyền Linh sao?

Huống hồ bên cạnh hắn còn có một Tạ Ánh Đăng, tuy rằng thời gian đã lâu nhưng trước kia Tạ thị gia tộc để lại dấu ấn ở Giang Hoài khó có thể phai mờ, bằng vào Phòng thị phụ tử và Tạ Ánh Đăng, Đan Dương quận có thể khống chế trong tầm tay.

Sau khi tiễn Phòng Huyền Linh đi xong, Lý Ngôn Khánh ở lại Huỳnh Dương ba ngày, tham gia lễ đính hôn của Từ Thế Tích.

Từ Thế Tích đã trở thành thanh niên... dựa theo quy củ chính là lúc kiến công lập nghiệp, lại nói Từ Thế Tích đã trở thành ưng dương lang tướng ở quan bái La Khẩu, chức quan lục phẩm, điều này khiến cho ngay cả Trịnh Nhân Cơ cũng âm thầm cảm thán rằng Từ Thế Tích vận khí tốt. Hồi Trịnh Nhân Cơ bằng hắn mới chỉ có được một chức vị võ tán quan mà thôi.

Từ Thế Tích vốn đang ở học phủ Đông Đô sau đó được Ngôn Khánh tiến cử tiếp nhận chức vụ binh tào Quản thành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui