Song Hướng Mê Luyến FULL


Trét kem lên nhũ hoa cùng cái lỗ nhỏ của cô, sau đó ɭϊếʍ sạch + Bôi kem lên côn thịt, đút cho cô ăn.
Tô Ánh Hàm cuối cùng cũng thôi lúng túng.

Cô ngồi trêи người Tần Tu, ôm anh trong chốc lát, sau đó lại cùng anh trao đổi một cái hôn ngọt ngào.
“Ưm…”
Sau nụ hôn, hai người đều có chút thở không xong.
“Vậy nên, khi nào thì chúng ta trở về?”
Tần Tu chạm môi cô một lần nữa, dịu dàng dỗ dành: “Anh thật vất vả mới có thể buông xuống mọi việc để có một kì nghỉ dài, em không muốn ở cùng anh sao?”
Tô Ánh Hàm tức khắc không nói nổi lời cự tuyệt.
Cái gì vậy?
Tần Tu vừa mới làm nũng với cô sao? Không biết cô chịu không nổi nhất là đàn ông làm nũng với cô hả?
Tần Tu tiếp tục dụi dụi vào ngực cô, hỏi: “Em không muốn ở cùng anh sao?”
Tô Ánh Hàm thỏa hiệp: “Ở… Em ở cùng anh còn không được sao?”
Tần Tu liền cười, ôm lấy cô.
“Em cũng nghĩ thông suốt rồi.

Lý do anh thích em đúng thật là vì em xinh đẹp, gia thế tốt, huyệt chặt nước nhiều còn thích thao.


Nhưng ai bảo em chính là người như thế chứ, vậy nên nếu anh thích em vì những thứ đó, thì cũng chính là anh thích em rồi.”
Tần Tu bất lực: “Sao em vẫn còn rối rắm chuyện này vậy?”
Tô Ánh Hàm bĩu môi: “Bởi vì anh có trả lời đàng hoàng cho em biết đâu.”
Tần Tu há miệng thở dốc, muốn nói gì đó, nhưng còn chưa đợi anh nói nên lời, Tô Ánh Hàm đã bịt kín miệng anh lại.
“Không cho anh nói em thao tốt.”
“Cảm giác của em đúng rồi.” Tần Tu lấy tay cô xuống, đặt nó vào lòng bàn tay mình, nghiêm túc nói: “Nếu em bảo anh nói ra lý do cụ thể, hình như anh cũng không biết phải trả lời thế nào cả.”
“Dù sao thì bây giờ anh cũng thật lòng thích em đúng không?”
“Đương nhiên.”
“Vậy thì nói trước cho anh biết, nếu ngày nào đó anh không thích em nữa, em tuyệt đối sẽ không thèm lưu luyến anh đâu, em sẽ một cước đá văng anh luôn.”
“Chỉ sợ em không có cơ hội này.” Tần Tu nhéo nhéo mặt cô, lại hôn lên môi cô một ngụm: “Không phải muốn ăn đồ ngọt sao? Bây giờ đi làm nhé?”
Tô Ánh Hàm: “Chỗ này có nguyên liệu sao?”
Tần Tu: “Có, còn rất đầy đủ.”
Tô Ánh Hàm: “Vậy thì em đây muốn làm bánh sầu riêng ngàn tầng[1]!”
[1] bánh sầu riêng ngàn tầng: hình ở dưới nha
Tần Tu đưa cô đến phòng bếp: “Có thể.”
Tô Ánh Hàm: “Ở đây cũng có sầu riêng sao?”
“Đương nhiên là có.” Tần Tu đưa trái cây qua cho cô xem.

“Tất cả đều là trái cây tươi vừa được chuyển tới đây vào hôm qua, ngoại trừ xoài, trêи cơ bản cái gì cũng có.”
Tô Ánh Hàm dùng nắm đấm nhỏ đánh anh vài cái: “Chuẩn bị đầy đủ thế nhỉ.”
Tần Tu: “Đem em đến đây hưởng tuần trăng mật, sao lại có thể không chuẩn bị đầy đủ chứ?”
Tô Ánh Hàm tiếp tục đấm anh: “Vậy sao lúc trước anh không nói thẳng cho em biết là muốn hưởng tuần trăng mật với em luôn đi.”
Tần Tu: “Nếu nói thẳng cho em, em còn đi với anh sao?”
Tô Ánh Hàm trừng mắt với anh: “Thế là anh có thể ép buộc rồi cưỡng gian em phải không?”
Tần Tu lấy tạp dề đã chuẩn bị tốt ra, đeo vào cho Tô Ánh Hàm, nhắc nhở cô: “Hai người yêu nhau làm tình thì hình như không thể gọi là cưỡng gian được.”
Tô Ánh Hàm hừ một tiếng.
“Phải làm gì đầu tiên đây?” Tần Tu trực tiếp dời đề tài đi.
Tô Ánh Hàm: “Em đi đánh kem trước, anh rửa trái cây đi, nam nữ phối hợp với nhau, làm việc sẽ không mệt.”
Tần Tu nói: “Được.”

Trong tủ lạnh có kem sẵn, máy đánh trứng chạy bằng điện cũng có luôn, Tô Ánh Hàm ngay lập tức bắt tay vào làm.

Tô Ánh Hàm thừa nhận, cô vô cùng hối hận vì đã trét kem lên mặt Tần Tu, bởi vì dù thế nào cô cũng không nghĩ tới, Tần Tu thế nhưng điên đến nỗi trực tiếp lột sạch quần áo của cô ra, trả thù cô bằng cách trét đầy kem lên nhũ hoa cùng tiểu huyệt.
“Ưm ~ không thoải mái… Khó chịu…”
Tần Tu ấn Tô Ánh Hàm lên bàn ăn, cầm lấy một bên ngực mềm mại của cô.
“ɭϊếʍ sạch rồi thì sẽ không khó chịu nữa.”
Nói xong, Tần Tu liền phủ môi mình lên.
“A ~”
Cảm giác mà kem mang lại vừa mềm lại vừa dính, xen lẫn với độ ấm từ lưỡi của anh, thật sự khiến người khác khó có thể cự tuyệt, không thể không trầm luân vào trong đó.
“A ~ chậm một chút… Ưm, Tần Tu… Đồ xấu xa! Anh ɭϊếʍ thôi chứ đừng cắn, ưm…”
Đầu nhũ hoa đều bị Tần Tu cắn phát đau.

Nhưng lúc này chỉ mới là mở đầu, sau khi chà đạp hai bên núm nhũ hoa xong rồi, Tần Tu bắt đầu ɭϊếʍ dọc xuống dưới theo ngực cô.

ɭϊếʍ qua xương sườn, ɭϊếʍ qua rốn, cuối cùng đầu lưỡi ấm áp dừng ở cái lỗ nhỏ mẫn cảm nhất của Tô Ánh Hàm.
“Ưm…”
“Đã ướt rồi.” Tần Tu vói hai ngón tay vào, đống kem trắng cũng nhờ đó mà vào theo.
“Ân ~ a… Anh muốn làm thì làm đi… Không cho anh nói mấy lời đó, a ~”
Tần Tu khép hai ngón tay lại, dọc theo vách trong hoa huyệt vuốt ve, sau khi tìm được điểm G rồi thì nhấn mạnh một cái.
“A ~”
Tô Ánh Hàm thoải mái ngửa đầu thét chói tai, ngón chân cũng cuộn tròn.

Tần Tu lại ở ngay lúc cô đang thoải mái bẻ hai chân cô ra, chôn đầu vào giữa háng Tô Ánh Hàm.
“Ưm… Đầu lưỡi, đầu lưỡi vói vào rồi ~”
“A ~ ɭϊếʍ mạnh một chút… Tần Tu, ông xã… Chính là chỗ đó, lại dùng sức ɭϊếʍ em đi… A!”
Đây không phải là lần đầu tiên Tần Tu ɭϊếʍ huyệt cho Tô Ánh Hàm, năng lực học tập của anh rất mạnh, sớm đã nắm giữ bí quyết, hơn nữa lúc này còn có kem trợ hứng, anh rất nhanh đã ɭϊếʍ Tô Ánh Hàm đến cao trào.
Hơn một nửa ɖâʍ dịch của cô gái nhỏ đều phun lên khuôn mặt tuấn nghị soái khí của anh.

Tần Tu cũng không né, cứ như vậy nhận lấy ɖâʍ dịch của Tô Ánh Hàm, lại còn cuốn hết chút nước còn thừa dính ở miệng huyệt vào trong miệng.
“A…”
Tô Ánh Hàm thoải mái cực kỳ, một lúc lâu sau mới lấy lại tinh thần từ trong kɧօα"ϊ cảm, vừa nhấc mắt đã thấy côn thịt của Tần Tu cứng như sắt, nhưng hình như anh không có ý tiến vào trong cô.
Tô Ánh Hàm cắn cắn ngón tay, câu dẫn: “Còn không thao em sao?”
Cô cao trào xong rồi, cũng đã chuẩn bị tốt.
“Không vội.”
Tần Tu nói xong liền ôm cô từ trêи bàn ăn xuống, để cô ngồi quỳ ở tấm thảm dưới chân.
“Đây là… Anh muốn làm gì?”
Tô Ánh Hàm không rõ nguyên nhân, mãi đến khi Tần Tu bôi đầy kem lên côn thịt, sau đó đưa tới môi cô.
“Lại đây.” Ngữ khí của Tần Tu giống như mệnh lệnh, nhưng cũng giống như là đang dỗ dành: “Há miệng ra nào.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận