Sống Cùng Biểu Tỷ

- Cái gì? Dùng miệng?

Tần Thiên vẻ mặt giật mình nhìn Triệu Tiểu Nhã.

- Ưm...!

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên có chút ngượng ngùng gật đầu, cong cái miệng nhỏ đáng yêu lên, bộ dáng khiến người ta không thể từ chối.

- Hắc hắc, Tiểu Nhã, không được câu dẫn ca ca nha!

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nha cười tà nói.

- Người ta nào có. Người ta chính là chỉ muốn ăn quả táo thôi. Tần Thiên ca ca, anh không nên hiểu lầm nha.

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên cười nói, vẻ mặt đỏ bừng. Tần Thiên nhìn nàng, chợt đứng dậy ôm lấy nàng. Sau đó ngồi trên giường một tay đỡ Triệu Tiểu Nhã vào ngực.

- Nào, tới a! 

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã mê đắm nói. Đưa tay lên trên ngực của Triệu Tiểu Nha vuốt nhẹ một cái. Triệu Tiểu Nhã nhất thời vẻ mặt đỏ bừng kêu lên. Tần Thiên cắn trái táo một cái sau đó mớm tới miệng cho nàng.


Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên đưa miệng tới, lập tức liền ngẩng đầu nghênh đón, mở cái miệng nhỏ nhắn nuốt lấy miếng táo. Hai người đôi môi tiếp xúc nhau. Tần Thiên đem quả táo đẩy vào miệng của Triệu Tiểu Nhã, sau đó cái lưỡi nóng bỏng liền thừa thắng xông vào tận cùng bên trong của nàng. Cách một trái táo, hai đầu lưỡi quấn lấy miếng táo, mút lấy nhau. Một loại mùi vị ngon ngọt ở trong tận cùng lan ra. Cái loại cảm giác này khiến người ta cực kỳ mê man. 

Tần Thiên vừa cùng Triệu Tiểu Nhã hôn, vừa vươn tay xoa bóp ngực của nàng. Hắn phát hiện hai con thỏ của nàng đã lớn hơn bình thường một chút rồi, càng bóp càng thấy mềm mại sướng tay, lại bóp nắn nhiều hơn một chút.

- Ư...Ư...

Triệu Tiểu Nha bị Tần Thiên ve vuốt nhất thời không nhịn được rên lên, trước ngực truyền tới một cảm giác vừa ngứa ngáy lại vừa thoải mái.

- Tiểu nha đầu, ai dạy em vậy?

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã nói.

- Em xem trong sách...

Triệu Tiểu Nhã xấu hồ nhìn Tần Thiên nói.

- Nha đầu này, không lo đi học, lại đi xem những thứ sách này. Lần sau ta không cho xem nữa. 

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã dạy dỗ. Triệu Tiểu Nhã lập tức gật đầu.

- Có phải rất muốn không? 

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nha hỏi. Tay vẫn xoa bóp trên ngực của nàng. Tiểu Nhã không nhịn được rên nhẹ một tiếng.

- Ưm... Giúp em đi anh Tần Thiên.

Triệu Tiểu Nhã ngượng ngùng nói. Đưa tay gỡ nút áo của mình, lộ ra áo ngực màu trắng bên trong.

- Sách sách, hình như là lớn hơn xưa nhỉ?! 

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã đùa giỡn nói. Đưa tay lên đem chiếc áo ngực Triệu Tiểu Nhã vạch xuống hơn phân nửa, lập tức hai con thỏ vừa béo vừa trắng lộ ra ngoài, hai hạt đậu màu phấn hồng rung rinh đáng yêu, Tần Thiên nhị không được há miệng ra mút lấy.

- A... 


Triệu Tiểu Nhã nhất thời giống như bị điện giật, lớn tiếng kêu lên, hai chân kẹp thật chặt lại, ép cho ngọc lộ chảy ra, chiếc quần lót liền trở nên ướt đẫm.

- Khó chịu quá... Tần Thiên ca ca, anh mau ăn nó đi...

Triệu Tiểu Nhã chợt vòng tay ôm lấy cổ Tần Thiên áp chặt đầu hắn vào bộ ngực sữa của mình.

Tần Thiên một bên cắn một bên nặn. Qua một thời gian, hạt đậu dần cứng lên, chỉ chạm nhẹ vào mà cả vùng ngực đều rung lên.

- Sao rồi Tiểu Nhã, thoải mái không?

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã hỏi.

- Ư…Tần Thiên ca ca... anh mau cắn..., em ….aa..aa..mau nha...

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên gấp gáp nói.

Tần Thiên nhìn bộ dáng gấp gáp của nàng liền hé miệng ngậm lấy một hạt đậu, dùng đầu lưỡi đảo đi đảo lại, hết ấn rồi xoay, hết day rồi cắn, có thể nói làm đủ trò.

- A…A…Thật thoải mái. Tần Thiên ca ca mau dùng sức, dùng sức ăn nó đi...

Triệu Tiểu Nhã kìm lòng không được hét lớn. Hai tay ôm Tần Thiên liều mạng hướng hai con thỏ trắng mà ấn xuống. Hai chân ra sức miết vào nhau, ngọc lộ tuôn ra nhớp nháp cả xuống đùi.


Tần Thiên trong ăn hai trái cầu của Triệu Tiểu Nhã, một tay hướng xuống dưới, thọc vào trong quần lót của nàng, lần tới vùng hắc động thần bí. Triệu Tiểu Nhã rất tự nhiên phối hợp đem chân tách ra, Tần Thiên nhẹ nhàng xoa xoa trên vùng cỏ thơm, ngón tay đưa đẩy ngoài cửa động, thỉnh thoảng lại day day nụ hoa một cái.

Triệu Tiểu Nhã bị Tần Thiên hí lộng như vậy, trong miệng lớn tiếng rên lên, thân thể run rẩy một trận, hạ thân càng phún xuất nhiều ngọc lộ.

Tần Thiên rất nhanh cảm giác được nhu cầu mãnh liệt của Triệu Tiểu Nhã, bèn đem ngón tay đút nhẹ vào bên trong của Triệu Tiểu Nhã. Đôi cánh hoa đã hé nở từ lúc nào, xung quanh đã tràn đầy sương sớm, Tần Thiên không tốn chút sức lực nào đã có thể đưa vào trong dù chỉ hơi chút đầu ngón tay, chỉ là không ngờ mới đưa vào có một chút mà ngọc lộ chảy ra đã ướt cả bàn tay.

- Tiểu Nhã, chúng ta cùng nhau làm chính sự nào.

Tần Thiên tách rộng hai chân Triệu Tiểu Nhã ra, đem đại bổng của mình rút ra ngoài. Sau đó để xoay thân thể Triệu Tiểu Nhã lại, áp mông nàng lên đất. Triệu Tiểu Nhã rất hiểu chuyện tự giác cầm lấy đại bổng đưa vào miệng, dùng đầu lưỡi khẽ đảo một vòng rồi nuốt trọn vào miệng, khiến Tần Thiên không khỏi run lên một cái.

Tần Thiên cũng đem bắp đùi của Triệu Tiểu Nhã tách ra, nhìn kỹ đôi cánh hoa của nàng, từng giọt nước trong suốt đang theo bắp đùi chảy xuống (Biên: 69), khẽ động vào một cái, không ngờ giống như quả bóng bay nước bị kim đâm, nhất thời ba bốn tia ngọc lộ bắn ra ướt lên cả đầu hắn. 

Chịu hết nổi Tần Thiên liền dụi đầu vào vùng hắc động, đầu lưỡi hết liếm đôi cánh hóa rồi lại vân vê nụ hoa, sau đó khoét thẳng vào, đem toàn bộ ngọc lộ bên trong mút lấy, hương vị nữ giới khiến thú tính của hắn tăng mạnh. Triệu Tiểu Nhã lập tức nhả đại bổng ra mà thét lên một tiếng, sau đó lại ngậm vào, một tay đưa xuống ẩn đầu Tần Thiên vào sâu trong hạ thân mình.

- Tiểu nha đầu, xem anh tới đây...

Tần Thiên chán dùng lưỡi bèn đưa răng ra khẽ cạ vào hai cánh hoa vừa hồng vừa mềm, sau đó đột nhiên dúi mạnh đầu, điên cuồng mút lấy nụ hoa, phía trên dùng hàm răng cạ, phía dưới dùng đầu lưỡi chơi đùa. Triệu Tiểu Nhã bị hắn đột nhiên tập kích mãnh liệt như vậy thì không kịp đề phòng, khoái cảm xông ào ạt tới như bài sơn đảo hải khiếng cả thân thể trắng muốt của nàng chấn động, miệng thét to một tràng dài, đôi chân thon co lại, bờ lưng ngọc uốn cong lên, sau đó co giật mạnh một hồi cho tới khi hạ thân bắn nước tung tóe.

Lần tiết thân này vô cùng kinh người, không chỉ ướt cả mặt Tần Thiên mà cả một vùng ga đệm vừa dưới cũng ướt đẫm, từng tia nước bắn lên không trung có thể nhìn thấy rõ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận