Dung Tiểu Kỳ nhìn mặt Trạm Hải Lam giả vờ trấn tĩnh, kỳ thực có thể dùng ba đào cuộn trào mãnh liệt tới hình dung, bỗng nhiên nghĩ Trạm Hải Lam khả ái đến cực điểm.
Vốn chỉ là muốn dùng một nụ hôn thỉnh cầu đùa giỡn nàng, không nghĩ tới trái lại bị dáng vẻ bất đắc dĩ có chút vô tội này của nàng hấp dẫn.
Dung Tiểu Kỳ không tự chủ được đối Trạm Hải Lam nói: "Chị đã đáp ứng sẽ làm theo thỉnh cầu của em, quên sao?"
Trạm Hải Lam căn bản là chức tràng công tác cuồng, cho nên muốn hấp dẫn lực chú ý của nàng, sử dụng công tác làm mánh lới hẳn là dùng được nhất.
Quả nhiên, Trạm Hải Lam rất nhẹ nhàng khoan khoái trả lời: "Chị đương nhiên nhớ kỹ, thế nhưng em cũng nhớ kỹ, là đáp ứng sau khi em đoạt giải."
Dung Tiểu Kỳ gật đầu nói: "Trạm đổng, em là diễn viên mới, nếu đoạt được giải thưởng hẳn là chuyện rất vinh quang đi, huống chi em mới ra mắt, chị thế nhưng là đạo sư vỡ lòng của em, em đoạt giải, tất cả đều là công lao của chị."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, trấn tĩnh nói: "Chị cũng sẽ không tùy tiện tự cho mình là đạo sư nghệ nhân, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Vậy cũng tốt, rốt cuộc hợp tác vui vẻ là được."
"Cũng còn chưa biết."
"Em rất thưởng thức thái độ của chị, bất quá em thích cùng đối tượng hợp tác thành lập quan hệ hỗ động tương đối tốt đẹp, cho nên, tại trong phạm vi chức trách của chị, em có một thỉnh cầu."
Trạm Hải Lam liền hỏi: "Thỉnh cầu gì?" Dung Tiểu Kỳ hiện tại thật giống như một viên kẹo đường thế nào cũng gỡ xuống không xong, ngươi càng muốn đem nàng lấy xuống, nàng sẽ dính ngươi càng chặt.
Dung Tiểu Kỳ thả lỏng thân thể, nương tay khoát lên trên vai Trạm Hải Lam, chậm rãi nói: "Em còn không nghĩ ra."
"Em nếu không nghĩ ra thế nào yêu cầu người khác đồng ý?"
"Em tuy rằng không thể yêu cầu chị đồng ý, thế nhưng em biết chị sẽ không cự tuyệt."
Trạm Hải Lam đạm đạm cười: "Chị vì sao không thể cự tuyệt."
Dung Tiểu Kỳ để sát vào bên tai Trạm Hải Lam, hạ giọng nói: "Bởi vì, chị không đành lòng."
Dung Tiểu Kỳ nói xong thì xoay người mở cửa xe chui ra ngoài, lúc đi ra vài bước mới quay đầu nhìn Trạm Hải Lam, mỉm cười vẫy vẫy tay, nói: "Em hiện tại không có mang áo lông, áo của chị cho em mượn mặc một lát."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một bên mặc vào áo lông, một bên chạy đến bên người đạo diễn, nhân viên công tác xung quanh đều bao bọc áo bông dày, vai cùng cổ Dung Tiểu Kỳ bại lộ trong khí lạnh có vẻ phá lệ rõ ràng.
Trần Duyệt lúc này đi tới, hướng Dung Tiểu Kỳ bên kia nhìn một chút, nói: "Trạm đổng, Dung tiểu thư gần đây lịch diễn dày đặc, việc vặt vãnh tại phim trường cũng nhiều, chị xem có cần phân một trợ lý cho cô ấy không?"
Trạm Hải Lam nhắm mắt lại, không chút suy nghĩ liền nói: "Không cần, cô ấy còn ứng phó được."
Trần Duyệt tán thán nói: "Kỳ thực em nghĩ Dung tiểu thư cùng nghệ nhân khác rất bất đồng, cô ấy chưa bao giờ đùa giỡn đại bài, vô luận giao tiếp cùng đạo diễn hay nhân viên công tác đều khách khí, lại có lễ độ.
Vừa rồi em theo một cảnh quay, Trần đạo liên tiếp hô mười lần 'cắt', nếu như là diễn viên khác khẳng định sớm bỏ gánh, Dung tiểu thư một câu oán hận cũng không có."
Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Em trước giờ cũng không dễ dàng tán thưởng ai, thế nào ngày hôm nay thái độ khác thường."
Trần Duyệt cười cười nói: "Lời tâm huyết mà thôi, em ở lâu trong vòng, đã thấy nhiều bạc phấn chìm nổi, hiếm khi thấy được một viên ngọc tinh khiết thanh nhã như vậy, luôn cảm thấy trân quý đến cực điểm."
Trạm Hải Lam nhẹ câu khóe miệng, không nói gì thêm nữa.
Trần Duyệt còn nói: "Bộ phim tiến độ quay chụp đã đi nửa đoạn đường, Trần đạo nói cuối tuần là có thể lấy ra ba tập quảng bá, vẫn là dựa theo lệ cũ làm tiệc rượu sao?"
Trạm Hải Lam gật đầu: "Thanh thế lớn hơn một chút, kinh phí có thể mở rộng."
"Hiện tại bộ phim đang thu được độ quan tâm rất cao, thế nhưng còn vô pháp làm điều tra tỉ lệ rating."
"Tôi đã biết, em cứ tiếp tục, tôi tin tưởng em."
Trần Duyệt dừng một chút, do dự một hồi nói: "Âu tổng giám công ty truyền thông Hải Đế đã được ghi trong danh sách mời, danh sách là phòng tổ chức sự kiện liệt ra, họ nói phải mời nhân sĩ chuyên nghiệp cùng các đối tác nổi danh khác, không biết có cần thiết không?"
"Âu Duyệt Nhiên?" Trạm Hải Lam nhíu mày, "Tùy bọn hắn đi, Hải Đế cùng chúng ta tuy rằng quan hệ cạnh tranh, thế nhưng cũng là công ty chế tác nổi danh, nếu như bọn hắn tới cổ động vừa lúc dệt hoa trên gấm."
Trần Duyệt gật đầu: "Em hiểu được.
Trạm đổng, hiện tại trở về sao?"
Trạm Hải Lam nhìn ngoài cửa sổ, Dung Tiểu Kỳ đã được thợ hóa trang chuẩn bị xong, toàn phim trường chìm trong tối tăm tĩnh mịch, nàng nói: "Trở về, em có thể tan tầm, tôi tự mình lái xe."
Từ đêm đó tham ban cảnh quay trong sương mù, Trạm Hải Lam đã một tuần không đến xem Dung Tiểu Kỳ, mọi chuyện liên quan đến nghệ nhân đều giao cho Trần Duyệt xử lý, bản thân chuyên tâm vào hậu kỳ chế tác cùng tuyên truyền.
Buổi trưa Trạm Hải Lam cùng Trần Duyệt dùng bữa thuận tiện bàn công tác, Trần Duyệt vô ý nói: "Hiện tại nữ diễn viên đều không biết làm sao vậy, người đã gầy còn muốn giảm béo, tuy vẫn bảo đảm tiến bộ quay chụp cùng tuyên truyền, thế nhưng các nàng lại không chú ý đến sức khỏe bản thân."
Trạm Hải Lam nhìn thực đơn, dừng một chút hỏi: "Em nói chính là ai?"
Trần Duyệt nói: "Dung Tiểu Kỳ a, nghe chuyên viên dinh dưỡng nói cô ấy đã liên tục một tuần không ăn bữa chính, ngày chỉ ăn cơm một lần, hôm qua chỉ uống một ly sữa chua."
Trạm Hải Lam buông thực đơn: "Đây là chuyện khi nào, tại sao không ai báo cho tôi biết?"
Trần Duyệt kỳ quái nói: "Trạm đổng, nghệ nhân ăn uống điều độ là việc riêng của các nàng, trước đây cũng không có quy định phải báo cáo."
Trạm Hải Lam ngẩn người, không nói nữa.
Phim trường "Nữ nhân rơi lệ", Dung Tiểu Kỳ vừa diễn xong cảnh quay, nàng như thường lệ tại phòng nghỉ uống trà hoa cúc, đang chuẩn bị tìm nhân viên hậu cần hỏi một ít nước nóng, mới vừa mở cửa thì thấy Trạm Hải Lam đứng ở ngoài cửa, Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Trạm đổng, sao chị lại tới đây?"
Trên mặt Trạm Hải Lam không có biểu tình gì, thế nhưng thoạt nhìn cũng không giống như đến truyền tin vui.
"Đương nhiên là tới thăm em." Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói.
Thế nhưng thái độ của chị cũng không phải ý tốt mà đến thăm em.
Dung Tiểu Kỳ âm thầm nghĩ, bĩu môi nói: "Nghe nói Trạm đổng gần đây bề bộn nhiều việc, cho nên em..."
"Chị bận là em mượn cớ không ăn cơm sao?" Trạm Hải Lam hỏi.
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, nàng đích xác bởi vì có chút chán ăn nên bỏ bữa, thế nhưng Trạm Hải Lam vì sao biết được.
Được rồi, Trần Duyệt, nhất định là Trần Duyệt đưa báo cáo lên.
Kính nhờ, chuyện này cũng thật quá mức, nàng thế nhưng gặp qua Kim Liễm Diễm quanh năm ăn rau xanh.
"Chuyện này cũng không có gì." Dung Tiểu Kỳ phỏng chừng không có gì nghiêm trọng, "Diễn viên để bảo trì vóc người cũng sẽ có ý thức điều độ ăn uống."
Trạm Hải Lam thở dài, thuận lợi đóng cửa, lúc này mới nói: "Dung tiểu thư, cũng có diễn viên phải tăng kí để vào vai, em đã xem kĩ nhân vật của mình chưa?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Có ý tứ?"
"Vai diễn của em là một vị thiên kim tiểu thư, em nghĩ nếu như gầy trơ cả xương xanh xao vàng vọt, có thể cấp cho nhân vật này đắp nặn một hình tượng tốt sao?"
Dung Tiểu Kỳ nhất thời chẳng biết làm sao phản bác, mấy hôm nay thợ trang điểm nói da nàng không sáng bóng, không thể trang điểm hoàn hảo được, đạo diễn cũng nói từ màn hình theo dõi thấy sắc mặt nàng không tốt lắm, xem ra không chỉ Trần Duyệt, còn có người khác hướng Trạm Hải Lam đâm thọc.
Kia có thể thế nào, ăn không vô là ăn không vô thôi, Dung Tiểu Kỳ tâm nhéo, mặc kệ Trạm Hải Lam sẽ xử trí nàng ra sao.
Trạm Hải Lam trên dưới nhìn quét Dung Tiểu Kỳ một lần, ánh mắt tại ngực nàng dừng một chút, lập tức lại tới lui du ngoạn.
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, lập tức phản ứng kịp, nhất thời thẹn đỏ mặt, hỏi: "Chị đang nhìn cái gì?"
Trạm Hải Lam trầm mặc một hồi, đưa tay gõ gõ bàn: "Chị đem cho em một phần điểm tâm đặc biệt, ít đường nhiều dưỡng chất."
Dung Tiểu Kỳ một mặt không nghe theo: "Trạm đổng là ghét bỏ ngực em sao?" Quả nhiên tại giới giải trí đều là nhìn ngực nói chuyện, Trạm Hải Lam cũng không ngoại lệ.
Trạm Hải Lam bất đắc dĩ, thở dài: "Em đang nói cái gì?"
"Chị rõ ràng vừa nhìn chằm chằm ngực em."
"Dung tiểu thư." Trạm Hải Lam đi tới trước mặt Dung Tiểu Kỳ, thanh âm giày cao gót dưới chân rất thanh thúy, Trạm Hải Lam cúi đầu đối Dung Tiểu Kỳ nói, "Ngực là một bộ phận thân thể nữ tính, em muốn lúc chị nhìn em, ánh mắt tự động tách ra ngực em sao?"
Dung Tiểu Kỳ nhất thời nghẹn lời, không biết thế nào đáp trả Trạm Hải Lam, đơn giản ngồi lên ghế, cố ý đem điểm tâm đẩy ra, nói: "Em không muốn ăn."
Trạm Hải Lam ôm tay, tựa ở bên cạnh gương trang điểm, nói: "Dung tiểu thư, đối với thói quen ẩm thực của em, chị không có hứng thú, thế nhưng bảo đảm em thân thể khỏe mạnh là chức trách người đại diện, cho nên chị kiến nghị em đem những này ăn hết."
Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu hướng Trạm Hải Lam liếc mắt, không hề tiếp lời, Trạm Hải Lam tuy rằng ngữ khí lạnh lùng, thế nhưng còn chưa tới trình độ có thể ép buộc nàng.
Em không ăn, chị còn có thể đem đồ ăn nhét vào bụng em sao?
Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, càng không đem lời của Trạm Hải Lam coi như chuyện đáng kể.
Trạm Hải Lam ngược lại cũng không tức giận, trực tiếp đi tới mở hộp điểm tâm, từ đó lấy ra một miếng, Dung Tiểu Kỳ thấy, trong đầu chuyển, nói: "Trừ phi chị đút em."
Trạm Hải Lam nghe vậy, khẽ nheo nheo mắt: "Em nói cái gì?"
"Em nói, trừ phi chị đút em, bằng không em tuyệt không ăn." Dung Tiểu Kỳ dù bận vẫn ung dung nói, không hề chừa đường thoái lui.
- ---------------------------.