Sói Vương Bất Bại

Tức khắc,

Những người xung quanh lại được dịp thì thắm to nhỏ, Hầu hết mọi người tập trung vào những nhân vật nổi tiếng như Tiêu Nhất Thiên, Lý Cẩm, Triệu Quan, mong chờ màn trình diễn của họ.

Thậm chí, không ít người trong đó còn lén lút cá cược với nhau, xem trong cuộc đầu tại Ảm Cảnh trung kỳ này ai có thể là người dành chiến thắng, giữ vị trí đầu tiên. Hơn nữa liệu họ có thể kiểm soát thời gian, không chế được trong vòng năm giây, vượt qua người đứng đầu lúc trước hay không.

Về cơ bản, hiện tại ai nấy đều phân vân giữa mấy người Tiêu Nhất Thiên, Lý Cầm, Triệu Quan.

Đừng nói rằng những người đang ở trong học viện dều hối hộp theo dõi, mà ngay cả những người trực tiếp ngồi tại đài chiến đấu cũng không khỏi bàn tán. Một số người vừa cười vừa nói: “Mọi người nghĩ thửxem, kết quả của trận đấu này sẽ thế nào?"

Lời vừa dứt, liền nghe hiệu trường học viện nói: "Nếu không có gì bất ngờ, Điêu Tạc Thiên, Lý Cấm, Triệu Quan chắc chắn sẽ bước vào top ba. Còn việc thử tự cao thấp được sắp xếp thế nào, còn phải xét nhiều yếu tố khác."

"Cá nhân tôi cảm thầy, nếu Triệu Quan trực tiếp sử dụng Chân Lôi Tước. Trừ khi gặp phải một đối thủ có thực lực tương đương, nếu không khả năng chiến thẳng sẽ rất lớn."

Chắn Lôi Tước.

Đây là chiêu thức chí dương chỉ cương, vừa mạnh mẽ vừa dữ dội, chi cần một chiêu có thể hạ gục đổi phương. Đây cũng là sát chiêu của Triệu Quan, thực sự là các học trò bình thường cùng đằng cấp sẽ rất khó mới có thể địch lại được.

"Có điều" Vị tổng trường lão kia liền nói tiếp: "Đây cũng chi là vòng đấu đầu tiên, thứ hạng không thực sự quan trọng với Triệu Quan. Vi vậy, nếu không phải là một đối thủ thực sự tài giỏi, anh ta cũng sẽ không cần thiết phải sử dụng toi Chân Lôi Tước."

Đúng vậy, Thực sự không cần dùng tới.

Các đối thủ của những vòng đấu tiếp theo sẽ ngày càng mạnh hơn. Ở vòng đầu thứ nhất, sẽ thậtkhông khôn ngoan nếu tung ra tất cả tuyệt chiêu và kĩ năng mạnh nhất, vừa mất đi át chủ bài, lại vừa tiêu hao thế lực. Dù sao thì ở vòng đấu đầu tiên này, chi cần giành chiến thắng là có thể tới vòng tiếp theo.

"Đùng vậy."

Bên cạnh liên có người gật đầu phụ họa: "Nói như vậy rất hợp lý. Nếu vậy, đối với Điêu Tạc Thiên, người đã đăng ký hai trận đầu tại Ám Cảnh trung ký và Ám Cành hậu kỳ thi việc chiến thắng rất quan trong. Lot vào top ba có thể là mục tiêu của những người khác, còn với anh ta lai là điểm mấu chốt."

"Cho nên, trong trường hợp này, rất có thể anh ta sẽ cổ giành hạng nhất."

Nghe vậy, những người khác đều trở nên sôi nổi.

Dựa theo quy tắc tranh đấu của toàn bộ các học viện, một người tham gia thi đấu trong hai cành giới, chỉ ba người đứng đầu của cảnh giới thấp mới có thể tiếp tục tham gia thi đấu trong cành giới cao hơn. Các cuộc đầu của cả ba cảnh giới được diễn ra lần lượt, vi thế chỉ có thể đợi tới khi phân chia xong thứ hạng của cành giới thấp mới được quyết định tham gia thi đấu ở cảnh giới cao hơn.

Với lí do này, đòi hỏi Tiêu Nhất Thiên trong mỗi vòng đấu tại Ám Cảnh trung kỳ đều phải lọt vào topba. Nếu không, chỉ cần một vòng không hoàn thành, có thể sẽ bị hủy bỏ tư cách thi đấu tại Ám Cảnh hậu kỳ

bắt cửa lúc nào. Hầu như tất cả mọi người đều đang bàn tán không ngớt.

Tuy nhiên, vẫn có một số trường hợp ngoại lệ, như Hoa Long Thấn, Mai Đại Vũ, Thương Triết, Trường Thịnh hay là Ngao Tuấn Mạnh... Hoa Long Thần luôn khinh thường, Mai Đại Vũ dường như lại có một kế hoạch khác. Thương Triết, Trương Thịnh thì không thể làm gì ngay cả khi muốn hỗ trợ Tiêu Nhất Thiên. Còn với Ngao Tuần Mạnh, cho dù Tiêu Nhất Thiên có lọt vào top ba hay không cũng không quan trọng, chằng hế ành hưởng tới việc sau đó anh ta sẽ tự đưng ra khiêu chiến với Tiêu Nhất Thiên,

Xin mời!"

Giữa bầu không khí sôi động và ký lạ này, học trò của học viện lúc trước lại đứng lên, trên tay cầm hộp rút thăm đi lên đài, không ngần ngại mà hướng tới phía Tiêu Nhất Thiên, ý muốn nói: “Hãy tự chọn đối thủ của anh đi."

Hành động này của người học trò thật sự khiến tất cả những người có mặt đều không khỏi sửng sốt, vì sao lại để Điều Tạc Thiên là người đầu tiên rút thăm?Xem ra, anh chàng này cũng đang vừa xem náo nhiệt vừa muốn tham gia, cố tình muốn gây chú ý.

"Được: Tiêu Nhất Thiên cũng nhất thoi sứng sốt, nhưng cũng không mấy để ý, tùy tiện đưa tay nhắc lên một que tre. Anh thậm chí còn không thèm nhìn, cứ vậy giao lại cho người học trò của học viện. Dưởng như trong lòng anh đang tràn đầy tự tin, cho dù có đối đầu với ai thì anh cũng không quan tâm.

"Điều Tạc Thiên chi nhánh thành Thanh Thủy, đấu với."

Người học trò học viện kia nhìn lại vài lần, sau đó mới lời nói tiếp: "Đầu với Chu Kỳ của chi nhánh thành Linh Hỏa."

Điều Tạc Thiên chi nhánh thành Thanh Thùy, đầu với

Xôn xao.

Lời vừa nói ra, toàn trưởng có chút chân động.

Chu Kỳ.

Vừa nghe tên liên biết là tên của phụ nữ, mọi người đều kinh ngạc, vô thức quay đầu về cùng một hướng. Tiêu Nhất Thiên cũng khẽ nheo mắt lại.

Quả nhiên không sai, trong số các học viên của chi nhánh thành Linh Hòa ở phía đối diện, một nữ họctrò xinh đẹp với khuôn mặt đã trắng bệch như tờ giấy, đang nhìn chằm chằm vào Tiêu Nhất Thiên. Cô thực sự không thể tin vào những gì chính tại mình vừa nghe.

Sao lại có thể xui xẻo như vậy?

Chọn một người trong số năm mươi bốn người, một xác suất nhỏ như vậy mà có thể chọn đúng vào cô sao?

Trái ngược với cảm xúc của cô lúc này, những học viên còn lại đang hồi hộp chờ đợi liên âm thẩm thờ phào nhẹ nhôm.

Đương nhiên rồi.

Gần đây Điêu Tạc Thiên thưc sự rất nổi bật, cho dù là thực lực tới mức khủng bố hay là cách hành động của anh, đều khiến người khác hễ nhìn thấy là khiếp sợ. Rõ ràng không một ai muốn trở thành đối thủ của anh.

"Ba giây!"

“Thật hấp dẫn."

Trần Nhất và Vương Thải có chút thất vọng. Bọn họ đều biết thực lực hiện tại của Chu Kỳ đang ở mức độ nào. Nếu Tiêu Nhất Thiên thực sự muốn dành hạng nhất, sợ rằng Chu Kỳ sẽ không thể chịu nổi một chiêu của anh ta.Ngay sau đó, học trò của học viện cảm hộp bốc thăm đi một vng. Năm mươi tư que gỗ, tất cả đều đã được lấy ra, các cặp đôi thi đấu của Ám Cảnh trung kỳ cũng đã sắp xếp xong. Điểm không thể không nhắc tới chính là, 18 chi nhánh dưỡng như đều rất ăn ý, trong số các để từ tham gia thi đấu sẽ có ba người có thực lực mạnh là người rút thăm, ba người kém hơn là người được lựa chọn. Làm theo cách này, chính là tránh tổn thất quá lớn trong vòng đấu đầu tiên. Đây cũng có thể coi như là một cách lách luật.

Tiêu Nhất Thiên bước về phía đối diện, đứng trước mặt Chu Kỳ.

Chu Kỳ khẽ cắn môi, tuy rằng trong lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi, nhưng cũng không thể không cố gắng chào hỏi Tiêu Nhất Thiên.

Rất nhanh, một trăm linh tâm học trò đã được chia thành từng cặp, sẵn sàng thi đấu.

"Chu Kỳ, xin được chỉ giáo."

Tiêu Nhất Thiên và Chu Kỳ đứng cách nhau một khoảng hơn hai mét. Tiêu Nhất Thiên nhìn về phía Chu Kỳ, gật đầu một cách lịch sự,

Chu Kỳ hơi lo lắng: "Điêu Tạc Thiên, cậu.."

"Bắt đầu thôi!"

Chu Kỳ còn chưa nói lên lời, học trò của học việnđã xuống khỏi đài thi đầu không l6, kêu vang một tiếng. Các trận đầu của Ảm Cảnh trung kỳ chính thức bắt đầu.

Trong nháy mắt, năng lượng hắc ảm của tất cả các học trò tham gia thi đấu đểu lập tức bùng nổ. Năng lượng hắc ám trên võ đài vừa mới hạ xuống chưa được bao lâu lại một lần nữa cuộn trào.

Veo!

Tiêu Nhất Thiên cũng không hề do dự, cả người nhanh chóng chi còn trông giống như một thân ảnh, bước một cái liền vọt tới vị trí của chu Kỳ. Mởi phút trước còn nho nhã lễ độ, bây giờ đã lập tức hóa thành một con hổ hung hãn, có cảm tường như đã đổi thành một người khác.

Khoảng cách chỉ có chừng hai mét, nhảy mắt đã tới nơi.

Một củ đấm.

Bọc trong nguồn năng lượng bóng tối mạnh mẽ, củ đẩm trực tiếp chạm vào cơ thể mềm mại của Chu Kỳ.

Những người khác cũng tương tự.

Lý Cẩm nhanh chóng đạt đến cực hạn, dáng vẻ xinh đẹp chợt lóe lên rối biến mất tại chỗ, vòng tới phía sau đổi thủ của cô. Đối phương cũng đã bùng nổ nănglượng, nhưng nắm đấm mới chi gid lên được một nữa đã cảm thấy sau cổ ôn lạnh. Vừa kịp thấy cổ bị giữ, theo sau đã là một nguồn năng lượng mạnh đến không thế cạnh tranh, cho dù cố gắng no lực nhưng cũng chi trong ba giây, cả người đã bị ném ra. Giống như một thử rác rười bị ném đi, cả thân hình bay xa cách đó mười mét, trực tiếp rơi khỏi sàn đấu.

Thua cuộc.

Theo các quy tắc thi đấu võ thuật của học viện, đã rơi ra khỏi sản đấu đồng nghĩa với việc thua cuộc. Vì vậy, Lý Cẩm lợi dụng quy tắc này, dựa vào vị trí thi đầu của hai người để dễ dàng thẳng cuộc. Bằng cách này, vừa có thể đạt được mục đích, lại vừa hạn chế được việc phải sử dụng quá niểu năng lượng, coi như một mũi tên trúng hai đích.

Chỉ bằng một chiêu đã loại được đối thủ.

Lý Cẩm quà không hổ danh là một học trò tài năng, vừa tấn công đã lập tức giành chiến thắng. Chẳng qua, vì đối thủ cố gắng phản kháng nên toàn bộ thời gian ocs chứng khoảng bốn giấy.

Ở phía bên kia.

Giống như hiệu trưởng học viện đã dự đoán từ trước, Triệu Quan không hề sử dụng Chấn Lôi Tước trong vòng đầu tiên, chỉ dùng thực lực cá nhân và khảnăng võ thuật cao của mình để chiến đấu.

Chỉ một đấm đã khiến đối thủ bay xa ba, bốn mét. Triệu Quản thừa thắng xông lên, một bước như bay, ngay sau đó liền dồn thêm một đấm.

"Bum!"

Đối thù của anh ta không đỡ được cú đam thứ hai của anh, cùng với một tiếng kêu vang liên tiếp tục bị đánh lui thêm ba, bồn mét. Nhịp thờ rối loạn, anh ta không chịu được nữa mà trực tiếp phun ra một ngụm máu, ngã gục trên sàn thi đấu.

"Đừng... đừng đánh nữa."

"Tôi nhận thua."

Vừa mới bị đánh tới thổ huyết, ngẩng đầu lên lại thấy Triệu Quan vẫn hùng hồ bước tới, người học trò đột nhiên sợ hãi đến xanh mặt. Dưới tình thể nguy hiểm này, anh ta cũng không cần suy nghĩ gì nhiều, ngay lập tức đầu hàng,

Cũng không còn cách nào khác.

Kể từ khi Triệu Quan bắt đầu đánh, người học trò kia đã cảm thấy không ổn. Đờ được hai đấm của Triệu Quan đã là giới hạn của anh ta rồi. Nếu còn tiếp tục nhận thêm một đòn, e rằng không chỉ đơn giản là phun vài ngụm máu, mà rất có khả năng anh ta sẽ trở thànhtàn tất.

Vì vậy, biết được tình thế không ổn, kịp thời nhận thua mới chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Năm giây.

Triệu Quan dùng hai củ đấm mới có thể hạ gục đối thủ, tổn năm giây, vẫn chậm hơn một giây so với Lý Cẩm.

Sau khi đánh bại đối thủ của chính mình, cả Lý Cẩm và Triệu Quan, không ai bào ai, phản ứng đầu tiên chính là quay người nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên và Chu Kỳ.

Đương nhiên, cùng là những người nổi bật nhất ở Am Cành trung kỳ này, bọn họ đều chú ý tới Tiêu Nhất Thiên!

Tuy nhiên, điều khiến Lý Cầm và Triệu Quan không hen mà cùng nhin về một phía, không thể ngờ rằng ở đó từ lâu đã không hề nhìn thấy Tiêu Nhất Thiên nữa rồi. Chỉ còn lại Chu Kỳ ở đó, lặng lẽ nằm trên sàn thi đấu, xung quanh là màu máu đỏ thẩm đẫm bộ quần áo vốn đĩ trắng tinh. Hai mắt cô nhắm nghiên, dường như đã bất tỉnh rồi.

Thật thể thàm.

So với đối thủ của Lý Cắm và Triệu Quan, đềuthảm hơn rất nhiều,

Bời vì sao mà phải ra tay tàn nhẫn đến vậy.

Điều Tạc Thiên, tên ác độc đó, vì sao lại nặng tay như thế. Đối với một cô gái lại sử dụng chiêu thức tàn độc đến vậy, anh ta không biết xấu hổ sao?

Ai nấy đều kinh hoàng

Lý Cẩm và Triệu Quan ảnh mắt như điện xét, nhanh chóng quét một vòng xung quanh. Chẳng mấy chốc, họ đã trông thấy phía bên ngoài sàn thi đấu, trong doanh trại của chi nhánh Thanh Thủy, Tiêu Nhất Thiên đang ở đó. Cũng không biết từ lúc nào, anh đã hoàn thành trận đấu, trở về bên cạnh Lục Vy Anh.

"Điều này..."

Lý Cẩm và Triệu Quan đột nhiên cảm thấy hoang mang, đồng từ nhất thời co rút, hướng ánh mắt vừa nghiêm trọng vừa thâm trầm về phía Tiêu Nhất Thiên. Tuy rằng bọn họ không nhìn thấy quá trình chiến đầu của Tiêu Nhất Thiên và chu Kỳ, nhưng kết quả đã như vậy, cho dù cả kẻ ngốc cũng có thể nhận ra Tiêu Nhất Thiên thực sự có năng lực lớn hơn bọn họ dự đoán lúc trước.

Bởi vậy, Lý Cấm quay trở lại doanh trại của chỉ nhánh thành Lịch Thủy, Triệu quan cũng về chi nhánh thành Hồ Tiểu. Cà hai cùng nhìn các học trò trongcùng chỉ nhánh, hỏi một vấn đề tương tự.

"Điều Tạc Thiên!"

"Anh ta đã đánh bai Chu Kỳ trong mấy giây?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui