Sống Lại Lần Nữa Ở Tận Thế



"Bánh bao, bánh bao, em làm sao vậy?" Nguyên Ưng phát hiện ra sự bất thường của Lưu Minh.

"Hả? Không sao cả, nhưng hình như bụng em không ổn, em đi wc một chút, anh và mọi người đi xem chuyện gì trước em sẽ đến sau.""

Nguyên Ưng lo lắng nhìn Lưu Minh rời đi, thấy anh ấy cũng không việc gì, mọi người mới rời đi, gặp cả mấy người Liễu Liễu.

"A Oánh, cô có gặp chị Mai không?" Liễu Liễu hỏi Bạch Nhược Oánh.

Cô lắc đầu.

Liễu Liễu cau mày nhưng không hỏi lại, mọi người đều ra ngoài quan sát tình hình.

Nhưng lần này lại không giống lần trước, sau khi cảnh báo vang lên chưa từng dừng lại. Quân đội triệu tập toàn bộ dị năng giả vào họp, rất nhanh mọi người đã biết chuyện gì đã xảy ra.

Hóa ra có vô số zombie, thú biến dị, thực vật biến dị áp sát căn cứ thủ đô, khi mọi người biết chuyện thì chúng đã đến sát thành rồi.


Bạch Nhược Oánh nhìn Mặc Doãn Cuồng, chẳng lẽ những thứ này đều do Mặc Doãn Cuồng triệu hồi đến sao?

Lúc này trong căn cứ quân sự thủ đô: "Tóm lại là có khoảng bao nhiêu quái vật?"

"Thú biến dị và zombie cộng thêm thực vật biến dị, tổng cộng gần 100.000 con, chúng di chuyển đến căn cứ hơn nữa còn vây thành hình vòng cung, xuất hiện zombie có trí tuệ, số lượng không ngừng gia tăng."" Có người trả lời.

Sau khi thủ tướng nghe báo cáo xong, sắc mặt nặng nề đứng lên nhìn chằm chằm vào bản đồ một lượt, mới chậm rãi nói: "Chỉ mong chúng ta có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này..."

Lúc này, toàn bộ tiểu đội dị năng cũng không tốt, lần đối chiến này sinh tử không rõ, nhưng bọn họ không có cách nào từ chối.

Việc đã đến nước này, dù quân đội có cách cũng không thể tiêu diệt hoàn toàn quái vật, mọi người nhanh chóng gia nhập cuộc chiến. Rất nhiều người không muốn chiến đấu nhưng vì gia đình, vì người mình yêu, vì bản thân mọi người chỉ còn cách chiến đấu.

Cổng thành đã đóng lại, dị năng giả chạy ra ngoài đánh chết zombie, dị thú, còn người bình thường thì ở trong căn cứ, ôm lấy nhau sưởi ấm bản thân.

Gặp tình huống này, có một ít dị năng giả không phục cũng không thoải mái, cũng có ít dị năng giả giấu mình trong căn cứ, hi vọng bản thân có thể may mắn sống sót.


Bạch Nhược Oánh đang chiến đấu với một zombie cấp năm, đối với cô mà nói không khó khăn. Nhưng Mặc Doãn Cuồng biết từ lúc đầu đã không thấy tăm hơi Mặc Doãn Cuồng, càng thêm chứng mình cảm giác của cô. Bạch Nhược Oánh lệ nóng quanh tròng, cô rất muốn hỏi vì sao? Nhưng không ai có thể trả lời cô.

Dần dần, số lượng zombie càng lúc càng tăng lên, cấp bậc cũng ngày càng cao, rất nhiều người đã hy sinh, cũng đã tham gia hàng ngũ zombie.

Nhìn tình hình căn cứ thủ đô qua màn hình, các lãnh đạo đều thở dài, chỉ sợ cuối cùng không thể bảo vệ nơi này rồi.

"Thủ tướng, phi thuyền đã chuẩn bị xong, mời các vị lên thuyền."" Lúc này một sĩ quan bình tĩnh nói.

Tất cả mọi người đều thở dài, trước thời tận thế đã bắt đầu thí nghiệm phi thuyền rồi chế tạo. Nếu một ngày xảy ra khó khăn sẽ dùng đến, mọi người không ai hy vọng sẽ dùng đến nó, nhưng bây giờ thì phải dùng rồi.

Đi đến chỗ phi thuyền, giống như chiếc thuyền Noal trong kinh thành vậy, khi nhận được tin tức căn cứ bị tấn công, rất có thể mọi người đều sẽ chết hết.

Xuân về hoa nở, vạn vật hồi phục, muốn giết sạch thực vật, chẳng lẽ phải hủy diệt trái đất sao?

Người bên ngoài vẫn hăng say chiến đấu, còn người trong quân đội đã sớm nhận được tin tức, mang theo người nhà lên phi thuyền.

Thật không ngờ, bây giờ đã xuất hiện zombie cấp sáu, trận chiến càng lúc càng cam go, lấy được thủy tinh thể cấp sáu, Bạch Nhược Oánh khinh thường nhìn về phía căn cứ.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận