Sống Lại Đánh Học Bá Thật Mạnh Mẽ

1.

Tên tôi là Thẩm Giai, là nữ sinh học giỏi nhất nhì trường trong mắt giáo viên và các bạn học cùng trường.

Thành tích thi mỗi tháng chưa bao giờ rớt khỏi top 3.

Nửa năm trước khi cuộc thi đại học bắt đầu, giáo viên đã lén lút tiết lộ rằng tôi là một trong ba người được đề cử với trường đại học Thanh Hoa.

Nhưng kiếp trước tôi là một người có não yêu đương,sau khi giáo thảo Bùi Càn nói rằng hắn thích tôi, tôi không thể không giúp anh ấy, còn lãng phí việc học của mình vào việc yêu đương nữa.

Hắn nói chỉ cần tôi đưa suất đề cử đi học Thanh Hoa cho thanh mai của hắn, Tô Mộ Tuyết, hắn sẽ làm bạn trai của tôi.

Bởi đó là những gì chúng tôi đã nợ cô ấy.

Vì thứ tôi mất chỉ là suất được cử đi học đại học Thanh Hoa, còn thứ cô ta mất chính là trúc mã của mình và mối tình hơn 10 năm.

Dĩ nhiên, lúc đó tôi không biết mình bị sỉ nhục như thế nào, thế nên tôi đã đồng ý.


Để giáo viên hủy đi xuất đề cử đi học Thanh Hoa của tôi, tôi thậm chí đã cố gắng đạt được điểm thấp trong vòng hai tháng liên tiếp, làm cho giáo viên rất thất vọng, phải chọn Tô Mộ Tuyết thay cho tôi.

Tất nhiên vì lúc đó tôi nghĩ rằng không được đề cử nhưng tôi vẫn vào được Thanh Hoa nhờ vào thành tích của mình.

Nhưng tôi không ngờ tới ngày đầu tiên thi đại học, Bùi Càn đưa cho tôi một chai nước, sau khi uống nó, tôi rất đau bụng nên đã bỏ thi hai môn.

Trước khi điểm thi đại học được công bố, tôi biết điểm số của mình không đủ khả năng để vào được Thanh Hoa, nên đã nhảy xuống từ tầng cao nhất của tòa nhà dạy học, kết thúc cuộc đời của mình.

Chỉ khi trùng sinh, tôi mới biết được.

Tô Mộ Tuyết bị trói buộc với hệ thống cướp đoạt, tôi càng bỏ bê học hành, điểm của cô ta sẽ càng cao, mỗi điểm của cô ta đều là cướp của tôi.

Bùi Càn đề nghị với tôi về việc cho cô ta vị trí được cử đi Thanh Hoa là do cô ta xúi giục.

Chính cô ta đã bắt Bùi Càn bỏ thuốc xổ vào chai nước đó để khiến tôi không thể đậu Thanh Hoa.

Nhưng rõ ràng cô ta đã được đề cử học Thanh Hoa rồi cơ mà!

Cô ta không bao giờ nghĩ được sau khi tôi chết lại có thể trùng sinh, còn trói buộc với hệ thống vả mặt, mỗi khi tôi tát bọn họ, hệ thống liền đưa ra phần thưởng tương ứng.

2.

Kiếp trước bị tình yêu làm mờ con mắt, trì hoãn học tập, đời này phải chăm chỉ học hành không ngừng nghỉ.

Vừa rồi tôi đã tát Bùi Càn tám trăm cái, hệ thống vả mặt đã khen thưởng bộ đề thi tuyển sinh đại học chân chính.

Thật hối hận mà, sớm biết như vậy tôi lại đạp hắn thêm 800 cái nữa, nhất định là sẽ được thưởng nhiều hơn.


Tôi đang làm đề thi thì phát hiện ra một cặp mắt nhìn chằm chằm vào tôi từ ngoài cửa sổ lớp.

Bây giờ đang là tiết thể dục, hầu như tất cả mọi người đều đang hoạt động tích cực, năng nổ ngoài sân thể dục.

Tôi muốn nhìn xem, ai lại quấy rầy tôi làm bài?

Nhìn lên, tôi thấy Kiều Lẫm ôm xấp vở đứng nhìn tôi.

Phải anh ấy không? Trong lòng tôi nổi lên một gợn sóng.

Kiếp trước sau khi nhảy lầu, người cuối cùng tôi thấy là Kiều Lẫm.

Lúc đó, tôi vừa vặn rơi xuống ngay bên chân của anh ấy.

Đóa hoa cao lãnh luôn tỏ ra xa cách với mọi người, làm như mình không tồn tại trên đời, không có lí do gì có thể ảnh hưởng đến việc học của anh ấy. Ngay lúc ấy, quỳ xuống đất, cởi đồng phục học sinh ra đắp lên tôi và khóc một cách đau đớn.

"Cứu! Ai đó cứu cô ấy với! Cứu cô ấy với! "

Lúc đó tôi đã nghĩ, nếu như có kiếp sau, tôi nhất định phải cảm ơn anh thật tốt.


Tuy nhiên, tôi và Kiều Lẫm không học cùng lớp, bình thường cũng không có trao đổi gì với nhau.

Tôi chỉ có thể ở gần với anh ấy lúc xếp chỗ ngồi trong các kì thi hàng tháng dựa theo thành tích.

Đôi lúc tôi ngồi sau anh ấy, đôi lúc tôi ngồi bên cạnh anh ấy.

Sau khi kiểm tra xong, chúng tôi sẽ so đáp án, tính điểm.

Anh ấy làm gì ở đây vậy?

Không đợi tôi mở miệng, Kiều Lẫm đã đi vào lớp.

"Nghe nói, cậu và Bùi Càn đi tới bụi cây nhỏ sau trường?"

"Hắn ta tỏ tình với cậu ư? "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận