Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

Đi ra từ công ty chuyển phát nhanh, Lê Chanh không có lại lên mạng, bởi vì ngoại trừ người đầu tiên sau khi xem rất nhiều hình chụp sảng khoái chuyển khoản, khách khác tới hỏi đều là một bộ giọng điệu cực kỳ không tin.

Dù sao chính là phương diện trao đổi chữ nghĩa, nếu đối phương không tin, nói nhiều nữa cũng vô dụng.

Ít nhất cáo bạc trưởng thành như vậy cậu từ nhỏ tới lớn cơ hồ chưa từng gặp qua, đại khái là sinh vật độc nhất của Đại Châu giới —— mặc dù bộ dạng tương tự cáo bạc trên địa cầu, nhưng bất kể là hình thể siêu lớn, hay là bộ lông dày đặc mỹ lệ…….

…….. Đều có loại thị cảm phong tình của dị tộc.

Năm ngày sau.

Nếu không phải nhân viên chuyển phát nhanh sáng sớm gọi điện thoại tới, chỉ sợ La Giai đã quên da cáo bạc mấy ngày trước mình còn tâm tâm niệm niệm, bởi vì ngày thứ ba sau khi gởi đơn đặt hàng, một người bạn trong nhà làm buôn bán da lông liền trực tiếp gởi một tấm da cáo bạc mới nhất tới cho cô, không chỉ là da lông nguyên vẹn, thậm chí màu lông cũng là cực kỳ xinh đẹp, tại trong tay của người làm ăn, định giá ban đầu cũng không ít hơn mười vạn.

La Giai rất kinh hỉ, cũng liền hoàn toàn quên mất đơn đặt hàng trên Taobao —— thẳng tới hôm nay nhận được điện thoại gọi tới của nhân viên chuyển phát nhanh, “Xin chào, là La Giai phải không, tôi có chuyển phát nhanh của cô, xin để bảo vệ cho tôi qua”.

“Chuyển phát nhanh của tôi? Chờ một chút tôi xem xem…….”. La Giai kinh nghi (ngạc nhiên + nghi ngờ) mở Taobao ra, quả nhiên thấy một món hàng nằm trong giỏ hàng chờ nhận hàng, nghĩ tới một tấm da cáo bạc khác trong nhà mình, bất giác vẻ mặt hắc tuyến, “…..Hay rồi…….”.

Thật muốn che mặt.

Không nghĩ tới nhất thời tâm huyết dâng trào cư nhiên được tới hai tấm da cáo, nhưng mà thực tế, cô chỉ cần làm một cái áo khoác da cáo cho mẹ là được rồi —— vì thế trong hai tấm da cáo, luôn luôn có một tấm phải bỏ đi.

La Giai tin tưởng, nếu muốn bàn về độ dày và độ sáng của bộ lông, sẽ không có tấm da cáo nào tốt hơn so với tấm bạn cô đưa tới, cho nên kiện hàng của chủ tiệm gửi tới, cuối cùng khẳng định vẫn phải gửi trở về.


Tuy rằng chủ tiệm của 【tiệm chuyên bán da cáo】……. Tổng thể mà nói, thái độ vẫn là không tồi, đáng tiếc cô đã có lựa chọn rất tốt rồi.

Ôm tâm lý như vậy, La Giai không có bao nhiêu tâm tình chờ mong đối nhân viên chuyển phát nhanh, ngược lại là hơi có chút áy náy, nếu đã quyết định vứt bỏ, tối đa tự mình bỏ bưu phí vận chuyển trở về.

La Giai cảm thấy chủ ý của mình rất tốt, liền chờ ở cửa, quả nhiên nhìn tới một chàng trai chuyển phát nhanh kê cái hộp ở cửa, cô nhanh chóng ký tên, đưa vận đơn cho đối phương, ngoài ra lấy ra một trăm nhân dân tệ, “Làm phiền cậu, lại giúp tôi gửi cái này ngược về”.

“Gửi ngược về?”. Chàng trai chuyển phát nhanh sợ run một chút, mắt nhìn nhãn tên trên cái hộp, kinh ngạc ngẩng đầu, “Nhưng mà, cô La, cô xác định không mở ra nhìn xem sao?”. Nghĩ tới chính mình có thể là vượt qua, gã ngượng ngùng sờ sờ đầu, dù sao vẫn là người trẻ tuổi, đi vào biệt thự nguy nga lộng lẫy như vậy vẫn là hơi có chút mất tự nhiên, sắc mặt gã đỏ một lát, thấp giọng nói: “Có thể tôi  có chút dong dài, nhưng mà…….. Bởi vì trong nhà mẹ tôi cũng là làm kinh doanh trên Taobao, cảm giác…….. Đóng gói của cái hộp rất dụng tâm……”.

Không phải người làm ăn, liền vĩnh viễn không biết vất vả của việc buôn bán, nhất là một ít buôn bán nhỏ, đầu tiên bởi vì nguyên nhân khuyết thiếu nhân lực, tạo thành kết quả chính là chủ tiệm cực kỳ mệt mỏi.

Ngón tay duỗi qua của La Giai dừng lại, ánh mắt nhìn về phía hộp giấy nằm ở ngoài cửa —— cũng không phải hộp giấy in nhãn hiệu thương phẩm, nhìn qua cực kỳ bình thường, nhưng mà chính là một cái hộp giấy màu nâu nhạt bình thường lại được người ta cẩn thận dùng băng dính trong suốt dán kỹ từ mép hộp, hơn nữa cực kỳ toàn diện dán hai lớp sáu góc hộp, che kín, cho dù là La Giai cũng không thể không toát mồ hôi, loại phương thức niêm phong này cũng không phải công ty chuyển phát nhanh làm, xem ra chủ tiệm quả thật là…….Rất cẩn thận.

“Mặc kệ có thích hay không, vẫn là mở ra xem mới tốt, ít nhất sẽ không làm cho tấm lòng của đối phương uổng phí”. La Giai nghĩ như vậy, ý bảo chàng trai chuyển phát nhanh chờ một chút, chính mình tìm thùng dụng cụ lấy ra một con dao nhỏ, từ trên khe hở của hợp giấy rọc ra.

Theo tiếng rẹt rẹt liên tục bên tai, băng dính rốt cục theo đó đứt ra, La Giai đối với không khí hít sâu một hơi, ngón tay xé túi nhựa bao bên ngoài, túm vật phẩm bên trong ra, nhất thời một đạo ánh sáng bạc chói lọi từ trong hộp giấy mộc mạc xuyên qua mà ra, đuôi cáo khổng lồ tưởng chừng bao cả thân thể lại, ở dưới lộ ra cái mõm nhọn nhọn, ẩn giấu bàn chân móng vuốt sắc bén, trong cả gói to sáng thành màu bạc……

Giống như bôi bột dạ quang.

“……”. La Giai lặng im một hồi nhìn vật phẩm trong túi nhựa, hiện tại ý tưởng duy nhất của cô chính là —— hình ảnh chủ tiệm gửi tới cũng không phải giả nha! Đây vô cùng chân thật…….

Chàng trai chuyển phát nhanh: “…….!!”. Chàng trai chuyển phát nhanh cũng cứng người một chút, ánh mắt tạm dừng một chút trên tấm da cáo nhìn qua cực kỳ đắt tiền, hơi liếc nhìn biệt thự tráng lệ bên trong cánh cửa, cũng đúng, dù sao cũng là kẻ có tiền mà, mua đồ liền khác biệt.


Chàng trai chuyển phát nhanh do dự hỏi thử: “……… Như vậy tôi gửi ngược về cho cô?”.

“Chờ một chút”. La Giai rốt cục lên tiếng ngăn cản, xấu hổ nói: “Bỏ đi, không cần”. Cô chỉ chỉ tấm da cáo, ngón tay di di một lúc lâu trên túi nhựa trong suốt, “Tôi giữ lại nghiên cứu một chút”.

Là nghiên cứu thật.

Mắt thấy chàng trai chuyển phát nhanh từ ngoài cửa rời đi, La Giai nhíu mày gọi một dãy số quen thuộc, dù sao cũng phải có một phương thức chứng minh, khiến cô tin tưởng đựng trong hộp này chính là con cáo chân chính, mà không phải sản phẩm mô phỏng cao cấp.

Một giờ sau, di động của Lê Chanh “Đinh” Một tiếng nhảy ra một tin nhắn, “Đơn đặt hàng Taobao nhắc nhở: người mua Ni La Phù xác nhận nhận hàng, năm vạn tệ đã đổ vào tài khoản của ngài, xin chú ý kiểm tra và nhận”.

Cùng lúc đó, hàng hóa duy nhất trên giá hàng của 【tiệm chuyên bán da cáo】, đột nhiên dư ra một cái khen ngợi năm sao ——【ni la phù】: nhận được da cáo thật sự là kinh hỉ, vốn cho rằng chênh lệch của đồ thật và hình chụp sẽ có chút lớn, nhưng mà nhìn tới đồ thật mới phát hiện, da cáo của chủ tiệm cư nhiên giống như đúc cùng trên hình ảnh, sau đó tôi tìm người nhìn giùm một chút, phát hiện da cáo tất cả đều là hàng thật, cả tấm da không có tổn hại gì, da lông của cái đầu, cái đuôi và tứ chi đều bảo tồn cực kỳ đầy đủ, cho dù treo trong nhà làm trang sức đều cực kỳ xinh đẹp. Nói một chút này, lần này sau khi bình luận chính là muốn mua thêm hai tấm, lúc trước mua là vì tự tay làm cái áo khoác da cáo cho mẹ, nhưng mà hiện tại nhìn tới thương phẩm xinh đẹp giá rẻ như vầy, lòng thích sưu tầm của mình lại rục rịch chộn rộn!

Ngay sau đó trong mấy phút, trong di động liên tục xuất hiện âm báo tin nhắn, tất cả đều là tin tức của đơn đặt hàng, có một là đơn đặt hàng của【ni la phù】mua hai tấm da cáo, ba đơn đặt hàng còn lại phân biệt là mua hai tấm, cuối cùng một người cư nhiên trực tiếp gọi điện thoại tới.

Là một giọng nữ xa lạ, hơn nữa mở miệng liền hỏi Lê Chanh có phải là chủ tiệm của tiệm chuyên bán da cáo hay không?

“Đúng vậy, tôi là chủ tiệm”.

Thanh âm du dương của thiếu niên theo trong microphone truyền ra, nghe lên tuổi không lớn, chứng minh đối phương không chỉ là thiếu niên, còn có thể là một thiếu niên cực kỳ trẻ tuổi, nhận ra điều này khiến Thang Hàm Linh hơi chút ngẩn ra, sau đó cô nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình tĩnh vốn có,”Xin chào, bạn của tôi từng mua da cáo bạc ở quý tiệm, hiện tại tôi đang xem xét tấm da cáo bạc này, phát hiện phẩm chất cực kỳ tốt, có thể mạo muội hỏi một chút điện thoại của nguyên xưởng không?”.


Dù sao cũng là mua tới từ Đại Châu giới, vấn đề lai lịch đích xác khó mà nói…….Lê Chanh nghĩ nghĩ, vẫn là tiếc nuối nói: “Thật có lỗi, bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, nguyên xưởng cần tôi giữ bí mật việc này, nhưng mà lai lịch của da cáo cực kỳ hợp pháp, trải qua kiểm tra rồi, điểm ấy bạn cô có thể yên tâm”.

“Không thể liên hệ nguyên xưởng cũng không sao”, giọng nữ trong microphone không nhanh không chậm nói: “Thật ra là trong công ty chúng tôi hy vọng có thể đạt được số lượng lớn da cáo tiến hành tinh chế gia công xử lý, da lông trong tiệm của cậu cực kỳ xinh đẹp, khiến tôi nhịn không được nổi lên tâm tư hợp tác, công ty chúng tôi có thể dùng giá gấp đôi mua đứt toàn bộ da cáo, tôi là đại diện Triệu Uyển của công ty Y Duyến, chủ tiệm họ gì?”.

“Tôi họ Lê”.

“Lê tiên sinh, điều kiện như vậy, ý cậu thế nào?”.

Lê Chanh ngược lại không có gì không hài lòng, cậu đăng da cáo bạc ở nhà lên Taobao chính là vì kiếm tiền, hiện giờ một tấm da cáo có thể có giá gấp đôi chính là không thể tốt hơn, “Chỗ tôi còn có 40 tấm da cáo bạc, các chị muốn mua hết toàn bộ không?”. Bốn mươi tấm da cáo, lại toàn bộ là giá gấp đôi, tổng cộng khoảng bốn trăm vạn, cái này còn có thể kiếm được nhiều tiền hơn so với bán trân châu, hơn nữa còn không có mạo hiểm gì.

“Ừ, nếu sau này còn có da lông quý báu như vậy, cũng mời liên hệ chúng tôi, trực tiếp gọi số điện thoại này là được”.

Trong sô pha rộng rãi, người phụ nữ tóc nâu cúp điện thoại, bàn tay cô vịn sau ót, đầu ngón tay của bàn tay cầm di động lướt qua trên da cáo bạc, bộ lông màu bạc tỏa sáng nhẵn nhụi mềm mại.

La Giai đặt xuống hai tách trà, cô tìm nhân viên chuyên nghiệp giám định tự nhiên chính là chị em tốt Triệu Uyển, hàng năm tiếp xúc cùng da lông, là thật là giả đối phương liếc mắt một cái có thể nhìn ra được.

“Chị Triệu, sao chị lại đột nhiên nhớ tới thu mua da lông vậy, không phải công ty các chị luôn luôn hợp tác cùng mấy nguyên xưởng da sao?”

“Đích thật là có, nhưng mà gần đây hai phần ba xưởng thất hứa, thà rằng chịu trách nhiệm hình sự cũng không đồng ý cung cấp da lông cho công ty, bên trên có người muốn đối phó bọn chị”. Triệu Uyển ám chỉ bên trên, ý bảo bối cảnh của đối phương nhất định không nhỏ, cô nâng tách trà nhấp một ngụm nước trà, “Chưa đủ uy hiếp. Công ty ngoại trừ vấn đề nguyên liệu, khâu khác đều coi như bình thường, hiện tại có nguyên liệu, liền lại càng không sợ rồi”.

Trước đó cô thật ra đã thu mua một đám da cáo bạc phẩm chất không tồi, nhưng mà hiện tại nhìn tới da cáo La Giai đặt, vẫn là nhịn không được ra tay mua đứt.

Đặt ở trong tiệm chuyên doanh (chuyên bán một mặt hàng cao cấp nào đó), loại da cáo bạc phát sáng này, cũng không phải là năm vạn có thể mua được.


“Dù sao, quốc gia không cho phép người nào một tay che trời, lại làm tiếp, cuối cùng vẫn có người nhìn đó”. Triệu Uyển cười cười: “Hơn nữa công ty Y Duyến lệ thuộc Từ thị, mà chủ tịch Từ thị của bọn chị, hôm trước đã trở về gấp từ Giang Nam”.

“Chủ tịch Từ thị?”. La Giai cũng không chỉ lần đầu tiên nghe chuyện người này từ miệng người chị này, nhưng không có ấn tượng cụ thể rõ ràng gì, chỉ nhớ rõ từ trên TV nhìn tới mấy lần, không khỏi tò mò nói: “Anh ta là người có tính cách như thế nào?”.

“Khó mà nói”. Triệu Uyển nhăn mày, “Nhưng tính cách trên công việc hẳn là —— sát phạt quả quyết, người này có khứu giác và phán đoán hoàn mỹ đối hoạch định của công ty, trời sinh còn có thiên phú thích ứng thương trường”.

“Nhưng mà trên tình cảm…….”.

“Có vẻ hơn 30 tuổi còn chưa có bạn gái, ước chừng vẫn bị vây trong giai đoạn chưa khai hóa, hoặc là căn bản không thích phụ nữ…….”. Bên trong vòng luẩn quẩn giới nhà giàu đồng tính cũng không phải cái tin tức lớn gì, nhưng mà chủ tịch Đổng giữ mình trong sạch, thật cũng không truyền qua chuyện xấu gì, những suy đoán này cũng chỉ là tin đồn vô căn cứ thôi.

Triệu Uyển âm thầm nói thầm hai câu, vẫn là không dám thật sự nói ra.

Thiếu niên bán đi da cáo bạc mang chi phiếu năm ngàn vào bệnh viện lớn nhất của Vĩnh Yên trước, cậu không coi như quen thuộc đối bệnh viện, nhưng vẫn là có chút hiểu biết, vì thế đi tới chỗ đăng ký, do dự nói: “Xin chào, em muốn làm kiểm tra toàn thân”.

Chị gái chỗ đăng ký ngẩng đầu nhìn, ánh mắt di chuyển một vòng trên gương mặt đỏ bừng tới muốn nổ tung của thiếu niên, như là hiểu được cái gì, hô với những người xếp hàng ở phía sau: “Mọi người đều lui về phía sau một chút”. Mắt thấy đám người lui lại mấy bước về phía sau, chị gái phất tay bảo Lê Chanh tới gần một chút, lấy một bộ dạng cái gì cũng hiểu, miệng thấp giọng nói: “Cậu em ngại nói à? Tới cắt cái kia hả?”.

Lê Chanh: “……. Không phải…….”.

Bị chị gái lập tức kết án như vậy, Lê Chanh bỗng cảm thấy dở khóc dở cười, trong nhất thời tâm tình thấp thỏm đối trong cơ thể mình có phải dư ra một cái tử cung hay không nhưng thật ra bớt mấy phần, “Em thật sự là tới làm kiểm tra thân thể, nhất là kiểm tra ngực bụng……. Tốt nhất thêm một cái chụp X quang, chụp mấy tấm và vân vân, nhằm càng nhanh chóng hiểu rõ thân thể chính mình”.

Lần này sắc mặt của Lê Chanh nhưng thật ra hoàn toàn khôi phục bình thường, rất nhanh chiếm được một thẻ số thứ tự và tờ đơn đăng ký kiểm tra.

Sẽ không xảy ra tình trạng gì đâu, cậu tự an ủi mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận