Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức


Hạ tổng cho rằng Trần Kiêu say rượu chưa hết.
Nhưng Trần Kiêu ăn sáng trong xe xong, nhai kẹo cao su, dường như quả thật khôi phục như bình thường.
Hạ tổng "già rồi" nhìn đi nhìn lại, nhìn tới mức Trần Kiêu bất giác sờ lên mặt: "Hạ tổng, trên mặt tôi có thứ gì sao?"
"Không có." Hạ tổng cảm thán: "Tôi hâm mộ thanh niên các cậu, thân thể tốt, tối qua uống không ít, ngoài dậy muộn chút, chẳng có ảnh hưởng gì.

Khẩu vị vẫn tốt, sắc mặt cũng không tệ.

Thật ghen tị!"
Trần Kiêu cười khó xử, anh ta không thể nói sắc mặt mình tốt là vì tối qua nghỉ ngơi rất tốt - nghỉ ngơi rất tốt, là bởi ôm di động gọi Nam Nam mấy lần, gọi tới phát nghiện đi?
Nói tới di động, di động của anh ta lên xe mới cắm sạc pin, bây giờ mở máy, có mấy cuộc gọi nhỡ, Trần Kiêu xem qua: không có Nam Nam.
Anh ta không biết cảm thấy thế nào, đại để vẫn là buồn bực vì mình dễ kích động.
Nhưng bây giờ là thời gian làm việc, đương nhiên phải ưu tiên xử lý công việc, anh ta chia ra nặng nhẹ, lần lượt gọi lại.
Bởi vì trong đó có một cuộc gọi từ cha anh ta, Chủ tịch tập đoàn Nguyên Xuyên Thẩm Kiến Bang tiên sinh gọi đến, Trần Kiêu khởi động máy, lập tức gọi lại.

Chủ tịch mặc dù lùi về sau màn, nhưng tin tức vẫn rất linh thông, khen ngợi một chút ảnh hưởng tích cực mà Triển lãm tơ lụa mang tới, truyền đạt ý tưởng bản thân - Diễn đàn tơ lụa, nhất định phải kiên trì khống chế giá xuất khẩu rượu Hài Hòa, không thể vì muốn ký hợp đồng Nhà tiêu thụ nước ngoài, dẫn tới tình hình giá cả trong nước đổi chiều.
Trần Kiêu nghiêm túc gật đầu: "Cha yên tâm, chuyện đàm phán Nam Nam hiểu, Hạ tổng và con ở BK cũng sẽ trợ giúp bên cạnh, giữ được giới hạn giá cả."
Chủ tịch phát âm còn có phần không rõ, nhưng so với 4-5 tháng trước khá hơn nhiều, ông ấy kiên định nói: "Khai phá một thị trường rất khó, nhưng phá hoại một thị trường thì rất dễ.

Cha biết bây giờ Lệnh Dương đang rất huênh hoang, nhưng chúng ta cần làm, vẫn là vững chắc đi từng bước một."
"Vâng, con biết rồi."
Kế tiếp, Trần Kiêu gọi cho những đối tác bên tổng công ty, bọn họ hỏi anh ta bao giờ về Dung thành, để tìm thời gian tụ tập ăn cơm.

Trần Kiêu biết, mấy vị này nhất định thấy TV đưa tin, biết rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên ở BK và Mỹ có động tĩnh lớn, những người này vốn là khách hàng tiềm năng giữ thái độ quan vọng xung quanh và trong tỉnh Xuyên, bây giờ chắc là đều muốn bàn lại.
Còn 2 cuộc điện thoại khác, là thuộc hạ phía trụ sở xin chỉ thị công việc, nếu là việc khẩn cấp, bọn họ không liên lạc được với Trần Kiêu tự nhiên sẽ gọi điện thoại cho trợ lý Địch.

Cho nên hai cuộc điện thoại này, trừ việc muốn tìm cảm giác tồn tại trước mặt lãnh đạo (là Trần Kiêu), thì chính là hỏi thăm tình hình về Diễn đàn tơ lụa, kiểu điện thoại này, Trần Kiêu gọi lại, dặn dò vài câu là được.
Phản hồi xong điện thoại, Trần Kiêu mới nhìn sang tin nhắn chưa đọc, bỗng thẳng người lên.
"Sao thế?" Khiến Hạ tổng đang nhắm mắt dưỡng thần cũng giật mình.
Trần Kiêu đặt di động lên đùi, ngại ngùng cười: "Chân tê rồi, cử động một chút ạ."
Anh ta giật mình như vậy, hoàn toàn là bởi nhìn thấy Nam Nam gửi tới tin nhắn, 8h hơn, khi đó Triển lãm tơ lụa vừa mới mở cửa, những công ty tham dự có thể đi vào sớm nửa tiếng để chuẩn bị công việc.
Tin nhắn rất đơn giản, dặn dò anh ta sáng dậy nhớ uống canh tuyết lê hoặc trà bí đao, nhà ăn khách sạn chắc đều có.
Trần Kiêu hết sức đáng thương trả lời lại: "Xin lỗi (> 人.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui