Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức


Thái tử gia nhậm chức TGĐ ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, đây chính là tin tức lớn nhất trong cuộc họp tổng kết cuối năm của Nguyên Xuyên năm nay.
Hạ tổng hôm đầu tiên thả ra tin tức sấm sét, liền mở họp như thường lệ.
Những nội dung trong hội nghị vẫn là xem lại thành tích và khuyết điểm năm ngoái, có ca ngợi có phê bình; đặt mục tiêu triển vọng cho tương lai, đặt ra mức hồi khoản và nhiệm vụ, thuận tiện vẽ cái bánh lớn.

Hàng năm đều như thế.
Đương nhiên phân đoạn nhân viên ưu tú cũng không thể thiếu, nhưng giải này thông thường mỗi người chỉ được nhận một lần, cho nên năm nay không có phần Lộ Nam.
Mặc dù giám đốc thành phố Hoa An không phải nhân viên ưu tú, nhưng văn phòng Hoa An vẫn xuất hiện trên màn hình lớn - theo thống kê, lượng tiêu thụ của rượu Nguyên Xuyên trong năm trước vượt qua Quốc tửu, khiến công ty nở mày nở mặt.
Mọi người dự họp vỗ tay như sấm dậy.
Mọi người đang ngồi đây đa phần đều là giám đốc thành phố, tự nhiên biết muốn ở địa phương thắng Quốc tửu là chuyện khó khăn thế nào, có thể nói ngoại trừ Dung thành nơi đặt trụ sở công ty, các thành phố khác đều chưa từng có tiền lệ.
Bây giờ cả công ty đều nghiêm tra tình hình Nhà tiêu thụ giữ hàng, văn phòng Hoa An hai năm liên tiếp có mức tiêu thụ mức hồi khoản cao, khẳng định là đối tượng chú ý trọng điểm của ban Giám sát thị trường, cũng chứng tỏ lượng tiêu thụ này không thể làm giả.
Căn cứ vào điểm này, đối với Lộ Nam, những người ngồi đây có kẻ tán thưởng, bội phục, có kẻ ghen ghét, kiêng kị, đều không phải ngoại lệ.
Tóm lại, cái tên Lộ Nam, nổi tiếng trong công ty rượu Nguyên Xuyên.
Ca ngợi thành tích tốt đẹp của văn phòng Hoa An năm ngoái, tổng công ty định ra kế hoạch sang năm cũng không ngoài dự đoán của Lộ Nam: hai năm liên tiếp duy trì tốc độ tăng trưởng cao ở Hoa An, coi như là chuyện hiếm ở tỉnh Kiềm Giang, tổng công ty chỉ cần mức hợp đồng và hồi khoản của thành phố này sang năm lần lượt tăng 10% và 5% là được.
Còn Hải Lâm do Vương Hưng Long quản lý, bởi vì quyền tiêu thụ của rượu Hài Hòa, hợp đồng và hồi khoản cũng nhảy vọt về chất, nhưng Đồng đại khu lúc làm tổng kết công việc, không cố ý đề cập tới, chỉ khi ppt chiếu thành tích các tỉnh năm ngoái, có thể nhìn thấy Hải Lâm và Hoa An đặc biệt nổi bật trong sơ đồ hình trụ tỉnh Kiềm Giang.
Lộ Nam nghĩ: đại để là không đề xướng, cũng không phản đối.

Thực tế là không ủng hộ?
Vương Hưng Long cũng dự đoán trước điều này, nghĩ rất thoáng, vinh dự hay không không sao cả, dù sao không thiếu tiền thưởng là được.
Ngày cuối cùng trong hội nghị thường niên là tiệc tối, các vị giám đốc thành phố tỉnh Kiềm Giang theo thường lệ đi theo Ngô Xuyên tới lộ mặt trước lãnh đạo tổng công ty.

Trước lạ sau quen.
Lộ Nam bây giờ cũng coi như có chút tiếng tăm, Hạ tổng nhìn thấy cô, nhiệt tình vẫy tay, bảo Lộ Nam tiến lên trước, cố ý giới thiệu cho Chủ tịch: "Chủ tịch, vị này là Tiểu Lộ, là sinh viên tốt nghiệp ĐH mấy năm trước vào nghề theo kế hoạch dự trữ tân nhân của chúng ta, tương đối thông minh, có khả năng."
Chủ tịch cười nói: "Tôi có ấn tượng, là nhân viên ưu tú năm ngoái phải không?"
Những người xung quanh tức khắc vỗ mông ngựa, kêu Chủ tịch trí nhớ thật tốt, lại ồn ào bảo Lộ Nam, Chủ tịch trăm công nghìn việc còn có thể nhớ tên cô, cô nhất định phải kính Chủ tịch một ly.
Cái này không phải làm khó Lộ Nam, cũng không phải làm Lộ Nam khó xử.

Dù sao cũng ít giám đốc thành phố có thể được Chủ tịch nhớ tên, hơn nữa có cơ hội kính rượu 1v1.
Lộ Nam thản nhiên: "Chủ tịch, tôi uống trước, ngài tùy ý."
Tác phong của Chủ tịch trên bàn tiệc cũng rất ổn, ông ấy không chỉ nhấp, mà là uống một nửa ly rượu 10ml, rất nể tình Lộ Nam.
Cạn ly xong, Lộ Nam đợi Chủ tịch đặt ly xuống mới làm theo.
Chủ tịch còn ân cần hỏi Lộ Nam: "Tiểu Lộ có ý tưởng gì với công việc kế tiếp?"
Nhân viên ưu tú như vậy làm 1-2 năm ở địa phương, nếu tiếp tục ở lại có vẻ lãng phí.

Chủ tịch cho rằng, người giỏi nên dùng đúng cách.
Này chẳng phải là ngủ gật đưa gối đầu sao?
Lộ Nam tự tin cười nói: "Tôi muốn thách thức lớn hơn, muốn hoàn thành nhiệm vụ khó khăn hơn."
Ở đây ai mà chẳng tinh ranh? Vị giám đốc Lộ này ý nói không thỏa mãn với thành tích đạt được ở Hoa An.
Mọi người anh xem tôi, tôi xem anh, nói lời khách sáo: "Người trẻ tuổi, có chí khí"...
Chủ tịch cũng cười, ông ta có vẻ tán thưởng tính cách Lộ Nam, quay sang bảo Hạ tổng: "Lão Hạ, nghe thấy chưa, thanh niên chủ động yêu cầu thêm trọng trách."
"Trường Giang sóng sau đè sóng trước." Hạ tổng gật đầu, chớp thời cơ nói: "Tôi nhớ Tiểu Lộ ban đầu là cấp dưới của Trần tổng?"

Chủ tịch nghe vậy, liếc nhìn con trai bên cạnh, dường như thật sự không biết chuyện này: "A? Còn có chuyện này?"
Lộ Nam tự nhiên hào phóng, gật đầu: "Đúng vậy, lúc tôi mới vào làm chẳng biết cái gì, may có Trần tổng sẵn sàng dạy tôi."
Trần Kiêu tận chức sắm vai cấp trên cũ: "Giám đốc Lộ ngộ tính cao, khi đó tôi điều tra chuyện rượu Hài Hòa bán tháo, cô ấy cũng giúp tôi rất nhiều."
"Thật khéo!" Hạ tổng tỏ ra "hai người này thật có duyên": "Muốn nói công ty chúng ta nơi nào thách thức nhất, chính là rượu Hài Hòa.

Tiểu Lộ nghĩ xem, Trần tổng bây giờ rất thiếu người."
Lộ Nam bất giác nhìn lướt qua Hạ tổng và Trần Kiêu, nghe vậy chăm chú gật đầu, rót đầy rượu cho mình: "Vậy tôi mượn cơ hội này thông báo với Trần tổng.

Tôi sẵn sàng làm cục gạch của CNXH, chỗ nào cần thì xếp vào chỗ đó."
Câu nói quê mùa này do cô gái trẻ tuổi nói ra, thú vị gấp đôi.
Các vị lão tổng ngồi cùng bàn đều ồn ào giục Trần Kiêu mau uống ly rượu này.
Trần Kiêu cũng giơ ly rượu chạm cốc với Lộ Nam: "Vậy phải xem Đồng đại khu và Ngô tổng có muốn thả người tài không."
Hạ tổng cười nói: "Có gì đâu, Lão Đồng và Ngô Xuyên đều ở đây, hỏi xem họ thấy thế nào!"
Hạ tổng và Trần Kiêu kẻ xướng người họa, những lão tổng trong tổng công ty còn lại xem náo nhiệt không chê sự đại, làm cho Đồng đại khu cũng ngồi cùng bàn không biết nói gì - một kẻ muốn đi, một kẻ muốn nhận; Hạ tổng đề nghị, Chủ tịch coi trọng.
Ông ta không đáp ứng cũng phải đáp ứng.

Rõ ràng là bầu không khí hứng khởi nên câu chuyện mới diễn tiến tới bước này, nhưng Đồng đại khu lại cảm thấy không đơn giản như vậy.
Lộ Nam biểu đạt ý nguyện trước mặt lãnh đạo công ty, hơn nữa thành công gây ấn tượng với Chủ tịch.

Rời khỏi chủ bàn, Vương Hưng Long nhỏ giọng hỏi Lộ Nam: "Cô điên rồi?" Có lý lịch làm việc ưu tú đến thế, lại đi phụ trách rượu Hài Hòa?
Lộ Nam cười trấn an Vương Hưng Long, trả lời: "Ngày mai tôi giải thích cho."
Thái độ của cô hết sức tự nhiên, không hề miễn cưỡng chút nào.
Vương Hưng Long lập tức nghĩ lung tung: Lộ Nam nhất định vì anh Kiêu nên mới tới ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, thật cảm động, hu hu hu.
Một lần nữa ngồi xuống bàn mình, giám đốc Đường tự nhận còn quen thuộc với Lộ Nam - ít nhất trước kia không oán gần đây không thù, bèn hỏi thăm: "Nghe giám đốc Lộ nói, năm nay cũng muốn cạnh tranh?"
Nhất thời, đám cáo già trên bàn ánh mắt dáo dác ngó nghiêng.
...
Tổng kết cuối năm chính thức kết thúc vào tối qua, sáng sớm hôm nay Lộ Nam và Vương Hưng Long dựa vào địa chỉ Trần Kiêu gửi tới, bắt xe tới một khu biệt thự.
Người mở cửa là Cừu Siêu Quần: "Tới rồi? Nhanh lên, chỉ chờ hai người thôi."
Chỉ thấy trong phòng khách căn biệt thự, ngoại trừ Trần Kiêu, còn có những vị giám đốc thành phố tỉnh Xuyên, những nhân viên hoặc những vị phó giám đốc các ban ở tổng công ty, tổng cộng 7-8 người, xem ra đều là tâm phúc của Trần Kiêu; cũng là những người mà lúc trước Cừu Siêu Quần giới thiệu cho Lộ Nam, tương đối hữu hảo nhiệt tình với cô.
Đương nhiên, trong đó cũng có những gương mặt xa lạ.
Lộ Nam đặc biệt chú ý tới một người đàn ông hơi béo, chừng 35-36 tuổi, là giám đốc rượu Đặc Khúc của BK, Dư Trụ.
Lộ Nam đánh giá anh ta, Dư Trụ gật đầu với cô.
Trần Kiêu bảo mọi người cứ tự nhiên, hẹn mọi người tụ tập lại cũng không có dụng ý gì đặc biệt: "Để mọi người biết mặt nhau, sau này trong công việc có chuyện gì, cũng dễ hỗ trợ một tay."
Đợi mọi người quen thuộc một chút, Trần Kiêu hỏi Vương Hưng Long: "Anh Vương muốn đi đâu?" Tỏ thái độ rằng Vương Hưng Long cứ việc yêu cầu.
Vương Hưng Long nhìn Lộ Nam.
Lộ Nam cười bảo: "Đừng nhìn tôi, anh Kiêu hỏi anh cơ mà."
"Ưu tiên phụ nữ." Lão Vương tinh ý nói.
Ở đây đều là người một nhà, cũng không có gì cần giấu diếm, dù sao về văn phòng tỉnh cũng phải thực hiện quy trình cạnh tranh, Lộ Nam nói thẳng: "Tôi đã nghĩ kỹ, muốn cạnh tranh vị trí giám đốc rượu Hài Hòa ở BK."
Dũng sĩ! Vương Hưng Long nghe xong quyết định của cô, giơ ngón tay cái lên.
Tiếp đến anh ta hiểu ra, Lộ Nam lựa chọn môi trường làm việc khó khăn, anh ta có thể đi chỗ tốt hơn.
Vậy không cần kén cá chọn canh: "Anh Kiêu cứ sắp xếp, tôi nghe anh."
"Anh Vương suy xét tỉnh Tô đi, chỗ kia đang có vị trí giám đốc thành phố trống." Trần Kiêu đề nghị.

Vương Hưng Long vui mừng ra mặt!
Mặc dù tỉnh Tô vẫn thuộc về Đại khu Hoa Đông, nhưng tỉnh này khác hẳn với tỉnh Kiềm Giang, đó là tỉnh rượu trắng lớn mạnh, mặc dù 13 thành phố trong tỉnh này rời rạc, nhưng lượng tiêu thụ mỗi một thành phố đều có thể đánh bại Hải Lâm.
Xét thấy Lộ Nam và Vương Hưng Long buổi chiều còn phải lên máy bay, mọi người không bảo họ uống rượu.
Lúc gần chia tay, Dư Trụ còn nói với giám đốc Lộ: "Mong cô sớm ngày tới BK."
...
Từ tiệc tối tổng kết cuối năm nghe thấy Lộ Nam chính miệng nói muốn cạnh tranh, các giám đốc thành phố trong tỉnh Kiềm Giang đều rục rịch lên.
Vì sao?
Bởi vì vị trí giám đốc thành phố trong tỉnh là một hố một cây củ cải, bây giờ Lộ Nam dịch chỗ, chẳng phải là nhiều thêm một vị trí sao?
Còn là hố củ cải nạm vàng.
Cho dù Hoa An tạm thời đã bị khai thác tới cực hạn, tối thiểu 3-5 năm tới sẽ không tăng trưởng tốc độ cao được nữa, nhưng mọi người vẫn muốn tới đó.
Nhất thời có nhiều vị giám đốc thành phố chuẩn bị sẵn sàng cạnh tranh, cũng có khá nhiều quản lý nghiệp vụ viên được Lộ Nam kích thích, dự định thử một lần.
Văn phòng Hoa An nghe nói giám đốc Lộ muốn cạnh tranh tới cương vị khác, tạm thời, bầu không khí rất đê mê.
Lộ Nam cười nói: "Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, làm tiêu thụ, người tới người đi là chuyện bình thường."
"Giám đốc Lộ, nếu cô cạnh tranh thành công, đi nơi khác, có thể mang theo tôi không?" Người mở miệng, là Lạc Tuấn Kiệt ngày thường có cảm giác tồn tại rất thấp, cậu ta phụ trách kênh phân phối Thương siêu có lượng tiêu thụ thấp nhất văn phòng, nhưng giám đốc Lộ mỗi lần khảo hạch đều rất công chính, đổi nỗ lực ngày thường của cậu ta thành điểm thành tích tương xứng, bất đồng với những giám đốc thành phố khác chỉ luận công trạng.

Lạc Tuấn Kiệt cảm thấy, vị giám đốc thành phố kế tiếp, chưa chắc có thể công bằng khách quan với mình như vậy.
Cậu ta nói vậy, Lâm Yến lập tức cảm thấy nguy cơ: "Giám đốc Lộ, mang theo tôi nữa!"
Lộ Nam dở khóc dở cười.
Lời tác giả:
Tips: Kính rượu lãnh đạo, phải để ly thấp hơn là kiến thức cơ bản.
Cùng với, đợi lãnh đạo đặt ly xuống, mình mới có thể đặt xuống..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận