Sói Vương Bất Bại

"Bẩm hoàng thượng!"

Nhất Sát cung kính nói: “Lời nói của thái tử điện hạ là sự thật. Vua Sói Tiêu Nhất Thiên đã ở lại hoàng thành của nước Đại Hạ, chưa bao giờ rời đi. Khi tôi lẻn vào hoàng thành của nước Đại Hạ đã tận mắt nhìn thấy người này, đồng thời cũng có thể cảm nhận hơi thở của anh ta. Không nghi ngờ gì nữa, anh ta chính là cường giả Minh Cảnh, không thể nào giả được!”

Nghe thấy câu nói này thì đồng tử của Hoa Tuấn Vũ đột nhiên co rút lại, ông ta cau mày hỏi: “Thật sao?” "Chính xác trăm phần trăm" Giọng điệu của Nhất Sát rất chắc chẳn!

Điều này làm cho tâm tư của Hoa Tuấn Vũ không khỏi có chút dao động, ông ta sẽ không tin lời nói Hoa Long Thần hoàn toàn. Ngược lại là đối với lời nói của Nhất Sát thì không nghi ngờ chút nào, Nhất Sát nói rằng ông ta chính mắt nhìn thấy Tiêu Nhất Thiên trong hoàng thành nước Đại Hạ vậy thì ông ta nhất định đã nhìn thấy anh!

Vì lẽ đó nếu Tiêu Nhất Thiên đang ở Đại Hạ thì tự nhiên anh không thể cùng một lúc xuất hiện tại biên giới Đại Hoa được! "Chẳng lẽ là.."

Một lúc sau thì Hoa Tuấn Vũ trầm giọng nói: “Đây là do bổn hoàng lo xa quá rồi sao?"

Là hoàng chủ của Đại Hoa, lòng dạ của Hoa Tuấn Vũ bao quát non son, luôn luôn hành sự nghiêm cẩn, nếu trong lòng có nghi ngờ thì sẽ xác minh ngay từ đầu, theo đuổi mọi việc đều không có chút sơ hở nào!

Nhất Sát nói: "Vua Sói Tiêu Nhất Thiên mới có 26 tuổi đã tiến vào hàng ngũ của Minh Cảnh rồi, là người có tài năng thiên phú hiếm có trên đời. Nếu anh ta ở trong Ám cảnh trung kỳ tiến vào rừng trúc Trăm Mét, không cần nói chỉ chín mươi chín mét, cho dù đi hết hành trình thì tôi cũng tin điều đó!" "Thế nhưng ngoại trừ chính bản thân anh ta ra, nếu muốn nói thân tín của anh ta là Điêu Tạc Thiên một kỳ tài cái thế lại chịu chỉ định của anh ta lẻn vào Đại Hoa để bày mưu tính kế thì tôi cũng không quá tin tưởng!" "Cái này quá khó!" "Chín mươi chín mét đã phá vỡ kỷ lục lịch sử của học viện Đạt Ma, đây chính là trăm năm khó gặp, nhân vật như thế này nếu cũng đến từ Đại Hạ, thì... quốc vận của Đại Hạ cường thịnh đến mức nào chứ?"

Đúng vậy!

Quốc vận!

Nói chung thì trong một đất nước thì chỉ có một cường giả Minh Cảnh tồn tại mà thôi, tài năng và tiềm lực của cường giả Minh Cảnh có thể ảnh hưởng trực tiếp đến toàn bộ tiền đồ và vận mệnh của cả đất nước!

Hoàng chủ mạnh thì đất nước mạnh!

Nếu hoàng chủ yếu thì quốc gia cũng yếu!

Mà những quốc gia không có cường giả Minh Cảnh trấn giữ thì cuối cùng chỉ có thể rơi vào kết cục là bị chia cắt và diệt vong!

Điều này chính quy luật cá lớn lớn nuốt cá bé trong giới cường giả!

Vốn là hoàng chủ tiền nhiệm của Đại Hạ là Hoàng Chủ Đế Uyên đã bị tổn thương đan điền, sức mạnh quốc gia suy nhược cho nên Hoa Tuấn Vũ đã lợi dụng tình hình để tấn công, cho rằng sinh lực của Đại Hạ đã cạn kiệt, nên tìm cách sáp nhập Đại Hạ vào lãnh thổ của Đại Hoa!

Kết quả là Tiêu Nhất Thiên, một kẻ quái thai đột nhiên xuất hiện đã lật ngược tình thế, ngăn cơn sóng dữ, đẩy lùi hàng triệu hùng binh của Đại Hoa. Đồng thời cũng thay đổi triều đại để ổn định thể cuộc ở Đại Hạ. Điều này có nghĩa là vận mệnh quốc gia của Đại Hạ bị đảo ngược!

Một Tiêu Nhất Thiên thôi cũng đủ khiến Hoa Tuấn Vũ đau đầu, bây giờ lại cộng thêm một Điêu Tạc Thiên chín mươi chín mét, vậy thì còn có thể vượt qua nữa không? Trong tương lai, một khi Điêu Tạc Thiên được tiến vào hàng ngũ của Minh ảnh cùng bắt tay với Tiêu Nhất Thiên thì liệu họ có thôn tính Đại Hoa? "Hơn nữa!" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Nhất Sát dừng một chút rồi nói tiếp: “Mặc dù Điêu Tạc Thiên này có thiên phú rất mạnh, nhưng anh ta dù sao thì cũng chỉ là một hậu bối ở Ám cảnh trung kỳ mà thôi. Nếu anh ta là người của Tiêu Nhất Thiên thì Tiêu Nhất Thiên làm sao có thể để anh ta tiến vào Đại Hoa được?” "Nếu như anh ta bị giết thì sẽ có tổn thất lớn như thế nào chứ?” "Nếu hoàng chủ bệ hạ và Tiêu Nhất Thiên đổi vị trí của nhau mà suy nghĩ thì liệu ngài có phái một nhân vật cái thế như Điêu Tạc Thiên vào lãnh địa của Đại Hạ để tự đặt mình vào nguy hiểm không?"

Cho dù đặt ở góc độ như thế nào mà suy nghĩ thì nó cũng không có hợp tình hợp lý chút nào! “Đúng vậy!”

Hoa Tuấn Vũ suy nghĩ trong chốc lát rồi gật đầu nói: “Những gì ông nói không phải không có lý!" “Có điều là lai lịch của tên Điêu Tạc Thiên này vẫn là một câu đổ, ngay cả khi đó không phải là âm mưu của Tiêu Nhất Thiên thì chúng ta cũng không thể không cẩn, không thể không đề phòng, mảnh đất hàng trăm quốc gia gió thổi mây vần. Những người trở mặt với Đại Hạ chúng ta cũng không phải chỉ có một Đại Hạ mà thôi!” "Sau khi Điêu Tạc Thiên theo người từ chi nhánh thành Thanh Thủy vào học viện kinh đô thì ông hãy lập tức phái người đi theo quan sát nhất cử nhất động của anh ta. Nếu như phát hiện có gì không ổn thì ngay lập tức báo cáo cho tôi tôi biết!"

Có câu nói như thế này, dùng người thì không nên nghi ngờ người, nghi ngờ người thì không nên dùng!

Trước khi loại bỏ hoàn toàn nghi ngờ về “Điêu Tạc Thiên" và trước khi tìm ra nguồn gốc lai lịch của “Điêu Tạc Thiên" thì Hoa Tuấn Vũ tự nhiên sẽ không dễ dàng mời chào anh!

Giống như Tông Nam!

Gia cảnh của Tông Nam vô cùng trong sạch nên lúc trước anh ta mới được Hoa Tuấn Vũ thu nhận làm môn đệ của hoàng chủ! "Vâng!"

Nhất Sát khom người nhận lệnh...

Trong học viện của học viện Đạt Ma kinh đô, tin tức về việc Điều Tạc Thiên đạt chín mươi chín mét truyền đến đã tạo nên một làn sóng lớn trong các học trò của học viện!

Dù sao thì học viện kinh đô gần như quy tụ được những hậu bối ưu tú từ khắp nơi ở Đại Hoa, ngay cả học trò trong 18 chi nhánh cũng tự hào khi được tiến vào học viện. Mà cái gọi là đại hội võ thuật toàn viện thực ra là con đường chính để học viện thu hút nhân tài, phàm là những học trò của các chi nhánh có thể biểu hiện xuất sắc trong đại hội võ thuật toàn viện thì sẽ nhận được thư mời của học viện!

Vì lẽ đó các học trò của tổng việc đều là những tinh anh trong tinh anh! Nhưng ngay cả như vậy thì không ai trong số các học trò ở học viện có thể đạt được kết quả khủng bố chín mươi chín mét trong một trăm mét Rừng Trúc! "Điêu Tạc Thiên!" “Vậy mà dám lấy cái tên như vậy, nếu không phải có tài năng ngất trời thì sau khi đến học viện nhất định sẽ bị đánh chết!" "Nghe nói anh ta còn cướp đi vợ chưa cưới của Ngao Thụy, hằng đêm sênh ca, không chút ne dè, khiến cả toàn viện đều biết, gà chó không yên. Anh ta thật sự là một thằng nhóc ngông cuồng vô liêm sỉ!" "Ha ha!" “Lần này thì đại hội võ thuật toàn viện có trò hay để xem rồi!" Cập nhật chương mới nhất tại T ruyện88.net

Những việc làm của Điêu Tạc Thiên đã trở thành câu chuyện phiếm được bàn luận sôi nổi của các học trò học viện, hầu như mọi người đều đang lén lút mà bàn luận. Họ đều không thể chờ đợi được mong mau đến ngày đại hội võ thuật toàn viện để được tận mắt chứng kiến người tên Điều Tạc Thiên trong truyền thuyết này là một nhân vật như thế nào lại có thiên phú và lòng dũng cảm như vậy!

Không nói tới học trò của học viện mà ngay cả trưởng lão cùng giảng sư trong học viện cũng không ngoại lệ. Nói cho cùng thì học trò của học viện cũng chỉ muốn xem náo nhiệt, nhưng các trưởng lão thì không như thế!

Quốc sư của Đại Hoa bị giam cầm, chức vụ hiệu trưởng của học viện sắp thay đổi, mấy vị trưởng lão kia đã nghe được phong phanh, kết quả của đại hội võ thuật toàn việc lần này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc lựa chọn trưởng viện! Vì lẽ đó Điều Tạc Thiên đột nhiên xuất hiện vào lúc này mà lại đại diện cho chi nhánh thành Thanh Thủy nên đã thu hút sự chú ý của Thường Thịnh! “Được!” "Tốt!"

Mặc dù Thương Thịnh này vẫn luôn thèm muốn vị trí hiệu trưởng, thế nhưng mà trước đây ông ta cũng không nắm chắc bao nhiêu, nhưng bây giờ thì không giống vậy, Điêu Tạc Thiên càng ưu tú thì ông ta có thể ôm hy vọng càng lớn...

Ngược lại!

So với sự náo nhiệt và tràn đầy mong đợi ở những nơi khác thì bầu không khí trong biệt thự của nhà họ Ngao lúc này cực kỳ ngột ngạt. Những việc Điêu Tạc Thiên đã làm với Lục Vy Anh đã được truyền khắp các ngõ ngách ở kinh đô chuyện này đã làm cho toàn bộ nhà họ Ngao đều vô cùng nhục nhã.

Tại thời điểm này trong sảnh chính của biệt thự nhà họ Ngao thì tất cả các trưởng lão của nhà họ Ngao đều có mặt, chồng chưa cưới của Lục Vy Anh là Ngao Thụy cũng có mặt ở đó, vẻ mặt của mọi người đều vô cùng ảm đạm, giữa hai lông mày đều có sát khí nồng đậm! "Ông nội!"

Ngao Thụy quỳ trước đại sảnh đối diện với một đám nhân vật chủ chốt của nhà họ Ngao đang ngồi xung quanh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tên khốn kiếp Điêu Tạc Thiên kia khinh người quá đáng. Con cầu xin ông nội làm chủ cho con, giết tên trộm này, chém hắn ta ngàn nhát dao để trút nỗi hận cướp vợ, lấy máu hắn ta để rửa nỗi nhục cho nhà họ Ngao!”

Ngao Thụy suýt nữa đã nổ tung vì tức giận!

Nhà họ Lục ở thành phố Hồ Chí Minh và nhà họ Ngao ở kinh đô có sự chênh lệch quá lớn, Lục Vy Anh này vốn là không xứng với Ngao Thụy. Lý do của cuộc hôn nhân này là vì nhà họ Ngạo muốn lôi kéo Lục Giang Thành người đã đạt chín mươi ba mét trong một trăm mét Rừng Trúc làm con cháu của nhà họ Ngao. Vì lợi ích của gia tộc nên Ngao Thụy cũng cắn răng mà nhẫn nhịn!

Nhưng bây giờ thì tốt rồi! Lục Vy Anh vẫn chưa gả vào nhà họ Ngao thì cô ta đã bị tên khốn Điều Tạc Thiên nhanh chân cướp đi, sớm chà đạp thành giẻ rách, còn khiến cho dư luận khắp nơi xôn xao, không ai không biết làm cho Ngao Thụy và toàn bộ nhà họ Ngao đã trở thành trò cười cho thiên hạ.

Nỗi nhục nhã và thù không đội trời chung như thế này thì làm sao có thể không báo được chứ?

Giết chết!

Nhất định phải giết tên khốn kiếp Điêu Tạc Thiên điếc không sợ súng đó!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui