Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức


Đường Thi có thể thuận lợi kết nối với Nhà tiêu thụ không?
Lộ Nam phỏng đoán, vấn đề không lớn.
Một, Trì Yến không phải người bắt bẻ, Củng Thiệu Huy hiện tại rất hứng thú với ngành rượu, hai người họ đều trái nghề làm rượu, Đường Thi chỉ cần không giảng bản kế hoạch thành thứ ngớ ngẩn, thì cơ bản họ sẽ đáp ứng.
Hai, thời điểm lựa chọn rất tốt, Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng vừa kết thúc, Diễn đàn tơ lụa còn chưa bắt đầu, Dạ Yến Tửu Nghiệp tạo thế trong mùa ế hàng, còn có thể thu được vài đơn đặt hàng, tăng thêm lòng tin từ phía Nhà tiêu thụ.
Ba, Đường Thi nếu ngay cả chuyện nhỏ này đều không làm được, sau này cô ta chỉ có thể làm một bình hoa, nghỉ việc sớm đi, Lộ Nam còn có thể điều một nhân viên Đoàn mua mới tới.
[Bởi vì lúc vừa nhậm chức ta gặp được rất nhiều người tốt, cho nên sau này luôn bao dung hơn chút với những nữ nghiệp vụ viên trong khả năng của mình, nhưng bao dung không phải khoan dung, chuyện nên làm, phải hoàn thành đủ chất đủ lượng.]
Trả lời mail xong, Lộ Nam mới chuẩn bị xem tư liệu về những buổi bình luận mà trước kia Tần lão tổ chức, bỗng nhận được điện thoại của Chương Lễ.
Thật hiếm thấy.
"Tiểu Chương tổng?"
Bên kia điện thoại, Chương Lễ nói giọng khó chịu: "Chào buổi tối giám đốc Lộ, hết giờ làm còn quấy rầy cô, nhưng tôi không nhịn được.

Cô quá đáng thật đấy."
Lộ Nam nhủ thầm: ha, tôi không phúc hậu? Anh biết anh mà nói câu nữa, tôi sẽ nghĩ cách gợi ý cho anh trai anh đá anh sang châu Phi không?
Đương nhiên, đây là đùa giỡn, Lộ Nam giả vờ khó hiểu: "Ngài nói gì vậy, tôi chả hiểu gì cả."
Chương Lễ khởi binh vấn tội: "Hai hôm trước cô lừa tôi và anh trai tôi ký hợp đồng tiêu thụ nước ngoài.

Tôi nghe nói rồi nhé, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Nguyên Xuyên các cô mới ký hợp tác với công ty vốn nước ngoài! Sao hả sao hả, cô thân là người trong ngành, lại không biết tin trước hả?"
Lộ Nam chân thành nói: "Ngài oan uổng tôi rồi.

Lệnh Dương và Mỹ Lâm trước khi tuyên bố hợp tác đều là mật đàm, đừng nói Nguyên Xuyên chúng tôi, ngay cả các công ty rượu trắng khác cũng không biết."
Chương Lễ sững sờ giây lát: ấy, thật sự không biết hả? Vậy, coi như chuyện cũ bỏ qua.
Anh ta ngược lại nói ra vấn đề lo lắng: "Bọn họ lắm tiền nhiều của, đạt thành hợp tác, đánh đấm lặt vặt như chúng ta, căn bản là tự dâng đồ ăn lên cho họ."
Dù sao không thể tính toán với thằng ngốc được.

Lộ Nam không tức giận, nghe tới đó, bỗng dưng lại cảm thấy buồn cười - tên Chương Lễ này, có thể thấy tiến bộ hơn rồi, mặc dù mở miệng đã truy hỏi, nhưng tốt xấu xuất phát từ lợi ích công ty, chứ không phải yêu ghét cá nhân.
Mặc dù anh ta nói huỵch toẹt, nhưng cũng đại biểu cho những Nhà tiêu thụ ký hợp đồng hải ngoại khác, chắc là bọn họ cũng lo âu về việc này.

Cho nên hành động "ổn định quân tâm" phía trụ sở phải nhanh chóng thực hiện mới được, đều là những khách hàng bồi dưỡng từng chút một, đại đa phần đều mạnh về tài chính và chất lượng tốt (khụ khụ, ngoại trừ Hoàng nữ sĩ), đánh mất họ rất đáng tiếc.
Lộ Nam luôn rất khoan dung với khách hàng, cô nghĩ Tứ Phương Tửu Nghiệp lần này còn chưa chuyển tiền lô đầu tiên 12 triệu đâu, trùng hợp trong tay còn thừa một chiếc thiệp mời của Tần lão, cô bèn hỏi: "Tai nghe vì hư mắt thấy là thực.

Tiểu Chương tổng lo lắng cũng đúng, như vậy đi, 1/5 anh còn ở BK không?"
Chương Lễ nói: "Có chứ, quy trình đăng ký công ty con còn chưa xong, tôi phải theo dõi."
"Tôi được ngôi sao sáng trong ngành rượu mời, chiều ngày kia tới tham dự sự kiện trong ngành, tin Lệnh Dương và Mỹ Lâm hợp tác bây giờ xôn xao, đến lúc đó mọi người nhất định đều bàn luận về chuyện này, ở đó đều là những người có thâm niên làm rượu trắng, đi nghe một chút có khi lại nảy ra ý tưởng mới.

Không biết tiểu Chương tổng có hứng thú không?"
Lộ Nam vốn dự định đưa thiệp mời này cho ông chủ Mạc vốn rất hứng thú với quyền tiêu thụ ở hải ngoại, nhưng hôm nay không tìm được thời cơ thích hợp.

Cô suy nghĩ một lát, cha con Mạc tổng bây giờ đang ở trong trạng thái không ai thuyết phục được ai, cô mà đưa thiệp mời, có vẻ như đang đổ thêm dầu vào lửa.

Vừa vặn Chương Lễ xuất hiện, coi như hời cho anh ta!
Ngành nghề, ngôi sao sáng, thâm niên, sự kiện nội bộ, mấy chữ mấu chốt này, khiến Chương Lễ hơi phân vân.
Anh ta tự mình hiểu lấy, hiểu được bản thân không những có tửu lượng kém, còn không có ánh mắt và quyết đoán của dân kinh doanh: "Cô chỉ mang theo tôi? Hay là mang cả anh trai tôi đi cùng.

Anh ấy cũng đang ở BK."
Lộ Nam hơi khó xử, nói: "Tôi chỉ có thể mang theo 2 người, trong đó 1 người là Phó tổng giám đốc ban Nhãn hiệu của tôi.

Cho nên..." Cho nên chỉ còn 1 vị trí.
Còn thừa 1 vị trí ư, như vậy càng tốt.

Chương Lễ thở phào một hơi: "Vậy cô mang anh trai tôi đi thôi, tôi chẳng hiểu gì hết, đi cũng chỉ xem náo nhiệt thôi."
Kết thúc trò chuyện, Lộ Nam suy tư: ừm, Hoàng nữ sĩ mặc dù bây giờ không tập trung vào xuất khẩu rượu Hài Hòa nữa, nhưng cũng xem như một nửa người trong ngành, vẫn phải chủ động nói với bà ấy một câu, miễn cho bà ấy nghe tin từ nơi khác, lại nghĩ ngợi lung tung như Chương Lễ.
Lộ Nam gọi nhưng không ai nghe máy, cô nhìn đồng hồ, mới 7h tối, mẹ cô không thể ngủ sớm như vậy nha.
Nửa tiếng sau, Hoàng nữ sĩ gọi lại, bà ấy hơi mất tự nhiên: "Vừa nãy mẹ đi spa mặt, di động để trong túi nên không nghe thấy."
Ha ha ha! Trước kia Hoàng nữ sĩ coi thường hành vi hưởng thụ cuộc sống "xa hoa" này, cảm thấy tiêu tiền lãng phí, bây giờ bà ấy cũng đi nha.
[Ừm, thật là một hiện tượng tốt.]
Lộ Nam cũng chỉ dám cười thầm, kẻo mẹ ruột lại thẹn quá hóa giận.
Cô kể lại chuyện công việc, Hoàng nữ sĩ không mấy để ý, ừ vài tiếng.
"Mẹ biết rồi à?" Bình tĩnh thế.
Hoàng nữ sĩ nói: "Không, nhân viên văn phòng Hải Lâm của công ty con còn chưa nói cho mẹ nghe." Từ đầu năm tới giờ, trọng tâm công việc của bà ấy chuyển hướng Ô thành, Hải Lâm một tháng tới 2-3 lần.
"Kiểu cạnh tranh thương nghiệp này không phải là chuyện bình thường ư?" Hoàng nữ sĩ thờ ơ như không: "Thị trường hải ngoại lớn thế, xuất khẩu rượu trắng có chính sách tốt, giảm thuế cao, miếng bánh thơm này không thể chỉ để Nhà tiêu thụ của Nguyên Xuyên tới ăn chứ."
Lộ Nam không nghĩ mẹ ruột bây giờ tầm mắt và cái nhìn đại cục lại lớn như vậy, bèn cười nói: "Mẹ không lo lắng sau này khó làm xuất khẩu rượu Hài Hòa ư?"
Hoàng nữ sĩ không thèm để ý: "Kinh doanh vốn không dễ.

Năm nay thêm đầy người bán hàng trên sàn thương mại điện tử quốc tế, chả lẽ mẹ lại thấy nhiều người làm nên không làm nữa? So sánh ra thì, Uy Cấu ở 2 mặt này đã coi như dẫn đầu trong ngành, may mắn hơn nhiều những người mới nhảy vào ngành.

Tiền ấy mà, kiếm không hết, năng lực tới đâu thì kiếm tiền tới đó."
Có thể nói ra tiền kiếm không hết, về cơ bản, trạng thái hiện tại của Hoàng nữ sĩ là: không thiếu tiền, đủ tự tin.
Lộ Nam đoán: Hoàng nữ sĩ từ năm ngoái tới năm nay có thể thay đổi lớn như vậy, giá trị cửa hàng ở TTTM Ô thành quả thật có vai trò quan trọng.
Mẹ ruột nghĩ thoáng, Lộ Nam không có gì phải lo lắng nữa.
Vài phút nói xong việc công, Hoàng nữ sĩ bảo: "Con kêu 1/5 không về nhà, mẹ định mang bà của con và Lộ Dương tới BK chơi vài hôm, nhưng Lộ Dương hơn 1 tháng nữa thi lên cấp 3, thôi đợi nghỉ hè rồi tính."
"Nghỉ hè cũng đừng tới BK, nóng lắm, tới lúc đó mẹ đưa bà và em trai tới thành phố phía Bắc mà chơi."
Trước khi cúp máy, Hoàng nữ sĩ vẫn dặn dò như thường lệ: "Con ở ngoài một mình, phải cẩn thận, uống ít rượu thôi, không được về nhà quá muộn, không được lộ ra con sống một mình, để ở cửa 2 đôi giày đàn ông..." Bla blo.
Lộ Nam vừa cười vừa đồng ý.
3 năm trước cô nhất định không nghĩ tới có ngày, cô và mẹ nấu cháo điện thoại cũng có thể là một trong những cách "hồi huyết" nha.
Cô mở máy tính viết tiểu kết công việc - đúng, đừng tưởng rằng bây giờ cô đã là giám đốc rượu Hài Hòa thành phố BK thì không cần làm những việc này nữa.

Mặc dù không cần viết báo cáo hàng ngày và báo cáo tuần, nhưng không tránh được báo cáo tháng.
Lộ Nam suy tư, tháng này tiểu kết ngoại trừ công việc hàng ngày, đề nghị của Mạc Tử Hào Vinh Bảo Tửu Nghiệp hôm nay cũng là một đầu đề câu chuyện rất hay.

Cùng với thương mại điện tử phát triển mạnh mẽ, sau này tất nhiên sẽ càng ngày càng có thêm nhiều rượu trắng bắt đầu được bày bán trên mạng.
Lộ Nam có kinh nghiệm đời sau tin chắc, rượu trắng xa xỉ kỳ thực không hề phù hợp tiêu thụ qua mạng.

Tuy nhiên lúc kinh tế internet phát triển như vũ bão, kiểu gì cũng có người muốn nắm lấy cơ hội, cố gắng dung hòa mô hình kinh tế trong ngành nghề của mình vào kinh tế internet.

Bọn họ nghĩ, chưa biết chừng mình lại một đêm phất nhanh, tiến vào bảng những người làm giàu may mắn?
Quá trình này, giống việc tạo thần, nhưng thần đứng nơi đầu sóng ngọn gió có thể cất cánh chung quy là số ít, còn có rất nhiều người chạy theo trào lưu "chết không có chỗ chôn".
Bản kế hoạch của Mạc Tử Hào là một tín hiệu, nên đề phòng cẩn thận trước.
[Chậc, ta kính nghiệp yêu nghề, một lòng với công ty thế này, đột nhiên cảm thấy lấy 1% lợi nhuận đều chẳng đáng là bao.]
Làm báo cáo tháng và tiểu kết tốn hơn 2 tiếng, vừa viết đã viết ra 7-8 nghìn chữ, Lộ Nam gửi thẳng bản sao cho Trần Kiêu và Hàn đại khu, sau đó tắt máy đi ngủ.
...
Hôm sau họp sáng, không có chuyện gì đặc biệt, Lộ Nam chúc mọi người nghỉ lễ Lao động vui vẻ, bảo họ tản ra.
Còn những thủ hạ cầm tới bảng biểu hôm qua...!nhân dao lao động đại khái sẽ không cảm thấy vui vẻ nha.
Trước giờ cơm trưa, Lộ Nam thuận miệng hỏi Tề Tĩnh: "Tháng sau cho nghỉ nhiều ngày như vậy, bọn họ đã giao bảng biểu công việc tháng 4 cho cô chưa?"
Tề Tĩnh gật đầu, tháng 5 và tháng 10 bởi vì có ngày nghỉ theo pháp luật, nghiệp vụ viên không thể giao bảng biểu công việc tháng trong vòng 3 ngày đầu tháng, cho nên đều sẽ giao vào cuối tháng 4 và cuối tháng 9: "Kênh phân phối Nhà hàng và Danh yên tửu đều giao rồi, kênh phân phối Đoàn mua thì còn Đường Thi, cô ấy nói buổi chiều sẽ giao cho tôi."
Chứng trì hoãn, quả nhiên là phong cách của Đường Thi.
Lộ Nam gật đầu: "Được rồi, cho tôi xem qua."
Giám đốc cần kiểm tra bảng biểu công việc hàng tháng và tư liệu hạch toán phía Nhà tiêu thụ là chuyện rất bình thường, Tề Tĩnh đưa một xấp tư liệu dày cho Lộ Nam.
Lộ Nam ôm về văn phòng lật xem.
Kiểm tra báo cáo bảng biểu của thủ hạ trong tháng mục đích chủ yếu là để xem tình hình làm việc của họ, nhưng cô còn muốn xác nhận thông tin khác: tư liệu hạch toán của kênh phân phối Danh yên tửu Vinh Bảo Tửu Nghiệp, Vinh Bảo Tửu Nghiệp có 32 cửa hàng, Nghiêm Quan Thành báo nợ hơn 10 cửa hàng, hiển nhiên hôm qua lấy chìa khóa xe, anh ta thuận thế giảm bớt lượng công việc của cấp dưới; so sánh ra thì, trong kênh phân phối Nhà hàng chỉ có tư liệu hạch toán của cửa hàng tổng chuỗi nhà hàng Đông Hưng Trí Tuệ là bút tích của Hà Đào.
[Chậc, cái này thật là...].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui