Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Hạ Tiểu Nịnh từ trung tâm mua sắm về nhà liền đưa ba mẹ ra ngoài tiếp tục bắt đầu chọn nhà ở.

Vừa lúc thời kì suy thoái của thị trường bất động sản, mấy tòa nhà đều giảm giá, thậm chí còn có anh trai nhỏ bán nhà chỉ kém ôm đùi cầu xin cô đặt tiền.

Một nhà ba người phân vân giữa mấy tòa nhà, Cố Lâm Anh bỗng nhiên liền chỉ vào một cái trong đó, “Được rồi căn hộ một trăm mét vuông chỗ này, đi thôi!

“Hả? Nhanh như vậy? Bà mới vừa còn nói nhà này tầng trệt không hài lòng, tôi……”

Hạ Chí Dũng còn muốn nói vài câu đã bị bạn già bịt kín miệng.

“Ông xem,” Cố Lâm Anh tiến đến bên tai bạn già nhỏ giọng nói thầm, “Tòa nhà này là đại ngôn của con rể tương lai đấy! Chúng ta như thế nào cũng phải ủng hộ cho thằng bé một chút có phải không? Sau này thấy con rể, chúng ta cũng có đề tài có thể trò chuyện được!”

“…… Có chút đạo lý!”

Hạ Chí Dũng quay đầu lại, gọi Hạ Tiểu Nịnh đang ở bên cạnh mua nước trở về, “Nhà đã chọn xong rồi, chúng ta đi giao tiền đặt cọc thôi.”

“…… Nhanh như vậy?”

“Không nhanh không nhanh, ba và mẹ con đều rất vừa ý tòa nhà đó, nên sớm không nên chậm trễ, đi thôi.”

“……À.”

Hạ Tiểu Nịnh đối với chút tính toán này trong lòng ba mẹ hoàn toàn không biết, chỉ khi bọn họ đi quá lâu vừa mệt vừa nóng cho nên không muốn lại chọn lên chọn xuống nữa.

Hơn nữa tòa nhà đó đích thực cũng không tệ lắm, ngoại trừ tầng thấp chút, còn lại điều kiện đều là tối ưu.

Ba người trở về tòa nhà bên kia, nhân viên bán nhà cười đến sáng lạn giống như hoa đào, biểu tình vui sướng ký hợp đồng với thanh toán tiền đặt cọc, sau đó nhị lão liền đi về trước, để Hạ Tiểu Nịnh một mình ở lại chỗ đó chờ một lát có hoạt động rút thăm trúng thưởng.

Hôm nay giải nhất là một chiếc xe BMW, cũng không biết ai sẽ có vận khí tốt như vậy có thể rút trúng, nghe nói còn sẽ có bất ngờ đặc biệt cho các vị khách mua nhà.

Đợi khoảng một giờ đồng hồ, Hạ Tiểu Nịnh đều nhanh ngủ rồi, bên cạnh bỗng nhiên chạy tới một bác gái mập mạp một mực gần cô, “Cô gái ơi? Cháu năm nay bao nhiêu tuổi? Đã kết hôn chưa? Muốn suy xét một chút con trai bác hay không?”

Cô là vừa mới mua căn nhà phía sau bố mẹ Hạ, giờ phút này có lẽ là chờ rút thăm trúng thưởng chờ đến chán chường, người chung quanh cũng không ai phản ứng cô, cho nên cố ý bò tới chỗ không có người.

Hạ Tiểu Nịnh nhìn bà ấy một cái, “Con trai bác bao nhiêu tuổi vậy?”

“25!”

Cô lắc đầu, “Cháu không thích non như vậy, cháu thích già một chút.”

“Á? Vậy cháu thích bao nhiêu? 28, 29? Hay là 30 mấy?” Bác gái lúc đó liền không vui, “Con trai bác vẫn là sinh viên tốt nghiệp đại học đế đô đấy! Nói không chừng, bằng cấp cháu còn không xứng với —”

“Dừng lại. Cháu thích 52.”

Biểu tình bác gái lập tức một lời khó nói hết, “Già như vậy?”

“Già mới có thực lực nha! Một sinh viên tốt nghiệp đại học đế đô, ít nhất bao nhiêu năm mới có thể kiếm được căn phòng ở đế đô?” Hạ Tiểu Nịnh ngáp.

“Cháu……Người trẻ tuổi bây giờ! Hừ!” Bác gái lập tức lộ ra ánh mắt ghét bỏ, quay đầu đi xem xét người khác.

Hạ Tiểu Nịnh rốt cuộc như ý nguyện làm cho bên tai mình thanh tĩnh, mới không thèm để ý người khác sẽ thấy thế nào về mình, cái gì 25 tuổi 52 tuổi, cô càng là không có để ở trong lòng.

Ghé vào bàn nhỏ trước mặt mí mắt cô thẳng đánh nhau, mười phần muốn ngủ.

Bên người vị bác gái kia cũng thực sự an tĩnh một lúc, qua không biết bao lâu mới vụt đứng lên, bàn tay đầy đặn Bang~ một chút, đánh vào trên lưng Hạ Tiểu Nịnh, “Nhanh nhanh nhanh đứng lên! Bất ngờ tới! Rút thăm trúng thưởng bắt đầu rồi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui