Chương 9: Thế giới trên đôi cánh 9
***
**
*
Đại thụ xung quanh rung chuyển một trận, lá cây bị gió thổi tan tác, rơi xuống hẻm núi.
Bạch dực trắng muốt chầm chậm giơ chân đáp xuống, thu lại đôi cánh hữu lực.
Bên cạnh là một con đại bàng khổng lồ, toàn bộ lông độc nhất một màu nâu sẫm.
Cả hai đều uy vũ cường hãn như vậy.
KaLa lại gần một chút, phát hiện hai tên đó cũng không biến thân hình người.
KaiTen đã sớm phát hiện ra cô, nhưng vì không gian nhỏ hẹp.
Một con rắn khổng lồ với ba con chim lớn cũng đã nhét khít hẻm núi.
Đành khẽ đập cánh ra hiệu cho KaLa biết mình đã đến.
Đại bàng bên cạnh KaiTen lảo đảo một chút, (không sai chính là hình dạng đại bàng thật sự), nhưng móng vuốt vẫn kiên trì đứng thẳng.
Tử xà trườn lên vách đá kế bên nhường chỗ.
Wahi bước tới đưa đầu củng củng vào lớp lông tơ dưới cổ đại bàng.
Lúc này KaLa mới nhìn rõ, mặt trên cùng dưới cánh của nó bị rất nhiều vết cào rất mới.
Cô không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng thâm tâm lặng lẽ cho bản thân một điểm trừ.
Vì tội nghi ngờ ai kia đã có phối ngẫu rồi mà vẫn thân thiết với cô.
KaiTen hơi hụt hẫng khi nhìn thấy KaLa im lặng còn không nhìn mình, đang rối rắm nghĩ có phải trách mình đến trễ hay không.
Bỏ qua bản thân đang rất mệt mỏi, nhanh chóng biến thân thành hình người, lông vũ trên áo choàng trắng hơi lộn xộn, bước tới ôm KaLa.
...
Cô bị một cái ôm đột ngột như vậy rất kinh ngạc.
"KaiTen..?"
"Xin lỗi vì không ở lại chăm sóc nàng...".
Giọng KaiTen cực kỳ ảo não & tự trách, đầu tóc trắng bạc đáp trên vai cô còn khẽ lắc lắc.
Hơi thở nặng nề phả vào sau gáy cô.
Cảnh hai cặp đôi ân ái nhau chướng mắt x2 lần, tử xà rất không khách khí mà ngóc đầu lên hừ lạnh.
Con rắn này không lên tiếng thì thôi, KaiTen nghe được lặp tức trợn đôi mắt sắc bén như chim ưng qua...
*
Wahi đơn giản là một giống cái trong bộ tộc Liệp Vũ, là một trong những đối tượng được nhiều giống đực thú nhân trong bộ tộc yêu thích.
Trước khi KaLa được KaiTen mang đến bộ tộc khoảng một tháng thì Wahi đã hoài tể (*mang thai, có trứng, có con...).
Điều qua trọng ở đây, phối ngẫu của Wahi lại là bằng dực tộc.
Vốn bạch dực và bằng dực cũng rất ít qua lại hay chạm mặt với nhau.
Điều này tránh xung đột về địa bàn cũng như con mồi.
Nhưng khoảng mấy tuần nay,
bộ tộc Sơn Nham- chính là của loài mà KaLa gọi là diều hâu kia, liên tục quấy rối và tấn công vào phạm vi lãnh địa của Liệp Vũ.
Bộ tộc Sơn Nham này ngay phía Tây Liệp Vũ, chính là vị trí phía sau vách đá làm tổ của Liệp Vũ.
Bằng dực tộc lại ở ngay bên cạnh bộ tộc Sơn Nham, lại có giao tiếp.
Vậy nên khi bằng dực tộc xuất hiện trong lãnh địa Liệp Vũ, thành viên ở đây không khỏi cảnh giác lên bằng dực tộc.
Cơ duyên xảo hợp ở đâu rơi ra, Wahi cùng thủ lĩnh của người ta trở thành phối ngẫu của nhau.
Còn hoài ra một đản.
Wahi sợ hãi bị các thủ lĩnh vứt bỏ.
Hay nói đúng hơn là nếu phát hiện, đản của cậu ta sẽ không được chấp nhận, hoặc giả phối ngẫu của cậu ta bị hai bên bộ tộc cự tuyệt xua đuổi.
Chuyện này trùng hợp bị KaiTen phát hiện.
Khi KaiTen cùng thủ lĩnh Jin có lòng muốn hợp tác với bằng dực tộc.
Wahi bị Jin- thủ lĩnh phía bắc Liệp Vũ, một phen hù dọa không chấp nhận anh chàng bằng dực kia.
Wahi (-_- dù gì cũng là một nam nhân- đối với KaLa) khóc lóc ngăn cản.
Cậu ta thề thốt với hai bạch dực thủ lĩnh cùng với vị phối ngẫu kia, hai bạch dực mới chấp nhận.
Thú nhân ở đại lục này luôn đủ chân thành và nghiêm túc, việc Wahi thề thốt như vậy đối với họ là vô cùng được tin tưởng.
Tuy vậy Jin đối với việc này còn hay hung dữ với vị bằng dực, chỉ KaiTen là hòa hảo một chút, nên Wahi mới quan tâm đến KaiTen tỏ sự biết ơn.
Nếu không nhờ KaiTen, Jin mà ghét thật thì bây giờ cậu ta đang cùng phối ngẫu bị bắt thành chim nướng.
Wahi và vị phối ngẫu của cậu ta thay phiên nhau ấp trứng.
Sau ngày cuối cùng cậu ta gặp KaLa, cũng là ngày bộ tộc Liệp Vũ bị tấn công, cậu ta ra đây thay thế phối ngẫu ấp trứng.
*
KaLa ngáp dài ngồi dựa vào vai KaiTen cùng sưởi hơi ấm từ ngọn lửa.
Đã xác định tâm ý của mình, cô không ngại thân thiết với hắn.
Quả trứng lần nữa được Wahi ấp lấy, ngay bên cạnh chính là Ân Sát- vị bằng dực ấy.
Tử xà đã híp mắt ngủ từ lâu trên bức tường đá.
Lim dim nghe một bạch dực một bằng dực thủ thỉ qua thú ngữ.
Nam nhân kế bên mình thỉnh thoảng chen vào một câu nói, nhưng rất dịu dàng ôm eo KaLa,
biến nửa dực giang hai cánh trắng phủ lấy cô cho ấm.
Cô có cảm giác yên bình hẳn.
Không có chuyện gì nghiêm trọng cả.
Cũng không để cho mình hối hận hay bối rối.
Mình chưa từng giúp gì cho bộ tộc, mà họ vẫn cho mình cuộc sống an nhàn như thế này..., họ thật tốt.
Bầu trời lấp lánh vô số những vì sao.
Chúng cứ liên tục nhấp nháy, nhưng vẫn luôn sáng.
Ánh sáng nhỏ hòa trong màn đêm ấy chính là linh hồn của mình lúc này.
(*Còn tiếp)