Sống Lại Giữa Tận Thế Bị Đại Boss Cuồng Yêu Săn Đuổi


Tin tốt là bầy zombie nhí cuối cùng cũng đã bị xử lý sạch sẽ.


Con zombie nhỏ nhanh nhẹn còn sót lại rít lên vài tiếng rồi gục xuống dưới viên đạn được Nguyên Cảnh Duệ truyền năng lượng tinh thần.


Quan Tử An đỡ Phương Hạo Dương ngồi xuống đất, Phương Hạo Dương gần như ngất xỉu, đầu váng mắt hoa thở hổn hển.


Lưu Vũ và Bạch Tiểu Nguyệt bắt đầu đánh thức từng người đang nằm một.


Cả đội tránh đám zombie nằm la liệt trên đất, đi đến trước cửa rồi gõ vài cái.


Đây có vẻ cũng là một phòng nghỉ, cánh cửa đã bị đập đến biến dạng, không trách họ liều lĩnh phát tín hiệu cầu cứu, bởi vì nếu chờ đợi thêm, họ cũng chỉ có một con đường chết.


Một lúc sau, cửa được mở ra.


Hai người đàn ông, một người phụ nữ và một đứa trẻ đang tuổi thiếu niên.



Bên cạnh họ là một người đàn ông nằm trên đất, mắt mở trừng trừng.


"Chúng tôi không biết tại sao anh ấy đột nhiên chết.

"

"Có lẽ là chết trong ảo cảnh, không thoát ra được hoặc gặp nguy hiểm không tránh khỏi, ý thức cho rằng mình đã chết, khiến cơ thể chết não.

" Bạch Tiểu Nguyệt thở dài, trả lời dựa trên kinh nghiệm kiếp trước.


"Bên ngoài tạm thời an toàn, mau đi thôi.

" Lưu Vũ ra hiệu cho mọi người nhanh chóng ra ngoài.


Người phụ nữ mắt đỏ hoe, nhìn thấy Bạch Tiểu Nguyệt cũng là con gái, giọng khàn khàn nói lời cảm ơn.


Bạch Tiểu Nguyệt lắc đầu.


Lấy được mẫu vật và cứu được người, họ quay trở lại theo đường cũ, may mắn là không có quá nhiều zombie tụ tập lại.


Cả nhóm chạy về nơi đội xe đang đậu, mở cửa xe, mọi người chui vào trong, mệt mỏi đến mức nằm vật ra ghế.


Những người được cứu thì cạy cửa những chiếc xe hết xăng đậu bên đường, đổ xăng vào rồi đi theo đội xe.


"Lái xe!" Nguyên Cảnh Duệ ra lệnh cho Lưu Vũ, sau đó dựa vào thành xe nhắm mắt hít sâu vài hơi, rồi lấy mẫu vật ra, xác định không có vấn đề gì mới hoàn toàn thả lỏng.


Bạch Tiểu Nguyệt đưa cho anh một chai nước lấy từ không gian.


Nguyên Cảnh Duệ nhìn thấy chai nước đã được mở nắp, không nói gì, uống một hơi lớn, nước vừa vào miệng liền nhìn Bạch Tiểu Nguyệt với vẻ nghi hoặc.



Bản thân anh là người có dị năng, đương nhiên nhạy bén hơn Lâm Duyệt Thành.


Bạch Tiểu Nguyệt giả vờ như không thấy, nếu không phải thấy anh mệt mỏi khi ôm cô lúc cô bị ảo giác mê hoặc, cô cũng sẽ không cho anh uống nước từ không gian của mình.


Xe vòng qua những con đường có quá nhiều zombie, dọc đường đi không gặp nguy hiểm gì đã ra khỏi thành phố.


Nguyên Cảnh Duệ dự định tìm một nơi để nghỉ chân, rồi mới nghĩ xem sẽ xử lý những người được cứu như thế nào.


Đội của anh chỉ giữ lại những người hữu dụng.


Họ tìm thấy một nơi tương đối trống trải, địa thế cao, tầm nhìn tốt.


Sắp xếp xong thứ tự trực canh, cả nhóm ăn qua loa một chút gì đó, sau đó thay phiên nhau nghỉ ngơi.


Đợi đến khi trạng thái của mọi người gần như hồi phục, Nguyên Cảnh Duệ bảo những người được cứu suy nghĩ kỹ xem họ có dự định gì.


Hoàng Tuệ Tâm và Trịnh Hạo nấp ở một bên giảm bớt sự hiện diện, định bám lấy đội xe.


Hai anh em Hồng Hướng Quảng và đứa trẻ đã được chấp nhận vào đội.



Chỉ còn lại hai nhóm người được cứu và Quan Tử An.


"Nếu các người có nơi nào muốn đi, có thể lái chiếc xe vừa rồi, thức ăn, nước uống, vũ khí các người đều có thể mang theo một ít.

"

Những người được cứu từ bệnh viện cơ bản đều là những người bị mắc kẹt tạm thời ở đó, họ bị cách ly với thế giới bên ngoài, mặc dù đã biết môi trường sinh tồn bên ngoài cũng giống như trong bệnh viện, nhưng mọi người luôn muốn xem người thân yêu nhất của mình hiện đang sống như thế nào, vì vậy có không ít người quyết định về nhà xem sao.


"Trong hoàn cảnh hiện tại, mọi người cố gắng ở bên nhau thì tốt hơn, đừng tách ra khi chưa đến lúc bất đắc dĩ.

" Bạch Tiểu Nguyệt đề nghị.


"Xe không đủ, có thể đưa mọi người đi một đoạn, tìm được xe thì mọi người có thể mang đồ đi.

"

Những người được cứu thảo luận một chút, xác định phương hướng đông tây nam bắc, những người cùng hướng đều sẵn sàng ở cùng nhau trước, đến khi không thể không tách ra thì mới tìm xe riêng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận