Sống Lại Giữa Tận Thế Bị Đại Boss Cuồng Yêu Săn Đuổi


“Em phát hiện ra điều gì sao?” Thấy cô nhìn chằm chằm ra ngoài, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, Nguyên Cảnh Duệ vội vàng hỏi.


“Tôi nhìn thấy một con gà trống rất to, cơ thể to gấp đôi những con gà trống mà chúng ta thường thấy, mỏ và móng vuốt của nó đều có màu đỏ tươi, nhìn giống như máu vậy, Nguyên thiếu gia, tôi đã nói với anh về chuyện động vật và thực vật cũng sẽ biến dị chưa?”

“Chưa.



“Vậy bây giờ tôi nói với anh.



Nguyên Cảnh Duệ lập tức dùng bộ đàm thông báo cho những người trên xe khác cảnh giác với tất cả sinh vật sống, nếu phát hiện có sinh vật sống nào đến gần, lập tức tiêu diệt, bởi vì đó có thể là động vật biến dị.


Sau khi tận thế bùng phát, đầu tiên là zombie và dị năng giả xuất hiện, sau đó là zombie biến dị, đồng thời dị năng của dị năng giả cũng sẽ được nâng cấp, tiếp theo là động vật và thực vật biến dị, sau đó là khí hậu trở nên bất thường.



Bọn họ đã đi qua khu vực ngoại ô, nhà máy, trạm xe buýt, trạm xăng, cửa hàng đồ nội thất, những nơi lẽ ra phải rất náo nhiệt, vậy mà vẫn không nhìn thấy một sinh vật sống nào.


Lâm Duyệt Thành bảo Lưu Vũ và Trâu Đông đi trước dò đường, tình hình vẫn như cũ.


Nhận được báo cáo này, Lâm Duyệt Thành cau mày: “Nơi này thật sự rất kỳ lạ.



Bạch Tiểu Nguyệt cũng cảm thấy có vấn đề, không có một con zombie nào, vậy chỉ có thể chứng minh là lúc tận thế bùng phát, những sinh vật sống hoặc là trốn ở đâu đó, hoặc là bị thứ gì đó ăn sạch.


Đi thêm một đoạn nữa là một con đường lớn dẫn vào thành phố, hai bên đường trồng rất nhiều cây cảnh để bán, diện tích rất rộng, thông thường trong những khu rừng như vậy sẽ nuôi một số động vật, chẳng hạn như gà, vịt, ngan…

Nếu thật sự là động vật và thực vật biến dị…

Không nói đến thực vật, chỉ riêng những con vật biến dị ẩn nấp trong khu rừng cây cảnh kia cũng đủ khiến người ta đau đầu, chúng sẽ không ngoan ngoãn chờ thức ăn được mang đến tận miệng như trước kia nữa.


Zombie và động thực vật biến dị hoàn toàn trái ngược nhau, zombie sợ ánh nắng mặt trời, ban ngày rất ít khi hoạt động, nhưng động vật biến dị thì khác, chúng sẽ hoạt động mạnh hơn vào ban ngày.


Bọn họ vốn đã không quen thuộc với thành phố Z, lại còn gặp phải tình huống này, Nguyên Cảnh Duệ cân nhắc thiệt hơn, quyết định bất chấp tất cả, nhanh chóng rời khỏi thành phố.


Đoàn xe bắt đầu tăng tốc, khi trời tối, bọn họ đã rời khỏi thành phố Z.


Mọi người đều cảm thấy hơi khó tin, một nơi kỳ lạ như vậy, cứ thế mà đi ra được sao?


Bạch Tiểu Nguyệt cũng không hiểu tại sao, chỉ đành coi như là may mắn.


Bọn họ tìm được một bãi đất trống để dựng trại trước khi màn đêm buông xuống.


Mọi người lấy lều trại cải tiến ra, lúc lấy ra có hình vuông, to bằng hộp giày, sau khi mở một cái móc cài trên đó, ném xuống đất, nó sẽ tự động bung ra thành một chiếc lều, đủ cho hai ba người nghỉ ngơi cùng nhau.


Đây là lần đầu tiên Bạch Tiểu Nguyệt nhìn thấy, nhưng vì quá lo lắng nên không thể tò mò quá nhiều.


Có người dùng búa cố định lều, có người nhóm lửa.


Sau khi trời tối hẳn, ngoại trừ người canh gác trên nóc xe tải ra, tất cả mọi người đều ngồi trên bãi cỏ, vây quanh đống lửa, im lặng ăn bánh quy nén và thịt khô đơn giản như bữa trưa.


Đang ăn, cả đội bỗng nghe thấy tiếng động.



Chỉ thấy từ xa, có hai chiếc xe dừng lại gần khu cắm trại của bọn họ.


Một người đàn ông mặt vuông nhảy xuống từ chiếc xe phía trước, hai tay giơ cao, ra hiệu cho người anh em đang chĩa súng vào bọn họ rằng bọn họ không có ác ý.


“Các anh là ai?” Lưu Vũ, người đang canh gác, hỏi.


“Chúng tôi là người huyện bên cạnh, ra ngoài thu thập vật tư, anh bạn, phía trước chẳng phải là thành phố Z sao? Sao các anh lại chạy đến nơi hoang vu này để cắm trại vậy?”

Lâm Duyệt Thành nhướng mày, bước tới, quan sát mấy người kia một lượt, bảo người lục soát người bọn họ, sau khi xác định trên người bọn họ không có vũ khí nguy hiểm, mới nói: “Thành phố Z có vấn đề, không có một sinh vật sống nào, nếu các anh muốn sống sót, thì đừng vào trong đó.







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận