Sống lại cùng anh chồng học bá

Liễu An An cố tình giấu giếm, ôm bụng nói: “Hạ Hạ, mình muốn đi vệ sinh.”
 
Những lời nói đó, đối với nữ sinh mà nói thật thực sự rất quá đáng
 
“Nếu như cậu không nói, mình để cho cậu nghẹn luôn, hừ hừ, xem cậu có thể nghẹn mấy ngày.” Ôn Hạ càng thêm khẳng định hai người có việc đang gạt cô, lại còn là chuyện không tốt về cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cách lúc còn đi học quá lâu rồi, cô đã không còn nhớ rõ năm đó cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
 
Cô không biết rằng vào ngày mà cô trở lại cấp ba, quỹ đạo liền từng chút từng chút đi lệch hướng.
 
“Hạ Hạ, cậu cũng quá độc ác đi.” Liễu An An chu miệng lên, sau đó chỉ có thể một năm một mười kể lại chuyện Khương Nhan nói cho Ôn Hạ.
 
Ôn Hạ nhìn lướt qua Trương Lệ và Vương Anh, cô không có ấn tượng gì đối với hai người này.
 
Sau đó cô dời tầm mắt đi, cười nhéo nhéo khuôn mặt đang tức giận của Liễu An An: “Sau này cứ mặc kệ mấy chuyện như này đi, muốn nói thì cứ để người ta nói, bọn họ là đang ghen tị với sắc đẹp của mình.” Câu sau rõ ràng là nói giỡn.

 
Trước kia, ba năm cấp ba chỉ có Liễu An An và Khương Nhan chơi chung với cô, những nữ sinh khác trong lớp dường như đang cố ý cô lập cô, thậm chí lén nói xấu cô, cô cũng đã nghe thấy không ít lần.
 
Trong đó, so với chân đạp hai thuyền còn muốn nặng nề hơn, nói cô lên giường với người này người kia, cả đêm bao nhiêu tiền, linh ta linh tinh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi đó cô không hiểu mình không có làm cái gì, vì sao người khác lại nhìn cô với ánh mắt như vậy.
 
Sau này mới hiểu được là do gương mặt này của cô gây họa.
 
Khương Nhan và Liễu An An “Phụt” cười một tiếng, cười đến mức nghiêng về trước, ngả ra sau.
 
“Mau đi vệ sinh đi, chỉ còn có năm phút.” Ôn Hạ nhìn thoáng qua đồng hồ tròn treo tường phía trên bảng đen.
 
Liễu An An quả thật đang muốn đi vệ sinh, nghe vậy liền cầm giấy chạy ra ngoài.
 
“Hạ Hạ, cậu thật sự không sao chứ?” Khương Nhan hướng người về phía trước, nói với giọng điệu lo lắng.
 
Ôn Hạ chớp chớp mắt với cô ấy: “Thật sự không sao mà, mình lại không có làm những chuyện này.”
 
Trước đây, cô còn bởi vì những lời này mà không phục đi chất vấn bọn họ, làm ầm ĩ lên, kết quả để lại ấn tượng không tốt với thầy cô.
 
Mất nhiều hơn được.
 

 
Cách thời gian nghỉ trưa còn có mười phút.
 

Tào Quân hướng mắt nhìn ra ban công, kêu mấy nam sinh và nữ sinh đang chơi đùa với nhau quay trở lại phòng học.
 
Liễu An An đang kể lại một cuốn truyện tổng tài bá đạo mới xem gần đây, vừa nói vừa diễn tả bằng hành động: “Cái vị tổng tài bá đạo kia một tay ôm chầm lấy nữ chính hôn…”
 
Ôn Hạ đối diện cửa phòng học, nên nhìn thấy Tào Quân trước tiên, cô lập tức ngắt lời Liễu An An: “Thầy Tào tới.”
 
Ngay sau đó, lớp học vừa rồi còn náo nhiệt không thôi liền trở nên yên tĩnh, nhốn nháo ngồi xuống một cách trật tự.
 
Tào Quân nhìn lướt qua lớp học, không có chỗ nào còn trống: “Cho thầy làm phiền các em vài phút thời gian để nói hai chuyện.”
 
“Chuyện thứ nhất là, thứ năm và thứ sáu là kỳ thi tháng đầu tiên của học kỳ này, tuần trước tôi đã nói trước cho các em rồi, bây giờ lại nhắc nhở các em thêm lần nữa, hy vọng các em nắm bắt thời gian ôn tập, phấn đấu đạt kết quả thi tốt, sau kỳ thi tháng sẽ tiến hành đổi chỗ ngồi dựa trên kết quả thi.”
 
Một câu cuối cùng trực tiếp làm phía dưới học sinh “Bùng nổ”, có một nam sinh bi thương gào lên: “Thầy Tào, có thể đừng đổi chỗ ngồi được hay không?”
 
“Nếu lại không đổi chỗ ngồi, các em sẽ biến lớp học thành cái chợ bán thức ăn mất.”
 
Tào Quân trừng mắt lườm cậu ta một cái, sau đó nghiêm mặt vỗ bàn nói: “Yên lặng, còn muốn nghe tin vui còn lại nữa hay không? Nếu như không muốn nghe thì tôi đi đây.”
 
“Đừng mà thầy Tào, thầy nói đi.” Nam sinh vừa rồi lại nói.
 

Lớp học trở nên yên tĩnh.
 
Tào Quân cũng không thừa nước đục thả câu nữa: “Hiện tại nói cho các em cái tin tốt thứ hai, thứ hai đến thứ tư tuần sau, là đại hội thể thao mùa thu của trường, hy vọng mọi người sẽ tích cực tham gia, giành vinh quang về cho lớp.”
 
“Oa!!”
 
Học sinh vừa rồi còn buồn bực bởi vì đổi chỗ ngồi, giờ phút này tất cả đều trở nên hưng phấn.
 
Đại hội thể thao sẽ được nghỉ học ba ngày.
 
“Nếu các em cũng có được tinh thần hưng phấn đối với kỳ thi giống như thế này thì muốn đậu vào Đại học Thanh Hoa hay Đại học Bắc Kinh đều không thành vấn đề.” Tào Quân tức giận nói.
 
Cả lớp cười vang một trận.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận