Sợi Dây Trói Buộc Định Mệnh


Giọng cô giờ khàn không thể la lên được nữa , dù vậy thì hắn vẫn dùng những viên đá lạnh mơn trớn trên cơ thể cô.

Tuy kích thích nhưng lại xen lẫn với cảm giác khó chịu , đau , tê buốt không tả nổi , ý thức cô chìm dần , mọi thứ đều mờ đi chốc lát , não cô như tê liệt trước những hành động hiện giờ của hắn.

Huy Hoàng thấy có vẻ trừng phạt cô hơi quá tay , vừa đánh cô lại còn trêu đùa cô như vậy , dù hắn có cảm thấy khoái cảm nhưng nhìn cô đau đớn , khó chịu bứt rứt như vậy hắn cũng có chút đau lòng mà buông tha cô.

"Dậy đi rồi tôi sẽ tha em"
Anh bắt đầu gặm lấy đôi môi của cô , nhẹ nhàng dùng lưỡi tấn công vào trong khoang miệng cô , đấu đá liên tục.

Cô từ vô thức rồi lại có ý thức trở lại.

Hắn không trêu đùa trên thân thể cô nữa nên cảm giác kích thích với lạnh buốt cũng qua đi rất nhanh.

Hắn ngồi dậy cởi bỏ lớp quần áo của bản thân , lộ ra vẻ cường tráng , bá đạo mà chiếm hữu cô.

Anh lấy "súng nòng" của mình trực tiếp cho vào , ra vào liên tục , nhưng hắn không ra vào một cách nhẹ nhàng mà rất thô bạo.

"Nhẹ thôi !" Hoàng Vy lộ rõ giọng nài nỉ
Hắn không nói gì , tay cởi bỏ những chiếc còng cho cô đỡ khó chịu , rồi lấy tay nắm chặt hai bàn tay cô lại để không cho làm loạn.

Cứ như vậy hắn "bắn" liên tục vào trong và lên người cô , bắn x.

ố.

i x.

ả như lâu ngày tồn đọng không có chỗ xả vậy.

Làm xong , hắn gục nằm lên người cô vì mệt, cô muốn đẩy hẳn ra nhưng thực tình hắn quá nặng cô không thể đẩy nổi.

"Sao bây giờ anh nặng thế?"
"Có em nên anh ăn ngon , nặng lên không đúng sao?"
"Anh đi ra , tôi còn tắm , anh bắn hết lên người tôi giờ bẩn lắm"
" Vậy lần sau tôi bắn trực tiếp vào miệng em cho đỡ bẩn người nhé"
Nghe vậy thì cô rợn người , cô chưa bao giờ dám nếm thử , vì đối với cô cái thứ t.


i.

n.

h d.

ị.

c.

h đó nhớt nhát và mùi không được hấp dẫn cho lắm, và cô còn là người ưa sạch sẽ nữa nên việc đó với cô là không bao giờ xảy ra.

"Anh cho tôi đi tắm , tôi chỉ cần 5p thôi"
"Tôi cho em đúng 5p , không ra tôi vào bắt người "
"Được được thưa Tống tiên sinh"
Nghe vậy , Huy Hoàng không vui , cầm cằm cô chặt nâng lên.

"Gọi tôi là Huy Hoàng , ăn với nhau cũng ăn rồi , ngủ với nhau cũng ngủ rồi , còn khách sáo với tôi ?"
"Vậy thì Huy Hoàng , được chưa?"
Anh đắc ý , đồng ý thả cô ra.

Hoàng Vy chạy vào bồn tắm tắm rửa kì cọ sạch sẽ đi cái mùi nồng t.

i.

n.

h d.

ị.

c.

h của anh ở trên người và cả vùng k.


í.

n nữa.

Cô thầm nghĩ.

[ Tên này x.

u.

ấ.

t nhiều thật , chả nhẽ hắn để đựng cả 1 lít t.

i.

n.

h t.

r.

ù.

n.

g trong có thể hay gì ? , X.

u.

ấ.

t hết đống đó chắc mình có thai luôn á]
Huy Hoàng nằm trên giường đợi cô thì lục ngăn tủ , đập vào tầm mắt anh là mấy vỉ thuốc tránh thai đang uống dở , hắn liền cảm thấy không vui , trực tiếp vứt ra ngoài cửa sổ.

Hoàng Vy từ trong nhà tắm bước ra , thấy hắn đứng ở cửa sổ thì hỏi
"Anh đứng ở cửa sổ làm gì ? "
"Không có gì, lên giường ngủ đi"
Hoàng Vy không lên giường ngủ luôn , mà cô đến tủ , tìm thứ gì đó rất lâu
"Chết , không thấy "
"Không thấy gì ?"Huy Hoàng nghi hoặc hỏi cô.

"Mấy vỉ thuốc tránh thai tôi để ở đây , tôi chắc chắn là để ở đây , sao nó lại mất được ?"
"Là tôi vứt đi rồi"
"Sao anh lại vứt của tôi đi?" giọng cô uất ức
"Sao em lại từ chối giống của tôi ? này ! giống này cả đời em cũng không tìm được ra phiên bản hai đâu , tìm đâu ra được người xuất chúng như tôi chứ , chắc chắn sinh ra con tôi cũng sẽ như thế " Gương mặt của hắn giờ đầy vẻ kiêu ngạo
"Nhưng tôi không muốn mang thai bây giờ ! anh hiểu chưa hả?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận