Sống Lại Giữa Tận Thế Bị Đại Boss Cuồng Yêu Săn Đuổi


Kiếp trước, mặc dù thành phố T nhanh chóng sụp đổ, nhưng với tư cách là trung tâm kinh tế giao thông thuận tiện, có rất nhiều người tài giỏi, cũng có rất nhiều người có năng lực, mặc dù phần lớn mọi người hưởng ứng lời kêu gọi của đài phát thanh chạy trốn về phía bắc, vẫn còn có không ít đội nổi tiếng ở lại, đội người này là một trong số đó.


Bạch Tiểu Nguyệt gặp bọn họ ở kiếp trước, số lượng xe trong đội của họ đã giảm đi hơn một nửa, xe cũng rất tàn tạ, trang bị cũng rất ít.


Lúc đó Cao Tuấn đi dò la, được biết đám người này vốn dĩ không làm việc đàng hoàng, lúc tận thế bùng nổ, không biết đã cướp được mấy chiếc xe tốt ở đâu, lại may mắn chiếm được một lượng lớn thực phẩm, cho nên mới sống sót qua làn sóng zombie đầu tiên.


Thì ra nguồn tài nguyên mà họ chiếm giữ chính là nhà máy chế biến.


Bọn họ đi theo lộ trình đã định sẵn, trên đường đi, nhìn thấy không ít xe bị lật nhào, hoặc là do lái quá nhanh nên mới tự lật.


Trên đường có vài con zombie không đáng kể đang lang thang, nghe thấy tiếng xe, chúng liền tăng tốc, kéo theo thân thể tàn tạ đuổi theo phía sau xe.



"Chờ đã, dừng xe!" Bạch Tiểu Nguyệt quan sát tình hình mặt đường, đột nhiên hô dừng.


Nguyên Cảnh Duệ ra hiệu cho bảo vệ dừng xe.


Bạch Tiểu Nguyệt chỉ vào chỗ không xa cho anh xem.


"Tinh bột các thứ cũng phải bổ sung chứ, anh chắc không ghét bánh mì đâu nhỉ?"

Hóa ra phía trước có một chiếc xe tải chở bánh mì của một nhãn hiệu nào đó đang đậu bên đường.


Bạch Tiểu Nguyệt nhanh chân leo lên trước cả bảo vệ, cất một nửa số bánh mì vào không gian, rồi mới giả vờ như đang chọn loại mình thích ăn bỏ vào ba lô.


Hai bảo vệ nhặt giúp cô một ít ném vào trong xe, sau đó tiếp tục lên đường.


Trên đường đi phát hiện không ít thứ tốt, toàn bộ đều là vật tư, cô không khỏi có chút nghi ngờ, là do có Nguyên Cảnh Duệ may mắn đi cùng sao? Cho nên mới liên tục gặp được nhiều thứ tốt như vậy?

Kiếp trước cô chưa từng gặp được dù chỉ là một gói kẹo cao su trên đường.


"Trên đường có thể nhặt được vật tư, quả thực là chuyện nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

" Bạch Tiểu Nguyệt cười nói với Nguyên Cảnh Duệ.


Nguyên Cảnh Duệ gật đầu: "Chắc là cô may mắn.

"


Bạch Tiểu Nguyệt không dám nói gì.


Thực ra không phải cô may mắn, mà là đại boss anh may mắn mới đúng, cô chỉ là đi hưởng ké tí tài nguyên thôi.


Trên đường gặp vài chiếc xe, đều đang vội vã chạy về nơi mà họ cho là an toàn.


Không lâu sau, bọn họ đến chợ rau củ quả được đánh dấu trên bản đồ.


Bạch Tiểu Nguyệt nhìn một đống rau, cảm thấy thật đáng tiếc, rau không để được lâu, không cất đi, với nhiệt độ này, ngày hôm sau sẽ bị hỏng.


Chợ rau quả này là một khu vực ngoài trời rất lớn, bên trong toàn là những nhân viên phụ trách bán buôn biến thành zombie.


Lương thực dễ bảo quản mới là lựa chọn hàng đầu của mọi người, rau củ quả các loại, trong lúc khan hiếm sẽ trở nên đặc biệt quý hiếm, nhưng vào lúc tận thế mới bùng nổ, không có mấy ai ưu tiên lựa chọn.


Bạch Tiểu Nguyệt giả vờ đi loanh quanh, đi đến đâu thì lặng lẽ cất rau củ ở đó vào không gian, vô tình liếc nhìn Nguyên Cảnh Duệ, phát hiện người đàn ông này có vẻ rất thích rau quả tươi.



Vẫn là cái tật cũ, quá kén ăn.


Khi Bạch Tiểu Nguyệt đi vòng ra phía sau, bất ngờ nhìn thấy ở góc khuất phía sau có hai con zombie, một con mặt mũi bê bết da thịt, bị cắn đến biến dạng, hẳn là bị con kia cắn.


Hai con zombie vừa nghe thấy tiếng bước chân của cô liền quay lại, Bạch Tiểu Nguyệt bình tĩnh tiến lên một bước, rút dao, kiên quyết mạnh mẽ xử lý hai con zombie, tiện thể xem có tinh hạch không.


Hơi thất vọng, không có.


Nguyên Cảnh Duệ quét sạch từ đầu đến cuối, rau củ quả nào mà mang được thì mang đi hết.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận