~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~
Anh Yamada nhà ta đứng nhìn ngẩn ngơ một hồi , sự ngạc nhiên và bất ngờ hiện rõ trên khuôn mặt . Đợi đến khi có một giọng nói "nhẹ nhàng" cất lên phá vỡ bầu khí xôn xao này thì anh ấy mới choàng tỉnh .
- Anh nhìn gì thế ? (tất nhiên là nhìn sis rồi Còn không mau thanh toán , tôi còn phải về nhà sớm nữa , tôi chưa học bài đâu đó .
- Ờ ờ ... - hắn nói , rút ví ra và đưa cho cô quản lí một cái thẻ tín dụng , không quên khuyến mãi thêm một nụ cười lịch thiệp ( ui , cười có giảm giá không mà cứ tặng hàng khuyếm mãi thế hả anh ? )
Sau khi thanh toán xong , hắn (giả vờ) vô ý nắm tay nó kéo đi . Bàn tay to lớn nhưng ấm áp nắm bên trong một bàn tay nhỏ nhắn , kéo đi giữa đường phố đông người trong một buổi tối se lạnh nhưng sao lại thấy ấm áp lạ kì ....
- Này , anh dẫn tôi đi đâu thế hả ? - nó lên tiếng hỏi mà má cứ hồng hồng (không cần đánh phấn) còn tim thì cứ đập lọan xạ (tại chạy nhanh wa' )
Hắn dừng lại , quay sang hỏi , gương mặt ngây thơ (vô số tội)
- Vậy em muốn đi đâu ? - kèm theo nụ cười thật tươi (của quỷ )
- Ặc , đừng có gọi tôi bằng em , nghe kinh quá >" - Sao em lại nói thế ? Em là bạn gái của anh cơ mà ( úi , nhận vơ lun kìa )
- Sặc , cái gì ? anh dám nói lại hok ? Ai là bạn gái của anh ? - Nó hét toáng lên , làm cho không ít người quay sang nhìn nó với vẻ mặt ngạc nhiên . Tuy thế , anh Yamada nhà ta thì vẫn rất bình thản :
- Sao em nhanh quên vậy ? Anh là bạn trai của em mà ! - hắn nói và cười với nó bằng một nụ cười đầy ẩn ý .
Dường như hiểu ra mưu đồ của hắn, nó cười xòa
- À , em quên . Xin lỗi anh nha - kèm theo điệu bộ gãi đầu con nik (hok có chí đâu nhoa )
- Uhm ,ngoan lắm . - Hắn nói và nắm tay nó kéo đi . Bây giờ thì mọi người mới hết tò mò và tiếp tục công việc của mình ( nhìu chiện kinh >. Hắn và nó vừa đi , vừa nói chuyện thì thầm với nhau , để tránh gây sự chú ý .
- Này , ai là bạn gái của anh ? Muốn chết không hả ?
- Đừng quên cô là người hầu của tôi ,đây là một trong những nhiệm vụ của cô, không đc cãi. (ta là chủ , ta có quyền )
- Chuyện này thì có ích lợi gì cho anh ? À , tui bik rồi Anh ế quá nên nhờ tôi giả làm bạn gái chứ gì ? Tôi nghiệp chưa, anh cứ nhờ vả năn nỉ tôi đàng hoàng đi , bik đâu tôi thương tình cho phép anh làm người hầu của tôi . - nó nói quyên một tràng , làm cho anh Yamada hok có cơ hội phản bác . Nói xong , nó đứng cười hả hê và tự sướng :2T-ghost- (68)::2T-ghost- (3):
- Cái gì ? Cô tự tin quá đáng . Chỉ cần tôi muốn thì có nguyên một hàng dài đứng xin được làm người hầu của tôi đấy nhá (úi , kinh chưa >" - Chắc mấy người đó toàn là đui mù , câm diếc , bị lé, mắt lọt tròng hay là có vấn đề về thần kinh chứ gì . Xin lỗi nhaz, tôi không bị điên và tôi cũng chẳng thèm làm người hầu của anh đâu ,...blahblahblah.....
Bỗng một chiếc xe chạy ngang wa , suýt nữa là tông trúng Amy rồi (nguy hiểm wa' , hok thix nhân vật chính chít sơm đâu )
Yamada phản xạ nhanh , kéo Amy vào . Không bik là vô tình hay cố ý mà bây giờ Amy đang ở trong vòng tay rắn rỏi của một tên con trai (chắc mọi ng` đã bik là ai rồi ha ) và đang nhắm nghiền mắt :"Hú hồn " . Cảm giác sao nhỉ ? Uhm ,nhẹ nhàng và ấm áp ,hắn ta đang ôm nó , không dám mạnh tay như khi nắm tay nó ở shop ,dịu dàng như đang cầm một món đồ yêu quý trên tay - nâng niu , gìn giữ.
1 giây sau , hai ng` vẫn giữ nguyên tư thế . 5 giây sau , tim đâp thình thịch . 1' sau , hắn ta như mới hoàng hồn , vội buông nó ra . Không khí ngột ngạt , gần 2 ' sau ,tiếng nói đầu tiên mới đc vang lên ....
- Này , tôi cứu cô đấy nhé ! Không phải là lợi dụng đâu , đừng có tưởng bở .
- Bik ròy . Cảm ơn - trong vai người đc. cứu , nó tỏ vẻ hiền lành , hai tiếng cảm ơn nho nhỏ nói chỉ để mình nó nghe ( ngượng wa' mà )
Hắn khẽ cười khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng , thoáng bối rối và ngượng ngùng của nhỏ hết sức đáng yêu
Lại nắm tay nó và kéo đi trên đường phố đông đúc và nhộn nhịp . Amy chợt cảm thất lòng ấm áp lạ thường ,cái nắm tay , cái ôm của hắn khiến cho trái tim bé nhỏ của nó đập thình thịch , những lúc này hắn thật tốt bụng , chẳng giống những lúc ăn hiếp nó gì cả ... Đang suy nghĩ mông lung , hắn quay sang hỏi nó
- Đi khu vui chơi ha !
Không đợi cho nó kịp trả lời , hắn kéo tay nó lôi đi một cách vội vã . Nó khẽ mỉm cười mà không hiểu vì sao khi nhìn gương mặt hắn . Đôi mắt màu xanh lá , đôi mắt ẩn chứa một điều bí mật mà giờ đây Amy rất tò mò muốn bik về người có đôi mắt màu xanh lá (màu mà nó thix) ấm áp nhưng che dấu về một quá khứ nào đó .
- Chờ tôi nhaz,tôi đi mua vé , không đc, đi đâu đấy - hắn nói với nó , tỏ vẻ quan tâm như sợ nó đi lạc .
Đợi bóng dáng Yamada khuất xa ngay quầy bán vé đông đúc. Nó lấy bàn tay mà hắn cứ nắm lấy , lôi đi hết chỗ này đến chỗ khác , đặt lên má . Ấm áp thật , có cả những giọt mồ hôi , không bik là của ai nhỉ , của hắn hay là của nó . Chợt , một đám con trai đi đến , có vẻ không đàng hoàng ....
- Pé ơi , sao đứng đây một mình vậy nè , đi chơi với bọn anh cho vui . - một tên trong bọn lên tiếng ,lập tức bọn kia bắt đầu hùa theo =.=
- Đi chơi với tụi anh , đứng đây làm chi .
- Dễ thương thế này đứng đây uổng phí lắm
Nó im lặng nhưng thật ra là đang tức giận lắm . Amy ghét nhất là hạng tiểu nhân tán gái như thế .Một tên trong bọn đưa tay nựng má nó , lập tức hắn nhận được một cái tát trời giáng ( ui , sis pro wa' )
- Cái gì ? Mày dám....- Hắn ta nói , giơ tay lên định đánh Amy , nó sợ hãi , nhắm nghiền mắt .
Một bàn tay kéo nó ra và giọng nói trầm ấm quát lớn :
- Dừng tay lại ! Cô ấy là bạn gái của tao ( ui ,thix khúc nì "anh hùng cứu mỹ nhân" )