Sống Lại Giữa Tận Thế Bị Đại Boss Cuồng Yêu Săn Đuổi


Thấy anh ăn chậm rãi mà không có biểu cảm gì, Bạch Tiểu Nguyệt nhớ đến thói quen kén ăn của anh, liền bật cười hỏi.


Nguyên Cảnh Duệ lắc đầu, cắn một miếng bánh bao, không nói gì.


Bạch Tiểu Nguyệt đứng dậy định xuống lầu, Nguyên Cảnh Duệ nhìn cô một cái, cô chỉ vào đồng hồ, mỉm cười.


Sắp đến giờ cô trực rồi, bọn họ không sắp xếp ca trực cho cô, nhưng cô đã tự mình thỏa thuận với Trâu Đông về việc thay phiên nhau trực.


Nguyên Cảnh Duệ bất đắc dĩ gật đầu, cô mới xuống lầu đi ra ngoài.


Đi ngang qua những người sống sót, cô cảm giác có một ánh mắt nhìn mình, quay đầu lại thì quả nhiên là Hoàng Tuệ Tâm, cô cười lạnh một tiếng, Hoàng Tuệ Tâm cúi đầu không dám nhìn thẳng.



Bạch Tiểu Nguyệt lạnh lùng bỏ đi.


Màn đêm nhanh chóng buông xuống.


Hai căn phòng trong nhà gỗ, một căn là dành cho người trực ban trên mái nhà ngủ, nhưng những vệ sĩ đó nhìn thấy Nguyên Cảnh Duệ cũng ở đây thì lập tức nói là không dám ngủ chung phòng với thiếu gia nhà mình, chạy sang chen chúc với anh em vừa tan ca trực ngoài trời ở căn phòng còn lại.


Không có bất kỳ hoạt động giải trí nào, ban ngày lại miệt mài chạy trốn, hơn chín giờ, hầu hết những người sống sót đều đã ngủ say, Hoàng Tuệ Tâm đang nằm trên ghế sofa đột nhiên mở mắt, nhìn về phía một căn phòng.


Một lúc sau, có người khẽ gõ cửa phòng Nguyên Cảnh Duệ, nhưng chỉ gõ tượng trưng một cái, không phải thật sự muốn người ta mở cửa, nên tiếng gõ gần như không nghe thấy, Hoàng Tuệ Tâm đi vào phòng, liền cởi váy trên người ra, đi về phía giường, mượn ánh sáng lờ mờ, lặng lẽ chui lên giường lớn.


Nguyên Cảnh Duệ rất cảnh giác, lúc nghe tiếng gõ cửa đã tỉnh, nhưng anh không cảm nhận được sát khí hay ác ý, tưởng là Bạch Tiểu Nguyệt đến, dù sao ở đây cũng chỉ có Bạch Tiểu Nguyệt là không coi lời anh ra gì, nhưng khi người nằm xuống bên cạnh, anh liền nhận ra có điều gì đó không ổn.


Bạch Tiểu Nguyệt sẽ không chủ động nằm cạnh anh!

Vì vậy, anh lật người ngồi dậy, đá người phụ nữ bên cạnh xuống giường.


Một tiếng kêu đau vang lên, Nguyên Cảnh Duệ nhìn một cái, phát hiện ra là Hoàng Tuệ Tâm chỉ mặc đồ lót, nhất thời nhíu mày.


Không cần nghĩ cũng biết người phụ nữ này đang giở trò gì.



Tiếng kêu đau của Hoàng Tuệ Tâm đã thu hút sự chú ý của những người khác, mà lúc cô vào phòng không biết là quên hay là quá vội vàng, cửa không đóng chặt, một thành viên phòng bên cạnh chưa ngủ say liền lo lắng xông tới, sợ thiếu gia nhà mình xảy ra chuyện gì, cũng có mấy người sống sót chưa ngủ say dậy xem thử.


Mọi người vừa nhìn đã thấy Hoàng Tuệ Tâm ăn mặc lả lơi, và Nguyên Cảnh Duệ sắc mặt vô cùng khó coi.


Hoàng Tuệ Tâm không ngờ sự việc lại thành ra thế này, cô ta vội vàng mặc quần áo vào.


Những người khác rất lúng túng, đi cũng không được, ở lại cũng không xong, chỉ có thể quay người đi.


Dù sao nếu Hoàng Tuệ Tâm thật sự có gì đó với thiếu gia nhà họ, vậy cô ta chính là người phụ nữ của thiếu gia, bọn họ không thể nhìn.


Nhưng mà thiếu gia không phải đang có ý gì đó với cô Bạch sao? Sao lại dây dưa với Hoàng Tuệ Tâm?

Trước ngày tận thế, thiếu gia nhà bọn họ nổi tiếng là người không gần nữ sắc, tại sao đột nhiên lại thay đổi?

Hoàng Tuệ Tâm yếu đuối thút thít khóc, khiến cho mấy người đàn ông trong số những người sống sót nghe thấy có chút không đành lòng.



Chẳng lẽ bị người ta ép buộc? Nếu không sao lại khóc thê thảm như vậy?

Nguyên Cảnh Duệ nhíu mày, thật sự không chịu nổi nữa, muốn ném người phụ nữ đầu óc có vấn đề kia ra ngoài, nhưng chưa kịp bước đi hai bước, đã nhìn thấy Bạch Tiểu Nguyệt nghe thấy động tĩnh liền chạy tới.


"Cô Bạch, không phải cô đang ở bên ngoài sao? Sao lại vào đây?" Một thành viên trong đội muốn đưa Bạch Tiểu Nguyệt ra ngoài.


Bạch Tiểu Nguyệt không để ý đến người hỏi, ngẩn người nhìn hai người trước mắt, ánh mắt có chút sắc bén.


Hoàng Tuệ Tâm vừa rồi còn đang khóc, nhìn thấy cảnh này ngược lại vui vẻ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận