Lục Minh ngồi xuống, người đàn ông hắn hoàn toàn không quen biết kia vỗ vai hắn, giới thiệu với bạn: “Các vị, muốn biết Ninja có tiền đồ nhất là ai không? chính là Chân Nguyên Hạnh Thật này, một tên ngốc từng mười chín lần không qua kiểm tra cơ bản của Ninja, các người biết đầu hắn thật sự giống cái gì không? Đều là bã đậu?"
Các Ninja xung quanh đều cười ồ, ngay cả mấy cô gái Nhật rót rượu cũng lộ ra ánh mắt khinh bỉ, cười trộm không thôi.
Nghe thấy lời nói châm biếm của đối phương, trong lòng Lục Minh thầm kêu thật nguy hiểm.
May mà đối phương không nhận ra là hắn giả mạo, cũng không phải là bạn của Chân Nguyên Hạnh Thật, ngược lại, là kẻ thù đối đầu của hắn. Người này vừa nói, mặc dù Lục Minh cảm thấy xung quanh đều là ánh mắt châm biếm, nhưng cảm giác an toàn lại rất lớn, thân phận giả mạo của mình dưới sự châm biếm ngược lại lại có được chứng minh vô hình, tin là không có ai nghi ngờ mình nữa.
Đối phương không phải châm biếm mình mà là tên ngốc Chân Nguyên Hạnh Thật mười chín lần không qua bài thi cơ bản của Ninja, trong lòng Lục Minh không hề để ý tới.
Nhưng mặt ngoài lại giả bộ giận tím mặt, vỗ bàn một cái, làm chén rượu đổ ra, đứng dậy rống lên : “Thôi đi”.
Truyện "Sống Cùng Vạn Tuế (Đồng Cư Vạn Tuế) " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (TruyenFull.vn)
Mọi người đều dồn mắt tới, có một người ra dáng đầu lĩnh thấy Lục Minh rút dao găm ra, xông tới thu dao găm Ninja của Lục Minh lại, lại quát hỏi: “Xảy ra chuyện gì? có hành vi thất lễ với Anh đại nhân như vậy, các người đều thật to gan”.
“Mộc Hạ đại nhân, tôi không nói sai. người này đúng là một tên đại ngốc. Mười chín lần chưa qua bài thi cơ bản của Ninja, hắn làm Ninja là sỉ nhục tôi” Người đàn ông châm biếm lúc trước đứng dậy, như có men rượu hét lên: “Tôi kiểm tra Ninja sau hắn ba năm, bây giờ đã là Ninja loại trung rồi, tôi đã qua bốn bài thi, chỉ cần ba năm nữa, tin chắc tôi sẽ là một Ninja cấp trên, còn hắn thì sao? Tới bây giờ, vẫn là một Ninja hạ cấp đáng thương. Ngài biết người khác gọi hắn thế nào không? Tên đại ngốc, có hắn tồn tại, ngay cả tôi đây cũng thấy sỉ nhục. Mộc Hạ đại nhân, tên phế vật này hoàn toàn không có cống hiến gì, ngược lại, hắn chỉ làm liên lụy, tôi thỉnh cầu ngài đuổi tên phế vật này ra ngoài”.
“Thôi đi, ta thấy ngươi nên đi làm tỉnh rượu đi. Trước nhiệm vụ quan trọng, lại uống thành thế này. Ngươi chính là bùn nhão. Ta lệnh cho ngươi lập tức đi tỉnh rượu, lấy lại trạng thái tốt nhất, nếu không, ta sẽ giết ngươi! còn các người, ta bảo các ngươi uống rượu là muốn các ngươi thoải mái, không phải bảo các ngươi biến thành ma rượu nói nhăng nói cuội” Người đầu lĩnh đó thưởng cho tên châm trọc kia một cái tát, răn dạy hắn vài câu, lại chỉ trích mấy Ninja cười nhạo kia.
Hắn vỗ vỗ vai Lục Minh, trả dao găm lại, sắp xếp cho Lục Minh tới chỗ ngồi khác.
Cho dù sự việc được người đầu lĩnh này chấn chỉnh lại, nhưng những người xung quanh vẫn thầm cười nhạo Lục Minh, mười chín lần không qua bài kiểm tra Ninja cơ bản, đúng là kỷ lục sỉ nhục.
Lục Minh thầm nghĩ, mình chỉ là người giả mạo, liên quan gì tới mình, không ai muốn đến gần nói chuyện với mình càng tốt, sẽ không bại lộ thân phận.
Hắn một mình ngôi ở một bên, giả bộ tức giận.
Cô gái tên “Anh Đào” kia nhìn Lục Minh một cái, thầm nghĩ mình đang nghi ngờ người này sao lại đem kính râm và khẩu trang? Thì ra là sợ bị người ta nhận ra. Tên đại ngốc, danh hiệu này có chút nực cười, nhưng, trước mặt người này, mình lại không phát hiện ra biểu hiện kém cỏi như vậy? Đúng là mười chín lần không qua bài kiểm tra cơ bản của Ninja sao? Nhìn tư thế đi, đứng ngồi của hắn đều không giống một Ninja hạ cấp thất bại, thậm chí cảm giác thấy hắn có tự tin đặc biệt mà người khác không có, đây là chuyện gì thế?
“Mộc Hạ, mang tư liệu của Chân Nguyên Hạnh Thật tới đây, còn nữa, tám giờ đóng cửa, những người không thể tới, không kể thân phận, toàn bộ phạt mười roi, người tới muộn, phạt cảnh cáo, quá chín giờ không tới, bảo họ rạch bụng tự sát đi” cô gái đầy đặn danh hiệu “Anh Đào” lạnh lùng sai bảo.
"..." Thính lực của Lục Minh cực mạnh, nghe thấy cô ta muốn tư liệu của mình, trong lòng toát mồ hôi.
“Vâng”. Ninja Mộc Hạ kia gật đầu trả lời, lại ngập ngừng, nhỏ tiếng hỏi: “Anh đại nhân, cần triệu Chân Nguyên Hạnh Thật vào gặp không?”
“Quỷ nhẫn Mộc Hạ, làm theo lời ta nói đi, đừng tự cho là thông minh.... Nếu có lần sau, ta sẽ giết ngươi” trong mắt cô gái đầy đặn “Anh Đào” đó lóe lên tức giận, cô hiểu Mộc Hạ có ý gì, Chắc chắn là hắn tưởng mình đói khát, tìm một người đàn ông cao lớn thỏa mãn dục vọng, đúng là khốn kiếp. Mình chỉ muốn điều tra thực lực thật sự của thuộc hạ, đầu hắn lẽ nào đều là t*ng trùng sao?
“Vâng” Quỷ nhẫn Mộc Hạ sợ tới toàn thân run lên, lớn tiếng xác nhận.
Hắn vốn khinh thường mọi phụ nữ, phụ nữ từ trước tới nay đều là biểu tượng của vô dụng, đều là công cụ để chơi bời.
Khi tổng bộ phái cô gái đầy đặn “Anh Đào” này tới chỉ huy, suy nghĩ đầu tiên của hắn là ân ngã xé rách quần áo cô ta, sau đó dùng lực chơi cô ta, cuối cùng bắn trên mặt cô ta, cho cô ta thấy sự lợi hại của mình. Suy nghĩ thứ hai là nực cười, lẽ nào những lão nhân của tổng bộ đều già rồi sao? Lão hồ đồ tới mức cho rằng phái một cô gái tới, là có thể chỉ huy đám quỷ nhẫn trong đó có cả mình sao?
Lúc ấy, câu đầu tiên Anh Đào nói với mình chính là hỏi mình có muốn cởi bỏ quần áo cô ta, có muốn dùng sức chơi cô ta không?
Cô ta đang dụ dỗ mình.... Nhưng lúc mình nhào tới, muốn bắt cô ta lại, lại bị cô ta dẫm một chân lên, lúc đó mới phát hiện, mình so với cô ta chẳng qua chỉ là một con kiến hơi mạnh một chút mà thôi. Chỉ cần cô ta giơ tay ra là có thể bóp chết mình. Mặc dù cô ta là con gái, lại còn trẻ như vậy, nhưng thân phận của cô ta lại là ảnh nhẫn! Nếu không phải mình cầu xin tha thứ, chắc bây giờ mình cũng không còn mạng nữa. Nhớ ngày đó Thiên Thải Tử cùng đi với cô ta tới biết chuyện lặng lẽ nói với mình “Anh Đào” là tông chủ mới của Ảo phái, vừa mới rời núi, đã thiến rơi ba ảnh nhẫn mưu đồ cưỡng dâm cô ta, mình chút nữa đái ra quần.......
Cô gái tên Anh Đào quay về phòng, ngồi xuống, Mộc Hạ đưa hồ sơ của Chân Nguyên Hạnh Thật tới.
Cô chỉ nhìn một cái là biết, hồ sơ này không có gì.
Không ai viết hồ sơ chi tiết về một Ninja hạ cấp có địa vị cực thấp, những ghi chép, chỉ là mấy chục dòng, mỗi dòng, đều là ghi chép thất bại của Chân Nguyên Hạnh Thật, còn có đặc điểm cá nhân, cao lớn, mạnh khỏe, có thể nói lưu loát tiếng Trung.
Theo nội dung trong ghi chép, sở dĩ chấp nhận Chân Nguyên Hạnh Thật làm Ninja thật chủ yếu là vì hắn có thể nói tiếng Trung lưu loát.
Còn nữa là cao lớn.
Vì thân hình cao lớn, không dễ khiến người khác phát hiện hắn là Ninja, ngụy trang thành tài xế, làm vận chuyển, đưa nước, thợ sửa chữa cơ khí... rất dễ, mới miễn cưỡng nhận Chân Nguyên Hạnh Thật làm Ninja hạ. Ghi chép nhiệm vụ của hắn chỉ có hai lần: một lần vận chuyển hàng quý xuất cảnh, thành công, lần khác giả dạng làm thợ sửa chữa vào trong tòa nhà đặt máy giám sát, cũng thành công.
Hai lần ghi chép đều không ai nghi ngờ, thuận lợi hoàn thành, nhưng đều là nhiệm vụ cấp thấp nhất, gần như không ai chú ý tới công lao của Chân Nguyên Hạnh Thật.
Anh Đào tìm tòi một hồi, tìm ra tài liệu tuyệt mật trong máy tính, vừa so sánh đã phát hiện ra vấn đề.
Nhiệm vụ đầu tiên chuyển hàng quý xuất cảnh, thành công rồi, câu này bỏ qua, nhưng Anh Đào phát hiện đồ Ninja hạ cấp này vận chuyển là hàng quý cấp C, hơn nữa cùng vận chuyển còn có ba Ninja loại trung bị phát hiện, chỉ có người này thành công. Nhiệm vụ thứ hai đặt máy giám sát, lại so sánh nhiệm vụ này, nhân viên phía sau thông qua máy giám sát trộm được tin tức của công ty lớn của Trung Quốc, sau đó lợi dụng tin tức này làm công ty trong nước do thám thành công tình hình của đối phương, thắng được vụ làm ăn.
Xem ra, Ninja hạ cấp này công lao vốn rất lớn, năng lực cũng rất xuất sắc, chỉ là hình như đắc tội với ai, khiến người ta ghen ghét, nên mới lăn lộn vài năm vẫn chỉ là Ninja hạ cấp.
Anh Đào quyết định có cơ hội, chắc chắn sẽ đề bạt Chân Nguyên Hạnh Thật này.
Người có năng lực, nên được đề bạt, về phần người này xuất thân gia đình nông dân, cô hoàn toàn không quan tâm.
“Trời, lẽ nào cô ta nhìn ra sơ hở rồi?” Lục Minh thấy Anh Đào đầy đặn mở cửa phòng, cất bước đi về phía mình, trong lòng toát mô hôi, vốn còn muôn ở đây tìm hiểu tin tức quan trọng hơn, không ngờ cuối cùng lại bị vạch trần.
Phải khống chế cô ta lại, giết sạch mọi người ở đây sao?
Hay là yên lặng theo dõi diễn biến.