Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức


Hiện tại không giống về sau, internet phát triển nhanh chóng.
Lúc này, tìm thông tin thuê nhà trên mạng tương đối tốn thời gian, mấy website phục vụ thông tin lớn mạnh hiện tại mới thò đầu ra mà thôi, nếu không thông qua người môi giới, muốn thuê nhà phải lên diễn đàn thành phố tìm thông tin.
Lộ Nam quả thật có thể phí thời gian thu thập thông tin, sau đó chạy từng nhà một, cô có xe còn có miệng, không mấy khó khăn - nhưng, không cần thiết.
Thành phố Hoa An giá cả thấp hơn Hải Lâm, cô có hiểu biết sơ bộ qua diễn đàn, bên này căn hộ một phòng một sảnh trang hoàng đơn giản tùy vào vị trí bất đồng, tiền thuê hàng tháng ước chừng từ 800-1.400 tệ.

Lộ Nam thăng chức thành giám đốc thành phố, mỗi tháng trợ cấp nhà ở là 2 nghìn tệ, có số tiền này, cô có thể tìm được căn hộ điều kiện rất tốt ở Hoa An.
Cuối cùng có thể ăn ở thoải mái, Lộ Nam nói ra yêu cầu với người môi giới: một phòng một sảnh, khu nhà hoàn cảnh tốt, có chỗ để xe.
Anh môi giới nhìn cô gái này đi Benz tới, chắc là không thiếu tiền.

Bèn chọn lựa thông tin căn hộ trong máy tính, tìm mấy nhà, cho đối phương xem ảnh và video thực tế.
Lộ Nam chọn ba chỗ, bảo anh môi giới đưa cô đi xem.
Lúc xem phòng, Lộ Nam nhận được điện thoại của giám đốc thành phố Hoa An sắp chuyển đi, cô gật đầu ra hiệu xin lỗi với anh ta, đi ra vài bước, ấn nghe.
"Vâng, giám đốc Lưu.

Phải, tôi mới tới từ trưa, buổi tối ăn cơm? Không được, để mấy hôm nữa đi, tôi thuê phòng xong đã.

Đến họp tuần thứ Bảy, mọi người trong văn phòng thành phố đều tới đông đủ rồi cùng ăn cơm, vui vẻ chia tay giám đốc Lưu một chút.

Quyết định thế đi, sáng mai tôi dự thính buổi họp sáng với anh, sau đó còn phải nhờ anh dẫn tôi tới thăm hỏi Nhà tiêu thụ nội thành, Hồng Đồ Tửu Nghiệp và Tứ Phương Kiến Trúc, phải không?"
Đối phương nói gì đó bên kia đầu dây.
Lộ Nam thờ ơ cười: "Tôi có nghe nói, ông chủ Hồng Đồ Tửu Nghiệp dạo này bởi vì gia sự nên e rằng không có lòng dạ nào bàn chuyện gia hạn hợp đồng, nhưng hợp đồng của ông ta vẫn đang trong thời gian thực hiện, tôi vẫn nên thăm hỏi một chút.

Quyết định vậy đi, hẹn ngày mai gặp lại, giám đốc Lưu."
Anh môi giới lén nhìn Lộ Nam.

Lúc vừa gặp mặt anh ta cho rằng Lộ Nam là con gái nhà giàu, bây giờ nghe cô nói chuyện điện thoại, dường như không phải thế, càng giống nữ cường nhân trong công việc.
[Nhưng nhìn cô ta cũng quá trẻ đi? Cảm giác còn nhỏ tuổi hơn ta.]
Anh môi giới cảm giác không sai.
1 tiếng 30p sau, Lộ Nam xác định căn hộ, lấy căn cước đưa cho anh môi giới làm hợp đồng.
Anh môi giới lại khiếp sợ: quả nhiên nhỏ hơn ta, bây giờ thanh niên đều lợi hại thế ư? Tiền thuê 1 tháng 2 nghìn tệ, thuê liền 1 năm, đặt cọc 3 tháng cộng phí trung gian là 9 nghìn tệ.
Trong lòng giật mình, nhưng vẫn hết sức chuyên nghiệp làm xong hợp đồng thuê nhà cho Lộ Nam và chủ nhà.

Lộ Nam nhìn một lần, là hợp đồng tiêu chuẩn trên thị trường, không có gì đặc biệt phải sửa, bèn sảng khoái trả tiền, cầm chìa khóa.
Thậm chí hôm nay có thể vào ở luôn.
Đương nhiên, suy nghĩ tới nhiều bụi, sợ rằng cái mũi của cô không chịu nổi.
Lộ Nam nói với anh môi giới: "Còn có chuyện muốn nhờ anh.

Tôi thấy công ty anh có cung cấp nhân viên dọn nhà? Ngày mai tôi muốn vào ở, nhưng phải tìm người dọn..."
Mặc kệ là con nhà giàu hay nữ cường nhân, đều không thích dọn vệ sinh.

Anh môi giới hiểu ngay: "Có có có, công ty chúng tôi trừ việc mua bán và cho thuê nhà, còn cung cấp hộ lý ở cữ, bảo mẫu, nhân viên dọn dẹp theo tháng, phục vụ gia đình..., tôi về văn phòng tìm một cô dọn dẹp, trước buổi trưa mai sẽ dọn dẹp căn hộ sạch sẽ cho cô.

Được chứ?"
Lộ Nam gật đầu: "Trước 12h trưa nhé.

Như vậy làm phiền anh." Nói rồi trả lại chìa khóa nhà cho anh môi giới.
Không phải cô xa hoa, cũng không phải cô bất cẩn.
Tiền thuê nhà dù hơi đắt, nhưng tiểu khu này là tiểu khu dạng cao cấp ở thành phố Hoa An, cửa có bảo vệ, dưới tòa nhà có gác cổng, 2 nghìn tệ một tháng bao gồm phí đỗ xe và phí quản lý, Lộ Nam thà rằng tiêu nhiều tiền để đảm bảo an toàn, bớt lo.
Còn chìa khóa, đợi nhân viên vệ sinh dọn xong, cô vào ở sẽ đổi ổ khóa, đưa cho anh môi giới cũng không sao.

Đêm đó, Lộ Nam ngủ khá ngon, sáng hôm sau, cô đúng giờ xuất hiện ở dưới tầng văn phòng thành phố Hoa An.
Văn phòng thành phố Hoa An ở tầng 2 một căn nhà riêng, đương nhiên không thể so sánh với môi trường làm việc ở tòa nhà văn phòng thành phố Hải Lâm.
Nhưng nhà riêng cũng mới, bề ngoài sạch sẽ, điều kiện khá tốt.
Theo hiểu biết của Lộ Nam, thành phố Hoa An, từ vài năm trước tới nay vẫn đang tiến hành cải tạo khu cũ, từng nhóm người địa phương lần lượt hưởng thụ lợi ích từ chính sách.
Căn cứ quy hoạch của chính phủ, lấy giá thành thấp thống nhất xây lên những căn nhà riêng cao 4 tầng rưỡi hoặc 5 tầng rưỡi, tầng 1 làm cửa hàng, tầng ngầm và từ tầng 2 trở lên cho thuê, tầng cao nhất thì chủ nhà ở.
Một nhóm người về cơ bản dựa vào tiền thuê nhà liền sống thoải mái.
Hâm mộ không? Đương nhiên là có.
Không có ai lại không hâm mộ phương thức kiếm tiền nhẹ nhàng như vậy.
Lộ Nam đánh giá hàng loạt nhà tầng sơn tường đỏ thắm này, hơi thở dài hâm mộ, khóa kỹ cửa xe: nghĩ gì thế, trừ khi kết hôn với con trai độc nhất của hộ nông thôn bản địa, bằng không chuyện tốt này không đến lượt mi.

Lộ Nam, tỉnh lại đi! Đi dọn gạch thôi! Trên tầng còn có một đám người lão luyện đang chờ mi đấy!
"Cô bé, không được đỗ xe ở đây." Mới đi hai bước, Lộ Nam đã bị một bác gái chừng 50-60 tuổi gọi lại.
Cô nhìn em Benz của mình: đậu trong ô dừng xe kẻ vạch trắng mà.
Sau đó nhìn lại, đây là chủ nhà?
Lộ Nam cười hỏi: "Chào bác, cho hỏi bác là chủ nhà ạ?"
Bà ấy gật đầu: "Phải, tôi là chủ nhà này.

Cô bé, chỗ đỗ xe trong thôn chúng tôi rất ít, trừ người nhà và khách thuê, những xe từ ngoài tới đều phải dừng ở bãi đỗ xe bên ngoài." Mặc dù thành phố đang cải tạo, bây giờ đều gọi phố xxx khu dân cư xxx, nhưng chủ nhà vẫn thói quen nói đây là thôn.
"Chào bác ạ, cháu là khách thuê ở tầng 2 - công ty TNHH tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên.

Giám đốc Lưu sắp chuyển đi, cháu là người thay thế anh ấy, cháu tên Lộ Nam." Lộ Nam đưa danh thiếp, mặc dù còn chưa đổi thành giám đốc thành phố Hoa An, nhưng công ty Nguyên Xuyên thống nhất mẫu card, bác chủ nhà vừa xem liền hiểu.
Bác ấy nửa tin nửa ngờ: "Vậy cháu định lên tầng à? Chúng ta cùng lên đi, bác hỏi Tiểu Trịnh của công ty các cháu xem."
Dù sao trả tiền nhà trả tiền điện nước đều là hành chính Trịnh Tinh làm, cô ấy là người bản địa, bác chủ nhà tương đối quen thuộc với cô ấy.

Lộ Nam đi theo bác chủ nhà lên tầng.
Thân phận của cô đương nhiên không có vấn đề, Trịnh Tinh đã nhìn ảnh chụp Lộ Nam, nhìn thấy cô liền đứng lên khỏi chỗ ngồi: "Giám đốc Lộ, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng, Trịnh Tinh.

Trước giờ đều liên lạc qua mail và tin nhắn, lần đầu gặp cô." Lộ Nam cũng chào hỏi.
Bác chủ nhà nhỏ giọng thì thầm bằng tiếng địa phương với Trịnh Tinh: "Tiểu Trịnh, giám đốc mới tới của các cháu trẻ tuổi thế ư?"
Trịnh Tinh gật đầu: "Vâng ạ, vừa chuyển tới ạ."
Bác chủ nhà nói với Lộ Nam bằng giọng phổ thông không quá chuẩn: "Giám đốc Lộ, vậy sau này cô đi làm liền đậu xe ở dưới căn nhà này, nếu hết chỗ thì cô đậu ở căn nhà bên cạnh cũng đúng, căn nhà đó là của bố mẹ chồng tôi."
[A a a, vẫn rất hâm mộ nha.]
"Vâng, cảm ơn bác ạ." Lộ Nam cười tủm tỉm: "Sau này bác gọi cháu Tiểu Lộ là được."
"Đừng khách sáo." Bác chủ nhà ra cửa còn thầm nhủ: sao cái cô giám đốc Lộ này trẻ thế?
Bác chủ nhà đi rồi, Trịnh Tinh lập tức giải thích: "Những người khác đều ở gần đây, nên bọn họ sát giờ mới tới."
Sát giờ mới tới vì thói quen hay vì thăm dò đều không quan trọng.

Lộ Nam thản nhiên nói: "Không sao, tôi tới sớm."
15p sau, mọi người đều có mặt, giám đốc Lưu cũng tới.
Trước khi họp sáng, giám đốc Lưu đứng dậy nói: "Giới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là giám đốc thành phố Hoa An tương lai của chúng ta, giám đốc Lộ, hoan nghênh."
Phía dưới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lộ Nam vốn ngồi bên phải giám đốc Lưu, lúc này liền đứng dậy, nhìn quanh một vòng, cười nói: "Chào mọi người.

Tôi tên Lộ Nam, chắc mọi người cũng biết trước rồi.

Các vị không cần sốt ruột tự giới thiệu, giám đốc Lưu cứ mở họp đi đã, sau khi kết thúc, các đồng nghiệp trong nội thành có thể trả lời tư liệu mà tôi gửi yêu cầu qua mail hôm qua, như vậy càng tiện cho tôi ghi nhớ họ tên và kênh phân phối tương ứng mà các vị phụ trách.

Như vậy không chậm trễ thời gian của mọi người nữa, giám đốc Lưu, anh bắt đầu đi."
Dứt lời, Lộ Nam gật đầu với giám đốc Lưu, ra hiệu cho đối phương tiếp tục, rồi ngồi xuống.
Giám đốc Lưu bị tác phong gọn gàng dứt khoát của Lộ Nam làm cho sửng sốt, tiếp theo nghi tới buổi tiệc tối hôm họp tháng ở thành phố Hải Lâm mấy hôm trước, Lão Lưu nghĩ thầm: vị giám đốc Lộ này, chỉ e không chỉ là tửu lượng tốt mà thôi.
Các nghiệp vụ viên phụ trách các kênh phân phối cũng có ấn tượng sơ qua với giám đốc mới tới.

Hôm qua lúc nhận được mail Trịnh Tinh gửi tới, cảm thấy vị giám đốc Lộ này chỉ sợ không mấy hiểu biết về cách thức làm việc của các kênh phân phối - cũng khó trách, nghe nói thăng chức từ ban Đoàn mua; hôm nay gặp mặt, lại âm thầm thấy không đúng, mặc kệ vị giám đốc Lộ này có hiểu các kênh phân phối hay không, tính cách mạnh mẽ là chuyện rõ như ban ngày.

Thoạt nhìn không dễ ở chung, không biết có dễ lừa gạt không.
Lộ Nam dự thính, cảm thấy giám đốc Lưu chủ trì cuộc họp chẳng có gì để khen.
Nhưng cũng hiểu được, anh ta dù sao sắp rời đi, lòng không ở Hoa An cũng rất bình thường.
Còn các nghiệp vụ viên đang ngồi...!Lộ Nam quan sát họ, quả nhiên lọc lõi không kém các vị ở văn phòng Hải Lâm, tất cả tổng kết công việc hôm qua và kế hoạch công việc hôm nay đều trống không.
Nói thật, rượu Nguyên Xuyên mấy năm nay có thể bán chạy, chủ yếu ỷ vào tích lũy thương hiệu nổi tiếng nhiều năm và độ tán thành trong cả nước, bằng không chỉ dựa vào chuyên môn nghiệp vụ thế này - cũng khó trách 2 năm nay sản phẩm cạnh tranh cái sau vượt cái trước.
15p sau, giám đốc Lưu quay sang hỏi Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, tôi đã xong, cô xem?"
"Vâng, vậy chúng ta bắt đầu đi." Lộ Nam mở ra giấy bút, nhìn người đàn ông ngồi đối diện: "Hoàng Đạt Phương, anh là quản lý kênh phân phối Danh yên tửu, nói tình hình tiêu thụ đi."
Hoàng Đạt Phương bị điểm danh là người bản địa Hoa An, chừng 30 tuổi, không cao lắm, hơi béo, ngồi tại chỗ, hắng giọng, cười hì hì, nói: "Chào giám đốc Lộ, kênh phân phối Danh yên tửu của chúng tôi ấy à, nội thành hiện nay chỉ có một Nhà tiêu thụ, cũng chính là Hồng Đồ Tửu Nghiệp, năm ngoái xuất hàng không mấy lý tưởng, năm nay tôi dự định mang thuộc hạ chạy thị trường, cố gắng khai thác Nhà tiêu thụ mới."
Lộ Nam đợi vài giây, sau đó hỏi: "Đã nói xong rồi?"
"Nói xong rồi." Hoàng Đạt Phương ra vẻ đương nhiên.
Lộ Nam gật đầu, vươn tay phải gõ nhẹ hai cái lên bàn làm việc, đậy nắp bút, đặt bút bi nước xuống, sau đó nhìn lướt qua mọi người một vòng, thong dong lên tiếng: "Tính tới cuối tháng 12 năm ngoái, nội thành Hoa An tổng cộng có 235 cửa hàng Danh yên tửu; Trịnh Tinh gửi cho tôi bảng biểu hiển thị, 5 loại sản phẩm rượu Nguyên Xuyên có mặt trong 70 cửa hàng Danh yên tửu, 3 loại trở lên 121 cửa hàng, 1 loại trở lên là 198 cửa hàng.

Còn các huyện khác, tổng cộng có 533 cửa hàng Danh yên tửu, nhưng do hạn chế trình độ phát triển kinh tế, thị trường tiêu thụ rượu đa số là sản phẩm kênh phân phối Lưu thông giá thấp, cái này bàn sau."
"Nếu các vị có gì không rõ với số liệu của kênh phân phối mình phụ trách, có thể nói với tôi trước, tôi có một phần số liệu đơn giản, để làm tham khảo." Lộ Nam ngừng lại một chút, nở nụ cười khuyến khích Hoàng Đạt Phương: "Quản lý Hoàng, tôi cho rằng anh có ưu thế là người bản địa, năm nay có thể cân nhắc cày sâu nội thành, cố gắng để nhiều loại hình rượu Nguyên Xuyên của chúng ta tiến vào cửa hàng Danh yên tửu, đặc biệt phải tăng tỷ suất trải hàng 3 loại rượu trở lên, cụ thể số lượng tăng lên, sau này chúng ta sẽ nghiên cứu.

Anh thấy sao?"
Hoàng Đạt Phương...!Hoàng Đạt Phương cảm thấy không ổn.
Anh ta là người địa phương, làm công việc này chính là cho qua ngày, chạy thị trường, trải hàng...!đều giao cho thuộc hạ.

Hôm qua nhận mail, anh ta nhìn qua thông tin kênh phân phối, nhưng trí nhớ không tốt lắm, muốn nói cũng không đọc ra được mấy con số.
Vừa rồi Lộ Nam vừa nói số liệu các cửa hàng Danh yên tửu trong nội thành và các huyện trực thuộc, anh ta liền biết, vị giám đốc thành phố mới này không dễ lừa gạt.
Thế là anh ta thu hồi cợt nhả, đổi sang mặt mũi nhăn nhó: "Giám đốc Lộ, chuyện tăng tỷ suất trải hàng, thật sự không dễ làm..."
"Quản lý Hoàng đừng vội, tôi biết đây không phải chuyện một sớm một chiều.

Cho nên ban nãy tôi cũng nói, để lại nghiên cứu sau." Lộ Nam nhìn anh ta một cái, quay sang nói với vị kế tiếp: "Vị này là Lạc Tuấn Kiệt, quản lý Lạc phải không? Như vậy kế tiếp mời anh nói tình hình kênh phân phối Thương siêu trong nội thành.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận