Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức


Nếu Đường Thi là người biết tốt xấu, sẽ biết, cô ta kỳ thực đã rất may mắn.
Bởi vì cùng là con gái như Lộ Nam, phương thức vào làm giống nhau, mắc sai lầm cũng không ghê gớm, chỉ hồ đồ lẫn lộn thân phận nhân viên xưởng, quá muốn biểu hiện bản thân mà thôi.
Ngoài ra, cô ta không phải không có chỗ đáng khen.
Đường Thi có vẻ ngoài xinh đẹp, đây là ưu thế của cô ta, mấy năm nay tham gia những buổi Phẩm rượu nhỏ của Nhà tiêu thụ kỳ thực nhiều hơn so với nhân viên Đoàn mua bình thường.
Cho nên, cô ta được Lộ Nam để lại đường sống, 2 lần.
Lại nói, trước kia Lộ Nam cũng cho Lưu Dương 2 cơ hội, một lần hỏi chị ta có muốn chuyển chỗ làm không, một lần khuyên bảo chị ta tới Singapore.

Lưu Dương bỏ lỡ cơ hội đầu, nhưng nắm chặt cơ hội thứ hai, nghe Lâm Yến nói tình hình hiện tại của Lưu Dương, Lộ Nam cảm thấy mình ngẫu nhiên bày tỏ thiện ý không bị phụ lòng, đã đủ rồi - còn chị ta biết ơn hay không, cô không quan tâm.
Mỗi người đều phải có trách nhiệm với lựa chọn của mình, Đường Thi năm nay cũng 26-27 rồi, nếu vẫn ngớ ngẩn, hoặc mắt thấy thăng chức vô vọng bèn bợ đỡ Vạn tổng giới thiệu đàn ông trẻ tuổi chất lượng tốt, mà không phải chủ động nâng cao năng lực bản thân, như vậy cô ta còn không bằng Lưu Dương - ngoại trừ việc đi ngược lại đạo đức nghề nghiệp, Lưu Dương ở Nguyên Xuyên mấy năm, ít nhất còn lấy được tiền; mà Đường Thi, nhìn là biết tiêu sạch không để lại tích lũy, cũng không có bản lĩnh kiếm tiền ở nơi đông người phức tạp như văn phòng BK.
Lộ Nam nói quá thẳng thắn, quá nghiêm khắc.
Đường Thi sụt sùi, cô ta có một ưu điểm, vui nhanh mà buồn cũng nhanh, quay lại nhìn Trì tổng của Dạ Yến Tửu Nghiệp, lại giơ gương mặt tươi cười: "Trì tổng, lô rượu đầu tiên đã nhập kho xong, vài hôm nữa tôi tới đào tạo cho nhân viên nhé."
Trì Yến mang theo cậu tới xem hàng.
Củng Thiệu Huy nghĩ lô rượu 3 triệu tệ này có cả tiền của mình trong đó, bèn tranh thủ tới xem, xem cháu trai rốt cuộc có thể làm ra thành tích gì không, nào ngờ mới tới cửa nhà kho, đã nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi ruột để ngoài da.
Trì Yến giới thiệu hai người họ với nhau, Củng Thiệu Huy nhìn Đường Thi, quay sang khẽ nói: "So sánh với cô gái này, ánh mắt cháu cũng tinh đấy."
"Đúng không? Đàn chị của cháu vốn là..." Lời tâng bốc còn chưa nói ra, Trì Yến bỗng nhớ tới bây giờ cậu ta đã hoàn toàn đắc tội đàn chị, bèn chán ngán thất vọng: ký xong hợp đồng tiêu thụ, đàn chị không xuất hiện nữa, ôi, nghe Đường Thi nói đây là chuyện bình thường, giám đốc không có nghĩa vụ phải phụ trách công việc chi tiết, như vậy trước kia ý tưởng của ta quả thật buồn cười, còn cảm thấy đàn chị sẽ để ý hợp đồng 10 triệu tầm thường này.
Kỳ thực Đường Thi vô tình làm Trì Yến hiểu lầm, cô ta chỉ nói giám đốc Lộ dạo này đang bàn bạc chuyện hợp đồng 60 triệu tệ, chưa nói hợp đồng 10 triệu này kỳ thực cũng rất quan trọng với rượu Hài Hòa BK.
Lộ Nam: đại khái Đường Thi cũng không nhận ra.


Dù sao mỗi ngày chuyện quan trọng nhất với cô ta là trang điểm xinh đẹp đi làm.
Củng Thiệu Huy đập tay lên lưng cháu trai, lúc Đường Thi quay lại bèn nói: "Tiểu Đường, cô làm việc đi, cứ để tôi và Trì tổng dạo xem."
Đường Thi nhìn hai người họ, bất luận xuất phát từ mục đích gì, cô ta đều muốn giữ quan hệ tốt với Nhà tiêu thụ, nhưng có một số chuyện trực giác phát huy tác dụng.
Trực giác nói cho Đường Thi, vị Củng tổng lớn tuổi hơn này không giống với Trì tổng không có chút kiêu ngạo nào của ông chủ.

Cô ta không giả ngốc như với những đồng nghiệp ở văn phòng, cũng không tỏ ra nũng nịu với khách hàng ở buổi Phẩm rượu nhỏ.

Cô ta chỉ cười nhẹ với họ, tránh ra xa chút.
Không người quấy rầy trò chuyện, Củng Thiệu Huy thất vọng nói: "Xem điệu bộ ủ rũ của cháu này, biết 10 triệu kỳ thực không nhằm nhò gì rồi phải không? Cô gái cháu thích ưu tú như vậy, cháu càng phải phấn chấn tiến lên, câu đó là gì nhỉ? Cháu nở rộ, bướm tự tới.

Canh gà thơm như thế không uống một ngụm, õng ẹo làm gì? Đúng rồi, kể chuyện tên đàn anh đâm bị thóc, chọc bị gạo đi? Lại nghĩ ra ý xấu gì?"
Trì Yến giải thích: "Đó là bạn trai của một đàn chị học chi nhánh phụ của trường, bạn chơi bóng của cháu, không phải đàn anh."
Củng Thiệu Huy đầu óc chỉ nhớ việc lớn hờ hững xua tay: "Có khác gì đâu.

Cháu nói hôm qua hắn ta gọi cho cháu?"
"Vâng, biết cháu ký hợp đồng rồi, Chu Lỗi nói làm Nhà tiêu thụ rượu có rất nhiều kỹ xảo nội bộ, lo cháu không hiểu, bị người lừa."

"Hài thật, bị người lừa.

Bị ai lừa? Chứng tỏ hắn ta lộ ra có ân oán cá nhân với giám đốc Lộ, bằng không càng chứng minh tên Chu Lỗi này phẩm hạnh xấu xa, còn đang bê bát cơm Nguyên Xuyên, lại ám chỉ xưởng lừa dối Nhà tiêu thụ..." Củng Thiệu Huy chậc lưỡi hai tiếng: "Cháu sẽ không tin đấy chứ?"
Trì Yến kiên quyết phủ nhận: "Sao có thể! Cháu đâu có ngốc..." Nửa câu sau càng nói càng nhỏ dưới ánh mắt nhìn kỹ của cậu.
"Cháu tốt nhất đừng có ngớ ngẩn.

Tên họ Chu này, thủ đoạn không mấy cao minh, dù cậu chưa từng gặp hắn ta, nhưng nghe cháu miêu tả liền biết, kẻ này am hiểu nhất hai chuyện, một là tỏ ra muốn tốt cho người khác; hai là luôn lấy lùi làm tiến.

Kết hợp hai chuyện này với nhau, cộng với tướng mạo đoan chính, dễ lừa dối một số người." Củng Thiệu Huy nói thấm thía: "Cháu ấy à, ngã một lần, khôn hơn một chút, đừng có bị lừa nữa.

Bằng không, đàn chị của cháu vĩnh viễn chỉ có quan hệ hợp tác thương mại với cháu thôi."
Trì Yến do dự: "Vậy cháu có cần trả thù không? Chẳng hạn nghe theo lời Chu Lỗi, nói rằng chỗ cháu quả thật thiếu người chuyên nghiệp, nếu hắn ta muốn tới BK, cháu sẽ cho hắn tiền lương gấp đôi.

Sau đó đợi hắn tới BK, lại nói cảm thấy hắn ta không phù hợp với công việc này?"
Cậu ta tin vào lời đồn mà hiểu lầm đàn chị, dĩ nhiên vì cậu ta ngu ngốc, nhưng tên tiểu nhân Chu Lỗi suốt ngày ám chỉ và ly gián càng đáng ghét hơn.
Trì Yến vẫn còn nhớ lần trước cậu dặn không cần trở mặt với hắn ta, mới tiếp tục lá mặt lá trái - tuy nhiên trong lòng thật sự không bỏ qua được, cho nên dạo này thái độ lạnh nhạt hơn nhiều, không biết có phải vì lý do này, hắn ta cũng không thường xuyên gửi tin nhắn, chỉ là hai ngày này bỗng dưng lại ân cần hơn, làm Trì Yến từng dẫm hố bỗng nhận ra: thằng khốn này lại có ý xấu gì?
Củng Thiệu Huy đỡ trán: thằng cháu này quả thực ngốc nghếch.


IQ và EQ đến cùng giống ai? Chị gái và anh rể ta cũng đâu có ngốc, chẳng lẽ gien trội kết hợp với nhau lại thành gien lặn?
"Thà đắc tội quân tử, không đắc tội tiểu nhân.

Cháu học nhiều, sao không hiểu lý lẽ này chứ? Cháu so kè với loại người như hắn làm gì? Vì trút giận mà đùa giỡn hắn ta? Dụ dỗ hắn nghỉ việc? Chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, lỡ như hắn ta muốn trả thù lại thì sao? Đầu óc của cháu, nếu không có cậu chỉ dạy, chỉ e lần sau lại mắc mưu hắn.

Thôi đi, sau này bớt liên lạc lại, dù sao hai người trời nam đất bắc, liên lạc ít đi tự nhiên chậm rãi khôi phục thành người xa lạ.

Còn hắn muốn tới đây làm, cháu đã nói đây là sản nghiệp của gia đình, muốn thuê người cũng không phải do cháu quyết định, thế là được rồi còn gì?"
"A, cháu còn không thể block hắn ta?"
"Giữ lại đi, lỡ như sau này có tác dụng thì sao? Bây giờ hắn không biết cháu đã biết tỏng hắn, chuyện này cháu có ưu thế mà.

Còn nữa, lỡ như sau này hắn còn muốn ngáng chân đàn chị của cháu, chưa biết chừng đã bị cháu phát hiện, cũng có thể vãn hồi ấn tượng trong lòng đàn chị của cháu." Chỉ có thể nói, không hổ là gừng càng già càng cay.
Trì Yến lại bị dạy dỗ một lần không dám tranh luận.
Chu Lỗi xa ở Hải Lâm còn không biết hắn vừa tránh thoát phú nhị đại báo thù.
Hắn đang nghĩ, hắn làm việc ở Nguyên Xuyên đã 5 năm, Nghiêm Khải vào làm muộn hơn hắn còn có thể lên chức giám đốc thành phố, vì sao hắn tới giờ vẫn không có cơ hội? Nhân duyên của hắn trong văn phòng vẫn rất tốt, vì sao những người khác vào thời điểm mấu chốt không giúp hắn nói vài lời hay?
Tức giận bất bình, cộng thêm cảm thấy giám đốc thành phố hiện tại là Từ Văn Đào hình như có ý kiến với mình, càng bởi vì một hôm ngẫu nhiên về văn phòng cầm vật tư, nghe thấy kế toán tán gẫu với nhân sự, nói tổng công ty dạo này không thái bình, Chu Lỗi sinh ra tâm tư cưỡi lừa tìm ngựa.
Nhưng hắn không phải sinh viên nhậm chức Nguyên Xuyên, bằng cấp thường thường, nếu đổi nghề, chưa chắc có mức lương như hiện tại, quan trọng hơn không thể có trạng thái làm việc tự do như giờ.
Suy đi tính lại, phú nhị đại dễ lừa dối Trì Yến là một cơ hội.
Hắn không sợ tới BK, thành phố lớn cơ hội nhiều hơn, tiền lương cao hơn, dù sao Đổng Tuệ bây giờ khăng khăng một mực theo hắn, có thể cùng tới BK cũng không tồi, cô ta không muốn thì chia tay.


Tới BK có khi lại gặp được con gái bản địa.
Chu Lỗi chính là một kẻ tính toán như thế.
Nhưng hắn hình như quên mất, phú nhị đại trong nhà có trưởng bối.

Trưởng bối ăn muối còn nhiều hơn phú nhị đại ăn cơm.
...
Tên xấu xa không đáng để Lộ Nam chú ý, cô chỉ cần bảo đảm trước sau hội nghị Chu Lỗi sẽ không thăng chức là được.
Bây giờ vấn đề trước mặt cô là, có muốn điều tra Nghiêm Quan Thành hay không?
Dáng vẻ thất thần của anh ta...
[Không, ta ở BK không có trợ thủ, muốn điều tra cũng không dễ.

Không bằng quan sát thêm vài ngày...!Hơn nữa, với tâm tính của Nghiêm Quan Thành, không nên để lộ tâm tình rõ rệt như thế.]
Lộ Nam tin tưởng Nghiêm Quan Thành là người thông minh, cô bằng lòng đợi thêm, xem anh ta rối rắm xong sẽ làm ra hành vi thế nào.
Trong lúc này, Đường Thi rốt cuộc vẫn chịu tới thỉnh giáo Lâm Ngữ Ninh về việc đào tạo, quan hệ giữa hai người này không quá tốt, nhưng so với lén tranh phong như năm ngoái thì khá hơn nhiều.
1/4, Lộ Nam nhận được điện thoại của Cừu Siêu Quần: "Anh Cừu tới rồi? Sao không nói sớm với em, văn phòng có xe mà, đón anh rất tiện." Cừu Siêu Quần mấy hôm trước được thăng chức làm Phó Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, phụ trách công việc chiêu thương hải ngoại, nghiêm khắc mà nói, cũng coi như là lãnh đạo tới BK.
Nhưng nói lời này có vẻ giả vờ giả vịt, Lộ Nam cười bảo: "Đêm nay để em sắp xếp, cùng nhau ăn cơm đi." Thuận tiện nói sớm kế hoạch công việc kế tiếp của rượu Hài Hòa BK cho anh ta nghe.
Cừu Siêu Quần đồng ý lia lịa.
Hơn 4h chiều, Lộ Nam vừa định ra ngoài, điện thoại di động vang lên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận