Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Loài Orc là những thợ săn bẩm sinh.

Mặc dù chúng kém thông minh hơn con người, nhưng chúng vượt trội hơn rất nhiều trong việc theo dõi và săn lùng các mục tiêu yếu hơn.

Ngay khi cánh cổng bị phá vỡ

Bức tường chắn giữa Trái đất và thế giới trong hầm ngục biến mất

Lũ Orc kéo nhau tuôn ra.

“Creuk”

“Cruk”

Lũ Orc đá cái xác của những cậu bé đang nằm ngổn ngang trên sàn, và nhìn xung quanh

“Sniff”

“Cruk”

Những con Orc này đã ẩn mình trong bóng tối của hầm ngục suốt một tuần. Thế nên, chúng bị kích thích bởi mùi máu và thịt gần đó.

Nhưng…

Chúng chỉ là đội do thám.

Chúng không thể di chuyển/chạy lung tung mặc dù cơn khát máu đang sôi sục

Đằng sau cánh cổng, hàng trăm anh em của chúng đang chờ đợi tin tức từ các trinh sát.

Có nhiều cửa ra vào và cửa sổ trên các bức tường hình chữ nhật.

Tên Orc phụ trách đội trinh sát nhanh chóng nhận thấy rằng nơi chúng đang đứng là một tòa nhà phức tạp tương tự như một pháo đài.

“Creuk”

Hắn khịt mũi.

Một là đi ra khỏi tòa nhà giống như tòa thành này và tỏa ra săn mồi. Hai là giết tất cả con người bên trong tòa nhà, biến nó thành một pháo đài, sau đó bắt đầu đi săn.

Quyết định đã rõ ràng.

Hắn gọi các anh em của mình

“Tất cả tập hợp”

Hắn nhìn lên trần nhà

Hắn có thể nghe thấy âm thanh phát ra từ phía trên.

Trên nữa và trên nữa

Tòa nhà đầy con mồi.

Trong đầu hắn, “Giọng nói” lại vang lên, yêu cầu hắn giết tất cả con mồi. Tiếng nói to đến nỗi đầu hắn bắt đầu đau buốt.

“Tốt”

Hắn há mõm để lộ những chiếc răng nanh vàng khè, cáu bẩn.

“Chúng ta sẽ dọn dẹp nơi này, bắt đầu từ đây.”

—-

Nhiều người đang tập trung trên bãi biển Gwangalli.

Một thứ gây rắc rối cho tất cả bọn họ. Đó không phải là bầu trời âm u, mà là một cánh cổng lớn xuất hiện trên bãi biển đầy cát

Các sĩ quan cảnh sát và các thợ săn được chi nhánh Hiệp hội thợ săn ở Busan điều động, đã thiết lập rào chắn để ngăn người dân tiếp cận.

Tuy nhiên, họ biết rằng điều đó sẽ không làm giảm số lượng người tụ tập.

“Thưa sếp”

Trước đám đông, một nữ tân binh của nhóm nhân viên Chi nhánh Busan, đã đến hiện trường và hỏi người đại diện.

“Chúng ta phải trải qua điều này mỗi khi một cánh cổng xuất hiện sao?”

Ngày hôm đó, người đại diện cũng ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên một cánh cổng gây ra nhiều rắc rối đến thế.

“Đó là cánh cổng lớn nhất từ ​​trước đến nay ở Busan.”

Anh liếc nhìn lại.

Một lỗ hổng lớn lơ lửng giữa không khí

Anh ta cố gắng phớt lờ nó vì anh ta cảm thấy như mình sẽ bị hút vào nếu tiến lại gần.

Tất nhiên,

‘Mình biết nó sẽ không gây hại cho ai trừ khi vỡ hầm ngục’

Tuy nhiên, anh không thích cổng.

Giống như nhiều người sợ vũ trụ hoặc biển sâu mà không có lý do.

Vì vậy, khi anh ta ở hiện trường, tất cả những gì anh ta muốn là cho những người thợ săn chăm sóc cái lỗ đáng ngại đó

Bởi lẽ đó, cuộc đột kích đó mang lại cho anh cảm giác thư giãn.

Ngay lúc đó, tân binh nhớ tới một số tin tức mà cô nghe được.

“Ah! Tiền bối, tôi nghe nói rằng…”

“Sao”

“Một thợ săn hạng S từ Seoul sẽ xuống đây hôm nay”

‘Tưởng gì! Ai mà không biết chuyện đó chứ?’

Trong số những người tập trung ở đây, có lẽ một nửa đến đây để xem Cổng và nửa còn lại đến để xem thợ săn hạng S.

“Thợ săn Sung Jinwoo?”

“Vâng! Là anh ta!”

“Cô biết anh ta à? Cô có thích anh ta không?”

“Ah! Không”

Nữ tân binh vội vàng xua tay từ chối và vặn vẹo cơ thể với khuôn mặt hơi đỏ.

“Thật ra, hôm nay là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Thợ săn cấp S …”

Người đại diện ngơ ngác.

“Sung Jinwoo là một tân binh như cô, nhưng tại sao hai người lại khác nhau như vậy?”

“Dạ”

“Nếu cô có sức để lãng phí thời gian như vậy, hãy đến đó giúp tôi đi.”

“Tôi đã đứng ở đây một lúc rồi, và tôi cần nghỉ ngơi.”

Người đại diện tặc lưỡi.

Anh biết, tân binh này chẳng có lý do gì để đứng đó. Nhưng anh cũng hiểu cảm giác của cô ta.

“À, tôi cũng hơi tò mò. Những ngày này, mọi người đang bàn tán nhiều lắm.”

“Mặc dù, anh là người có thâm niên?”

“Anh ta là người thợ săn đã đơn độc hạ con trùm của hầm ngục hạng S, cô biết chứ?”

Ban đầu, trùm của hầm ngục hạng S ở đảo Jeju, là Nữ hoàng kiến, nhưng vì cuộc chiến dữ dội, nhiều người theo dõi chương trình phát sóng đã nghĩ rằng con kiến quái dị kia mới là trùm

Hạ gục một con quái vật cấp trùm giống như dọn sạch cả một hầm ngục

Một thợ săn có thể đóng cánh cổng hạng S, một mình …

Những tin đồn cho rằng Sung Jinwoo đã gần với cấp độ quốc gia.

Thật dễ hiểu khi mọi ngưươ tập trung chú ý vào anh ta.

“Thợ săn hạng S! Cảm giác như thế nào khi nhìn thấy một trong số họ?”

Nhìn thấy nữ tân binh bồn chồn, anh ta bối rối.

‘Cô gái này không ở đây vì được Hiệp hội điều động, mà vì cô ấy ngưỡng mộ Thợ săn Sung Jinwoo?’

Dù lý do đó là gì, nữ tân binh vẫn liếc mắt và nói với giọng phấn khích.

“Tiền bối, tiền bối”

“Còn gì nữa?”

“Họ nói thật khó để nhìn thẳng vào mắt những Thợ săn thực sự mạnh mẽ, nhưng anh chưa bao giờ nhìn thấy một Thợ săn cấp S phải không?”

Người đại diện nhớ lại năm ngoái khi anh đến Gwangju.

“Tôi từng thấy rồi”

“Hả…?”

Nhìn nữ tân binh tỏ vẻ đầy kinh ngạc, người đại diện nhún vai khó chịu.

“Cảm giác thế nào, tiền bối? Anh hẳn đã rất sợ hãi”

“Này, đừng có chen lời tôi. Năm ngoái tôi đã có cơ hội nhìn thấy thợ săn Ma Dong-wook tại Hiệp hội”

“Xin lỗi. Cho tôi qua”

“Ah … vâng”

Hai nhân viên chi nhánh Busan, nhanh chóng tránh đường cho một người đàn ông sắp đi qua giữa họ.

Không lâu sau…

“Uh?”

Người đại diện quay sang người đàn ông trùm đầu vừa đi qua.

“Chuyện gì vậy, tiền bối”

“Không, tôi nghĩ anh ấy trông quen quen.”

“Oh, thật thú vị, tôi cũng thấy vậy”

“Anh ấy là thành viên của Hiệp hội à?”

“Hmm…”

“À khoan, tôi kể đến đâu rồi ấy nhỉ?”

“À… thợ săn Ma Dong-wook nổi tiếng.”

“Ồ, phải rồi. Tôi đã có cơ hội nhìn Hunter Ma Dong-wook bằng chính đôi mắt của mình. Anh ấy có đôi vai rộng.”

“Wow”

Và thế là, hai người tiếp tục cuộc trò chuyện của họ.

—-

“Thợ săn Sung Jinwoo”

Park bày tỏ sự ngưỡng mộ dành cho Jin-woo bằng giọng nói tình cảm, hoàn toàn không phù hợp với độ tuổi gần 40 của mình.

Có quá nhiều người đang chờ đợi cuộc đột kích này.

Đáp lại phản ứng mừng rỡ của Park Jong-soo, Jinwoo vẫn bình tĩnh xác nhận thời gian.

Các số trên màn hình điện thoại di động đã thay đổi từ 10:59 đến 11:00.

‘Ngon’

Jinwoo cười toe toét.

Để tránh sự ồn ào, anh ta đã trốn vào một góc và sau đó đi ra, với mũ trùm kín đầu.

Anh cảm thấy ổn trước khi bắt đầu cuộc đột kích.

Jinwoo nhìn lên để kiểm tra.

‘Nó thực sự còn to hơn’

Cánh cổng trước mặt anh trông lớn hơn nhiều so với những gì anh ta thấy từ video.

Lượng sức mạnh ma thuật rò rỉ ra khỏi cánh cổng hoàn toàn không bình thường, đúng như những gì hiệp hội đã thông báo cho Hội Hiệp sĩ.

“Món quà nào sẽ xuất hiện trong đó đây”

Jinwoo mỉm cười

Ngoại trừ cánh cổng lớn phi thường. mọi thứ khác đều bình thường.

Như với bất kỳ cuộc đột kích nào, có thêm hai đội thợ săn hạng thấp hơn.

‘Đó là đội ngũ thu thập và đây là nhóm khai thác.’

Anh nhận ra ngay lập tức

Thật dễ dàng để phân biệt giữa vai trò của họ, thông qua quần áo và thiết bi.

Đó là nhờ kinh nghiệm tham gia cuộc đột kích của hội Thợ săn, với tư cách là một thợ mỏ.

Kinh nghiệm cũng là một giáo viên giỏi đấy chứ.

‘Các quan chức bang hội vẫn đang bận rộn chạy xung quanh.’

Anh không biết họ bận việc gì, nhưng giờ anh đã có chút thời gian rảnh rỗi, không như khi xưa.

“Xin chào”

“Anh ấy thực sự đã đến đây”

“Thợ săn Sung Jinwoo”

Những thợ săn ưu tú tập trung khi nghe Park Jong-su gọi và nhìn Jinwoo với vẻ mặt tươi sáng.

Jinwoo nhìn vào mặt họ trong khi chào họ ngắn gọn.

Ba mươi thợ săn cao cấp.

Không có gì ngạc nhiên khi Park Jong-soo vào các thành viên của mình. Số lượng và chất lượng của các thợ săn cấp A và B không thua kém bất kỳ bang hội lớn nào.

‘Quả thật…’

Đó là một bang hội có thể đại diện cho một khu vực.

Ngoài ra, mọi người đều được trang bị áo giáp hoặc hiệu ứng ma thuật. Cái tên ‘Hiệp sĩ’ không phải là hư danh.

Bang hội này bị đánh giá thấp, chỉ vì không có thợ săn hạng S.

Thật đáng tiếc.

‘Mình hiểu tại sao Jong-soo muốn mời mình vào bang hội.’

Đột nhiên, những người thợ săn vây quanh anh.

“Nhìn kìa”

“Hmm…”

Ngay khi họ nhìn thấy anh, họ bắt đầu cất lời

“Ngài Thợ săn, cuộc đột kích đảo Jeju thực sự tuyệt vời”

“Làm thế nào anh có thể triệu hồi những người lính giáp đen đó? Số lượng của họ thật không tưởng”

“Hôm nay, ngài Sung Jinwoo sẽ chỉ huy cuộc đột kích, phải không.”

Jinwoo gặp rắc rối bởi những lời nói xôn xao xung quanh.

“Ôi, thôi nào”

Trị liệu sư Jung Ye-Rim, người đầu tiên đưa ra ý tưởng mời Jinwoo, đẩy mạnh các thợ săn.

“Thợ săn Sung, làm phiền anh rồi? Xin lỗi vì đám fan cuồng này nhé”

Cô đứng trước mặt các đồng nghiệp, nhíu mày.

Một trị liệu sư cao cấp giống như một người mẹ chịu trách nhiệm cho mạng sống của cả đội.

Các thành viên của cuộc đột kích nuốt những lời của họ lại, như thể vừa bị mẹ mắng.

“Pff”

Jeong Ye-rim mỉm cười.

Cô quay lại và đưa tay về phía Jinwoo.

“Tôi là Trị liệu sư chính cho đội tấn công tinh nhuệ của Hiệp sĩ, YeRim.”

Rồi cô mỉm cười nhìn anh và nói:

“Tôi không biết người khác thế nào, nhưng tôi nghĩ rằng trị liệu sư chính của đội và người lãnh đạo cuộc đột kích nên làm việc cùng nhau.”

Jinwoo nhìn Park Jong-soo, người đang cố tránh ánh mắt có vẻ tự ái của cô ấy.

“Anh chưa giải thích về chuyện này sao?”

“À … thì ….”

Park Jong-soo đưa tay gãi đầu trong sự bối rối.

“Lịch trình quá chặt chẽ. Tôi đã bận rộn tập hợp các chàng trai của mình, nên là…”

Anh cười bẽn lẽn và nhìn xung quanh những người thợ săn.

Các thành viên của cuộc đột kích đều tập trung tại một nơi, vì vậy anh không cần phải giải thích riêng với từng người.

“Người lãnh đạo cuộc đột kích này là tôi, Park Jong-soo.”

Sau khi tuyên bố mình là một nhà lãnh đạo, các thợ săn khác đã ủ rũ.

“Anh nữa á”

“Nhưng thợ săn Sung Jinwoo đi cùng chúng ta mà, không phải anh ấy …?”

“Đúng vậy!”

Không có gì lạ khi Park Jong-soo, tanker được xếp hàng đầu trong hạng A, dẫn đầu nhóm.

Hầu hết các cuộc đột kích đều do Park Jong-soo lãnh đạo, ngoại trừ những lần mà anh ta không được khỏe nên phải vắng mặt.

Nhưng…

‘Không phải một thợ săn hạng S đang tham gia cuộc đột kích hay sao?’

Thợ săn mạnh mẽ dẫn đầu.

Đó là một trong những nguyên tắc thông thường cơ bản nhất.

Park giải thích nhanh chóng cho các thành viên trong nhóm bối rối.

“Thợ săn Sung Jinwoo sẽ đảm nhận việc bọc hậu trong cuộc đột kích này và giữ cho chúng ta an toàn.”

Tham gia cuộc đột kích từ phía sau và chịu trách nhiệm cho sự an toàn của các thành viên trong nhóm

Đây là yêu cầu của Park Jong Soo.

Đó là vì sự an toàn của đội và vì danh tiếng của bang hội.

Những thợ săn có sức chiến đấu cao chủ yếu nằm ở phía trước của đội

Ở phía sau, có các pháp sư, trị liệu sư hoặc thợ săn phụ trợ. Thông thường những người này có thể dễ bị tấn công bất ngờ.

Do hoàn cảnh của các Hiệp sĩ, những người hiện đang gặp khó khăn trong việc tuyển mộ thành viên mới, sự sống sót của họ ngang với sự sống còn của bang hội.

Vậy nếu thợ săn Sung Jinwoo ở đó thì sao?

Toàn bộ đội đột kích có thể nhanh chóng dọn sạch hầm ngục, vì không phải lo bị tập kích từ phía sau.

Không!

Chính xác hơn, ác mộng sẽ chào đón những kẻ thù xuất hiện từ phía sau.

Chẳng phải “người đó” đang bọc hậu hay sao? Đó là Sung Jinwoo, người thậm chí không chớp mắt trước hàng ngàn quái thú cấp S trên đảo Jeju.

Nếu kẻ thù liều lĩnh tấn công hậu phương, cuộc đột kích thực sự có thể kết thúc sớm.

Đó là lý do đầu tiên.

Và lý do quan trọng thứ hai là …

Ực

Park Jong-soo nuốt nước bọt khi nhìn các phóng viên đang đổ xô về phía rào cảnh giơ của cảnh sát

Rõ ràng là nhiều người quan tâm đến cuộc đột kích.

Trước rất nhiều ánh mắt, Hội Hiệp sĩ có thể bị coi là một bang hội phụ thuộc vào Thợ săn Sung Jin-woo.

‘Chà … đó là sự thật.’

Bất kỳ ai nhìn qua cũng nghĩ như thế.

Mục đích thực sự của cuộc đột kích này đối với hội Hiệp sĩ, là đảm bảo sự an toàn của các thành viên và của chính bang hội.

Đó là lý do tại sao Park Jong-soo tha thiết đưa ra yêu cầu với Jin-woo.

“Điều này đã được quyết định sau khi đàm phán với thợ săn Sung, vì vậy tôi sẽ trả lời bất kỳ khiếu nại nào của các bạn sau khi cuộc đột kích kết thúc.”

Anh chỉ có thể thông báo cho nhóm của mình như vậy.

Nhưng sau đó

“Hãy đợi một phút, tôi chưa hiểu.”

Một thợ săn hạng A đã tiến tới.

Đó là một thợ săn mới vừa gia nhập hội Hiệp sĩ.

“Chúng ta đâu phải là những thợ săn yếu đuối cần được ai đó bảo vệ?”

Khuôn mặt của các tiền bối trong Hội tái mét khi nghe những từ đó

‘Đù…’

‘Ồ, là tên lính mới’

Một thợ săn trẻ tuổi, người dường như bằng tuổi Jinwoo, tràn đầy tự tin.

“Có đúng vậy không? Các anh chị em?“

Anh ta thực sự nghĩ vậy!

Đó là tân binh của năm. Người nhận được chú ý nhiều nhất sau Kim Chul.

Có lẽ vì thế nên cậu ta rất tự tin.

Nhưng vấn đề là đối thủ hiện tại của anh ta

“Sung Jinwoo, anh cho rằng những thành viên ưu tú của Hội chúng tôi rất yếu sao?”

“…”

Jin-Woo mỉm cười và lắng nghe những lời của tân binh hạng A.

Tất nhiên.

Việc hạ nhiệt bầu không khí là trách nhiệm của các thợ săn khác trong Hội Hiệp sĩ.

‘Đù. Thằng này ăn gì mà tự tin vậy…’

‘Thằng nhãi này lần đầu thấy một Thợ săn cấp S, phải không? ‘

‘Ai đó ngăn anh ta lại đi! ‘

‘Hắn vẫn cứ phun ra mấy lời nhảm nhí’

Khi các chiến binh lão làng cạn lời và Jinwoo vẫn im lặng, tân binh này càng phấn khích và giọng nói của anh ta tràn đầy năng lượng.

“Sếp, anh cũng vậy”

“Tôi?”

‘Bây giờ tới lượt tôi?’

Park Jong-soo chỉ vào mình và kinh hoàng.

“Cho dù Thợ săn hạng S này nổi tiếng đến mức nào, anh ta có xứng đáng để nhận được chiến lợi phẩm như một Bang hội không?”

“…”

Lúc này, Park Jong-soo, người bắt đầu cảm thấy đau đầu, liếc nhìn Jin-woo.

‘Sung Jinwoo – Xin hãy giúp tôi ‘

Jinwoo gật đầu ngắn gọn.

“Dù sao thì, tôi thực sự không thể hiểu được hợp đồng lố bịch này..”

Ngay khi lời nói đó cất lên.

[Ygritte] đã được triệu tập trước mặt gã lính mới

‘Ugh’

Sức mạnh của hiệp sĩ bóng tối khiến tân binh hạng A ớn lạnh và lùi lại

Tuy nhiên, chỉ sau hai bước, anh ta va phải thứ gì đó cứng cứng.

Tân binh quay lại, giật mình khi thấy một hiệp sĩ khác, cao hơn anh ta vài cái đầu, đang nhìn xuống.

Đó là Iron

“Huck”

Dù anh ta cố nuốt lời rên rỉ, nhưng những âm thanh vẫn tuôn ra theo bản năng.

Ù…ù…

Lần này là bên cạnh anh ta.

Anh ta quay mặt lại, đầy mồ hôi lạnh, cảm thấy một cái gì đó chạm vào vai anh ta. Đó là ‘một cái gì đó’ với chiếc áo choàng đen trên người

“Á… ớ…”

Với đôi chân mềm nhũn, chàng tân binh ngã xuống trước luồng sức mạnh độc ác tỏa ra từ Tusk.

‘Thật thảm hại… Mình thậm chí còn chưa triệu hồi Ber…’

Theo hiệu lệnh của Jin-woo, bộ ba đang vây quanh gã tân binh nhanh chóng trở lại bóng tối.

Jin-woo tiếp cận khuôn mặt tái nhợt của người mới và đưa tay ra.

“Giờ thì hiểu rồi chứ?”

Tân binh hạng A loạng choạng, nắm tay Jinwoo và gật đầu với tốc độ ánh sáng.

Trans: Trần Lâm

Edit: Linye


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui