Sống Lại Có Thể Yêu

Trên bàn ăn có rất nhiều món ăn, tuy đạm bạc nhưng rất ngon.
_Thiếu gia, sao cậu không ăn đi?- Quản gia Trương lên tiếng.
TC đang cảm động thì lại bị quản gia Trương phá.
_Dạ, cháu ăn ngay ạ! Mà quản gia Trương, sau này cháu gọi bác là bác Trương nha, bác gọi cháu là Chiến hay Chiến Chiến đều được, bác cũng không cần nghiêm khắc như vậy. Aida! Bác cười lên rắt đẹp. Cả bác Ngô nữa nhá.- Cậu nói cho người phụ nữ đằng sau quản gia Trương. Ngô Linh- vk của Trương Tử Văn, là tổng quản ở đây.
  Tiêu gia trên dưới tổng cộng có 12 người làm. Trong đó, Trương Tử Văn là quản gia, Ngô Linh là tổng quản, Trương Ninh- con trai Ngô Linh và Trương Tử Văn- là tài xế riêng. Còn lại gồm bác làm vườn thì 1 tuần 2 lần mới đến, giúp việc thì phân 4 người 1 ngày, tức họ làm 1 ngày, nghỉ 1 ngày cứ như vậy mà xen kẽ. Biệt thự này lớn nhưng cũng không lớn quá. Bao quanh biệt thự là những khóm cây(ai xem shin-cậu bé bút chì rồi thì biết cái kiểu tường ấy). Cái cổng lớn màu bạc, đi vào trong thì sẽ có 1 con đường lát đá, hai bên là thảm cỏ xanh rền(giống nhà Nobita). Biệt thự chiếm 1/2 diện tích sân. Nhà kho nằm trong góc sân. Gara thì như tầng hầm, ở dưới cùng của biệt thự, mà biệt thự chỉ có 2 tầng, vậy câu hỏi đặt ra là gara nằm ở đâu? Câu trả lời là gara nằm ở tầng hầm biệt thự. Muốn vào gara thì chỉ cần ra khỏi cử, vòng ra sân sau, gần chỗ nhà kho có một con dốc đi xuống. Nó cách mặt đất 3m50, ở đó có rất nhiều xe: xe ôtô, xe môtô, xe đạp, xe địa hình, xe đua,... Ở sân có ratts nhiều cây, ở dưới cái cây lớn nhất có một hồ cá
Đến ngôi nhà, mở cửa đi vào , thứ chúng ta nhìn thấy là chỗ để giày, dép, một cái bậc cao tầm 10 cm để bước lên. Một cái tủ đựng giày màu nâu sẫm, trên chiếc tủ có một bình hoa ly. Đi thẳng vào, bên trái phòng khách: bộ sofa màu trắng, tivi được để ở trên kệ

      (Kệ nhiều ngăn hơn, có cửa kính)
Các kệ trên tủ dùng để trang trí những bình hoa cổ, những trai rượu, bộ ám chén, các loại giấy giải thưởng, những tấm, còn có những đôi giày patin, giày trượt băng số lượng có hạn. Cái bàn kính hình vuông được đặt ở giữa 3 cái ghế sofa

          ( bỏ cửa sổ, bàn đặt ở giữa)
Bên phải bộ bàn ghế là cửa sổ lớn hơn 5m( cùng tường với cửa ra vào) làm bằng kính trong suốt nhìn ra ngoài sân vườn, có rèm của màu trắng. Bên trái của cửa ra vào chỉ là tường thôi. Đi thẳng vào tiếp thì sẽ thấy một cái kệ, trên kệ để 1 bình hoa nhài, có sách báo,  tạp chí cái kệ đấy cùng bộ với cái kệ ở phòng khách nhưng ko có chỗ để tivi

(Chỉ lấy kệ, không lấy đồ, cùng màu với kệ ở phòng khách)
Sau cái kệ là phòng bếp, ở giữa phòng bếp là bộ bàn ghế

                      (Màu trắng)
Bếp núc, nồi niêu được để ở trên tủ treo trên tường.

Cầu thang và cái kệ để tạp chí cách nhau 3m đủ để người ra vào bếp. Thẳng lên cầu thang là phòng ông bà Tiêu. Bên cạnh phòng ông bà Tiêu là phòn của TC, đi tiếp là phòng của Tiêu Lạc nhưng Tiêu Lạc ngủ với TC, chỉ khi cuối tuần hoặc TC ko có nhà mới ngủ ở phòng mình. Đối diện với ông bà Tiêu là phòng dành cho khách, bên cạnh phòng này cũng vậy. Đối diện với phòng Tiêu Lạc là phòng tắm chung, phòng kế bên là nhà vệ sinh. Bên cạnh phòng Tiêu Lạc là nhà kho nhỏ, trong đó chứa tất cả các bức tranh mà TC và nhóc đã vẽ, còn có những đồ thể thao, phòng này ngoại trừ 2 người họ thì không ai có thể vào khi chưa cho phép, dù là phòng kho nhừn rất sạch sẽ không có bụi, đối diện với cửa phòng là của sổ làm bằng kính, ở đây ngắm cảnh thì khỏi chê. Trong phòng Tiêu Lạc có một cái giường màu đen( chăn ga gối đệm màu đen) 2 người trưởng thành nằm không hết, bên trái giường là tủ nhỏ để đèn ngủ bên cạnh là giá sách lớn đầy ắp sách truyện, bên phải giường là bàn học màu trắng. Cách bàn học khoảng 2 gang tay là cửa sổ nhỏ rộng tầm 1m50. Đối diện với giường có tủ quần áo nhỏ màu đen trắng, bên cạnh tủ quần áo là cửa kính màu đục ko nhìn được bên trong có thể kéo qua kéo lại là nhà tắm. Đối diện với cửa sổ là 1 cái giá đựng đồ, trong đó đựng máy ảnh, ván trượt, cúp, huy chương,... . Sang phòng TC, giống như phòng Tiêu Lạc, ngoại trừ phòng nhóc kia sơn 2 màu đen trắng xen kẽ thì phòng TC sơn màu xanh dương và trắng, cái giường màu trắng 5 người trưởng thành nằm vừa đủ, tủ quần áo màu nâu sậm và lớn hơn của nhóc, giá sách lớn gấp đôi của nhóc, giá để đồ toàn để gấu bông đủ các thể loại.
  Khụ! Mải tả nên ta quên mất chuyện chính. Thôi vào chuyện.
Sau khi TC nói xong, toàn bộ những người có trong nhà đều nhìn vào TC.
_ Cả các chị giúp việc nữa, sau này ciws gọi em là Chiến Chiến. Các chị nhớ bảo cả 4 người kia nữa nhá( 4 người giúp việc còn lại) - Thấy ai cũng nhìn mình nên TC nói.
_ Nh...nhưng...-Quản gia Trương muốn nói gì đó.
_Ko nhưng nhị gì hết .
Mn(mọi người) trong nhà nghĩ ngợi gì đó liền nói.
_Được.- Toàn bộ đồng thanh.
_ Hảo! Mn ăn cơm đi. Bảo bối, ăn cái này này.- Gắp cho Tiêu Lạc miếng thịt bò.
_B...Bảo...bối.- Thanh niên đang đơ.- Sến quá ca.
_ Hic...hic, Lạc Lạc ko thương ca nữa rồi.- Dùng chiêu nước mắt cá sấu.
_ Thôi thôi, gọi gì cũng được- Bất lực-ing
_Hihi, vậy gọi bảo bối nha.- Cười tươi như ánh mặt trời.
Tất cả mn đều nghĩ "Ôi mẹ ơi! Dậy đâu phải làng nghề bánh tráng đâu là lật nhanh thế."
_ Rồi 2 đứa, ăn cơm đi.- Vâng Tiêu Phong chính là người bị ăn bơ nặng nhất đã lên tiếng.
_2 đứa nghe ba, mau ăn cơm.-Tú Ảnh- người phụ nữ quyền lực lên tiếng.
_Vâng!-2 người đồng thanh hô.
  Bữa cơm đã trôi qua thật yên tĩnh với những tiếng cười hihihaha và tiếng quát tháo của Tiêu phu nhân, tiếng thở dài của Tiêu lão gia. Một bữa ăn thật "yên bình".
.
.
.
Aaaa!Viết 1 chương gần 3 tiếng. 1230 từ. Thực tốt.
Chúc mn tối an!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui