Sói Vương Bất Bại


Uống đi!”
Trong lúc Tiêu Nhất Thiên còn đang làm trò với tôn chủ Xà Sát, uống xong nước thuốc trong bình thù tiên sinh Vu cũng xuất hiện một cách quỷ diệt bên trong căn phòng gác mái của tôn chủ Cẩu Sát.

Ông ta cũng đưa chiếc bình pha lê nhỏ cho tôn chủ Cẩu Sát, ý bảo: “Chủ tổng điện tự mình điều chế nước thuốc, sau khi vào tổng đàn sẽ phát huy tác dụng."
Nghe vậy, tôn chủ Cẩu Sát cúi đầu nhìn thoáng qua bình pha lê nhỏ trong tay tiên sinh Vu, nhưng trong nháy mắt mặt liền tái đi.

Hiển nhiên, tôn chủ Cẩu Sát có tật giật mình.

Cũng giống như Tiêu Nhất Thiên, trong đầu hắn ta chỉ có một ý niệm, đó chính là độc dược! Khẳng định là độc dược! Chủ tổng điện hẳn là muốn chu đáo phòng ngừa, trước mắt khống chế tính mạng của bọn họ.

Uống sao?
Nếu uống vào, sợ là không sống được bao lâu.

Còn nếu không uống, chính là đối nghịch mệnh lệnh của chủ tổng điện, tương đương với việc công khai làm phản.


Bối nghịch tổng điện chủ chủ ý, tương đương công nhiên phản loạn!
Hơn nữa, vừa rồi chính mắt hắn thấy những thủ đoạn quỷ ma của tiên sinh Vu.

Tại Điện Quỷ này, sự tồn tại của tiên sinh Vu gần như vô địch, cho dù tôn chủ Hổ Sát muốn cúi đầu, một khi đã bị lộ tẩy, làm sao có thể cứ thể xong việc được.

Thấy sắc mặt tôn chủ Cẩu Sát rất khó coi, chậm chạp không chịu uống, tiên sinh Vu hừ lạnh một tiếng, hỏi: “Tôn chủ Cẩu Sát cũng muốn chống lại ý của chủ tổng điện sao? Hay là anh cũng hoài nghi lòng trung thành của tôi với chủ tổng điện, nghi tôi truyền mệnh lệnh giả?”
“Cái này?”
Tôn chủ Cẩu Sát bị tiên sinh Vu nói khiến cho hoảng sợ, trái tim run rẩy vài cái, vẻ mặt khiếp sợ hỏi: “Cũng? Ý của tiên sinh Vu là có người dám trực tiếp từ chối sao?”
Là tôn chủ Hổ Sát ư?
Tôn chủ Hổ Sát là người lãnh đạo của bọn họ.

Nếu nói có người can đảm và tự tin như vậy, đối với tôn chủ Cẩu Sát mà nói thì xem ra chỉ có thể là tôn chủ Hổ Sát mà thôi.

“Anh không cần biết!”
Tiên sinh Vu chỉ lắc đầu, trầm giọng nói: “Tôi chỉ làm theo lệnh, lệnh của chủ tổng điện là các vị tô chủ có quyền tự do chọn lựa, có thể uống, cũng có thể không uống!”

“Cho nên, cho dù từ chối thì chủ tổng điện cũng sẽ không truy cứu!”
"Chẳng qua, sau khi tiến vào tổng đàn, các vị tôn chủ sẽ phải tự mình gánh vác hậu quả..."
Nói xong, tiên sinh Vu trực tiếp đem bình pha lê nhỏ kia ném về phía tôn chủ Cẩu Sát.

Ngay sau đó, ông ta biến mất tại chỗ, rất nhanh đã không còn bóng sáng.

Tôn chủ Cẩu Sát duỗi tay lấy lên chiếc bình pha lê, cúi đầu nhìn kỹ vài lần, thậm chí còn mở nút bình ra, nhẹ nhàng ngửi mấy cái.

Được tùy ý lựa chọn sao?
Vậy thì, làm sao hắn có thể chọn được đây?
Trong vòng nửa tiếng, tiên sinh Vu cũng dùng cách này, lần lượt xuất hiện tại phòng của mười hai quỷ sát.

Cùng là bình pha lê nhỏ, cùng là cuộc đối thoại như vậy, mà phản ứng của mười hai quỷ sát lại không giống nhau, thậm chí còn tương phản hoàn toàn.

Nửa tiếng sau, tiên sinh Vu xuất hiện bên trong một căn phòng gác mái khác.

So với những căn phòng bên cạnh, quy mô của căn phòng này tốt

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận