Sống Lại Đánh Học Bá Thật Mạnh Mẽ

__________________

7.

Tôi nhìn Tô Mộ Tuyết, không khỏi khẽ cười trong lòng.

Mặt cô ta so với bánh rán còn dày hơn, độ dày có thể so với tường thành.

Tôi học cách trà xanh giống cô ta, ngay khi tôi mở miệng, nghe như tôi là một cô trà xanh lành nghề.

Tôi tức giận nói: "Không phải cô lớn lên cùng Bùi Càn và là người bạn thân nhất của hắn sao?"

"Không phải hắn ta làm cái gì cũng nói cho cô biết sao? Cô hỏi tôi làm gì?"

Tô Mộ Tuyết cắn răng, nước mắt lập tức chảy xuống.

"Anh...... anh ấy không chịu gặp tôi!"

"Là cô! Nhất định là do cô"

Vì sao lại có thể là do tôi chứ?

Hắn rất quá đáng, hắn kêu tôi đem suất đề cử đi học Thanh Hoa cho Tô Mộ Tuyết, nên tôi tát hắn tám trăm cái thôi mà!


Tự hắn xấu hổ không chịu nổi, không có mặt mũi để gặp mặt cô ta, tự dưng lại nói là do tôi làm!

Tôi thấy nói nhảm với cô ta không có ích gì, trực tiếp lấy điện thoại di động ra phát ghi âm.

Giọng nói trơ trẽn của Bùi Càn vang vọng trong khắp phòng học:

"Cô đưa vị trí được đề cử đi học Thanh Hoa của cô cho Mộ Tuyết đi, sau đó tôi sẽ tốt bụng cho cô làm bạn gái của tôi."

"Cô chỉ mất đi vị trí được đề cử thôi mà, còn em ấy lại phải mất đi trúc mã của em ấy đấy!"

……

"Cô đưa vị trí được đề cử đi học Thanh Hoa của cô cho Mộ Tuyết đi, sau đó tôi sẽ tốt bụng cho cô làm bạn gái của tôi."

"Cô chỉ mất đi vị trí được đề cử thôi mà, còn em ấy lại phải mất đi trúc mã của em ấy đấy!"

Mặt Tô Mộ Tuyết trong nháy mắt đen lại, giống như bạch liên, trong nháy mắt hóa đen.

"Cô! Cô còn ghi âm lại sao?"

Tôi: "Làm việc đó được mà còn sợ ghi âm sao?"

"Cô là một người đê tiện, muốn vào Thanh Hoa Bắc Đại bằng phương thức này, không phải quá truyền cảm hứng sao?"

"Cô không cảm thấy như vậy sao?"

Sắc mặt Tô Mộ Tuyết trong nháy mắt thay đổi 180 độ: "Thẩm Giai! Cô hiểu lầm rồi!"

"Tôi không liên quan gì đến việc này cả, tất cả là do Bùi Càn tự mình quyết định"

"Cầu xin cô, đừng đem chuyện này và đoạn ghi âm truyền ra ngoài, được không?"

Tôi đẩy cô ta ra.

"Như vậy thôi sao? Sao không nói là do tôi làm nữa?"

Sau đó tôi xoay người đi ra ngoài.

Bên tai trong nháy mắt phát ra âm thanh nhắc nhở của hệ thống:

"Thành công vả mặt hoa khôi trường Tô Mộ Tuyết, nhận được phần thưởng giáo sư hóa học nổi tiếng trong mơ đến giảng bài!"


Chết tiệt! Thật sự không còn thiếu cái gì nữa!

Tôi không nhịn được quay đầu lại giễu cợt cô ta vài câu: "Cô có bản lĩnh thì vượt qua tôi trong kì thi đi, đừng có cố gắng giở trò bỉ ổi sau lưng tôi!

Tôi không thể coi thường một người như Tô Mộ Tuyết!

8.

Bởi vì màn biểu diễn chuyên nghiệp của tôi ngày hôm đó, Trình Nguyệt không dám chọc vào tôi nữa.

Tôi nhìn thấy cô ấy trên sân thể dục từ xa, xoay người và đi đến chỗ tôi.

Mọi người đều nghĩ rằng cô ấy sẽ dạy dỗ tôi, vì vậy họ hét lên: "Chị Nguyệt, cho Thẩm Giai một bài học đi!"

Trình Nguyệt đột nhiên xoay người lại, tát vào mặt họ không thương tiếc.

"Dạy dỗ cái gì mà dạy dỗ! Các người ăn no không có việc gì làm à?"

Này, đoán xem?

Trình Nguyệt tát bọn họ, tôi cũng có phần thưởng

Hệ thống này quá là tuyệt vời, tôi vui đến mức muốn khóc.

Tất cả phần thưởng, không có cái nào là vô ích cả.

[Đúng giờ: ký chủ có thể thiết lập dịch vụ nhắc nhở thường xuyên cho hệ thống, do đó ký chủ sẽ không bao giờ đến muộn.]

[Thể chất cường tráng: Có thể loại bỏ trạng thái tiêu cực trong cơ thể ký chủ 1 lần.]


[ Tinh thần sảng khoái: Có thể giúp đầu óc của ký chủ trong trạng thái tỉnh táo liên tục 3 giờ đồng hồ. ]

[Sự giúp đỡ của thần thánh: Hiệu suất học tập tăng gấp ba lần.]

……

Tôi nhìn Trình Nguyệt một cách trìu mến: "Em ngầu quá, tôi lại càng yêu em hơn!"

Trình Nguyệt chạy như điên, giống như có thứ gì đó bẩn thỉu đuổi theo sau lưng cô ấy.

Tô Mộ Tuyết trốn trong góc, cắn răng nhìn tôi phẫn uất giống như đang ghen tị với nhân vật phản diện.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, chắc chắn gần đây cô ta sẽ phát hiện mình không học được cái gì.

Nói thẳng ra, hệ thống của cô ta đang hút máu tôi.

Tôi càng bỏ bê học tập, điểm số của cô ta càng cao.

Ngược lại, nếu như tôi tập trung học tập, cô ấy không dựa vào cố gắng của chính mình để nâng cao điểm số, thì sẽ càng thụt lùi.

Cô ta nào biết, bề ngoài tôi chỉ là một học bá bình thường, kỳ thật, tôi đã bí mật học 18 tiếng mỗi ngày, tôi còn có thể nghiên cứu và giải quyết các vấn đề trong khi ngủ.

Mà cô ta không muốn dựa vào sức lực của chính mình, lại muốn dựa vào hệ thống của cô ta, quả thực là một kẻ mơ mộng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận