Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, bỗng nhiên không biết làm sao phán đoán, nàng đợi một hồi, tự nhiên ghé vào phía sau Trạm Hải Lam, nhìn bờ lưng đẹp của nàng ấy, bất tri bất giác tâm tư liền nhẹ nhàng đi, chờ lúc phục hồi tinh thần lại, dĩ nhiên mất ngủ.
Dung Tiểu Kỳ mắt mở trừng trừng nhìn bóng lưng Trạm Hải Lam, lại nghe bên tai đồng hồ báo thức tí tách, lần đầu tiên hy vọng ánh bình minh mau nhanh tới.
Thật vất vả ngao đến hừng đông trở mình tia sáng bạc, Dung Tiểu Kỳ sớm liền rời giường mặc quần áo rửa mặt, lúc soi gương thấy vành mắt có chút đen, nàng quả thực rất muốn đánh chính mình, cái dạng này ngày hôm nay muốn làm sao trang điểm đây.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nhớ tới có thể dùng tinh dầu phao tắm thư hoãn cải thiện, liền đến phòng tắm phao tắm.
Mới vừa phao đến phân nửa bỗng nhiên nghe Trạm Hải Lam tựa hồ là rời giường, Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, khẽ cắn môi, đơn giản hoàn toàn thả lỏng thân thể, đợi hoàn toàn phao tốt rồi mới đi ra, trước lúc ra ngoài săm soi trước gương, hẳn là tốt hơn rất nhiều rồi.
Dung Tiểu Kỳ bọc áo tắm đi ra phòng tắm, giương mắt thì thấy Trạm Hải Lam đã thu thập thỏa đáng.
Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trạm Hải Lam không nói lời nào.
Trạm Hải Lam cũng không lưu ý, chỉ nói: "Không nghĩ tới Dung tiểu thư khiết phích nghiêm trọng."
"Có ý gì?" Dung Tiểu Kỳ một bên thổi tóc một bên hỏi.
Trạm Hải Lam nói: "Nếu như chị không có nhớ lầm, Dung tiểu thư tối hôm qua cũng đã tắm rửa qua."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị cũng không hỏi là ai làm hại."
Trạm Hải Lam tựa hồ nghe ra cái gì, chăm chú hỏi: "Cùng chị ngủ chung giường, sẽ làm phức tạp em như vậy sao?"
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, Trạm Hải Lam rõ ràng là đầu sỏ gây nên, vì sao hiện tại thoạt nhìn dĩ nhiên một chút cảm giác chịu tội cũng không có, trái lại hoàn toàn cho rằng nàng bị bệnh khiết phích?
Hơn nữa, quá phận nhất chính là Trạm Hải Lam hiện tại dáng dấp không liên quan mình, lẽ nào đã quên tối hôm qua người gõ cửa phòng nàng, đáng thương nói ngủ không được chính là chị ấy sao?
Dung Tiểu Kỳ mới không muốn cùng Trạm Hải Lam lại đánh thái cực, rất nhanh đi vào phòng ngủ thay quần áo.
Mắt không thấy tâm không phiền.
Trạm Hải Lam hiện tại nghiễm nhiên đã trở thành đại họa thứ hai kế thừa Kim Liễm Diễm.
Ít liếc mắt nhìn thì tốt rồi.
Đại khái đổi xong y phục nàng sẽ ly khai trước.
Dung Tiểu Kỳ tâm tư nặng nề mà đổi xong y phục, sơ tóc, lại trang điểm nhẹ, trang phục hoàn tất mở cửa ra nhưng thấy Trạm Hải Lam còn ngồi ở trên sa lông, như có đăm chiêu nhìn báo uống trà.
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người: "Chị thế nào còn chưa đi?"
Trạm Hải Lam đầu cũng không có nâng: "Em không đi chị đi như thế nào?"
Dung Tiểu Kỳ lấy làm lạ: "Xe của em cản đường chị?"
"Ngày hôm nay thông cáo cần người đại diện cùng đi, cho nên chị sáng sớm không đi công ty, trực tiếp cùng em đi phim trường."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Chị có thời gian?"
Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Có."
Dung Tiểu Kỳ đang muốn nói gì, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên, Trạm Hải Lam hiện tại sẽ không thu nghệ nhân, cho nên mới phá lệ để tâm đến nàng, có thể đều là từ Trang Uẩn Nhiên thời gian kia bắt đầu bị chứng ép buộc.
Được rồi, nhờ có phúc Trang Uẩn Nhiên.
Dung Tiểu Kỳ ngồi trên xe thấy Trạm Hải Lam tinh thần rất tốt, liền hỏi: "Chị thế nào sẽ có thời gian theo em, em nghĩ đến chị sẽ bề bộn nhiều việc."
Trạm Hải Lam hết sức chuyên chú lái xe, nói: "Cùng nghệ nhân cũng là công tác của chị."
"Trang Uẩn Nhiên không phải đáp ứng muốn phục kiện rồi sao, em nghĩ chị sẽ muốn đi cùng cô ấy."
Trạm Hải Lam nghiêng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Em rất mong muốn chị đi cùng Trang tiểu thư?"
Dung Tiểu Kỳ nhất thời không lên tiếng, nói: "Đó là chuyện của chị, em hi không hy vọng có quan hệ gì."
Trạm Hải Lam nhìn đèn xanh đèn đỏ phía trước: "Em còn nhớ rõ em đáp ứng cùng chị chuyện gì không?"
"Em biết, chị muốn em thuyết phục Trang Uẩn Nhiên, chuyện này em đã làm được."
"Em nghĩ chỉ là chuyện này thôi sao?"
Dung Tiểu Kỳ không để ý tới Trạm Hải Lam, chờ lúc Trạm Hải Lam đem xe đỗ ở bên ngoài phim trường, nàng mới quay đầu nhìn Trạm Hải Lam nói: "Ý của chị là muốn em cùng các chị dài đằng đẵng?"
Trạm Hải Lam sửng sốt, còn không có phản ứng đến, Dung Tiểu Kỳ đã nói: "Cho dù chị cùng Trang Uẩn Nhiên là trời đất tạo nên một đôi, chị cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người đều chúc phúc mình."
Nói chung em sẽ không chúc phúc.
Dung Tiểu Kỳ oán hận nghĩ, lập tức xoay người vào phim trường, chỉ để lại cho Trạm Hải Lam một cái bóng lưng.
Ngày hôm nay thông cáo rất kỳ quái, là một cái quảng cáo công ích, Dung Tiểu Kỳ nhìn kịch bản cảm thấy không trọn vẹn, liền hỏi đạo diễn: "Hình như anh đưa thiếu một phần kịch bản?"
Đạo diễn chần chờ một chút, nói: "Dung tiểu thư, cảnh quay của cô toàn bộ đều ở đó."
"Kỳ quái, nội dung giống như chỉ có nửa phần."
"Bởi vì còn có một diễn viên, các cô là hợp diễn..."
"Ồ?" Dung Tiểu Kỳ lật kịch bản, "Ngày hôm nay không phải một mình tôi diễn sao, còn có diễn viên khác?"
Đạo diễn chậm chạp không chịu nói, một trợ lý tiện đường đi ngang qua nói: "Dung tiểu thư, người kia là cô Kim Liễm Diễm.
Cô ấy buổi chiều mới đến quay."
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người: "Tôi cùng cô ấy diễn?"
Nhìn thấy Trạm Hải Lam đang ngồi cách đó không xa, Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người nàng nói: "Quảng cáo này là em cùng Kim Liễm Diễm cùng nhau phách, chị thế nào không nói cho em biết?"
Trạm Hải Lam xa xa liếc nhìn đạo diễn, lúc này mới đem ánh mắt đặt ở trên người Dung Tiểu Kỳ: "Nói cho em thì thế nào? Em muốn bãi công?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, hoàn toàn không ngờ Trạm Hải Lam sẽ như vậy dễ dàng thì đổ lời của nàng.
Dung Tiểu Kỳ đơn giản nói: "Em căn bản không muốn nhìn thấy cô ta, muốn em cùng cô ta xuất hiện trong một cái quảng cáo, quả thực là cười chết người."
"Vì sao?" Trạm Hải Lam khép lại máy vi tính, dù bận vẫn ung dung nhìn Dung Tiểu Kỳ, "Bởi vì cô ấy là bạn gái trước của em?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, phản ánh: "Mới không phải."
"Đừng khẩu thị tâm phi." Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói, "Em nếu như đều không phải chú ý quan hệ trước của hai người, tại sao có thể như vậy không kính nghiệp? Em thân là diễn viên, tự nhiên sẽ có rất nhiều quan hệ đối ngoại cùng diễn viên khác, cho dù không phải Kim Liễm Diễm, mà cùng người khác liên quan, chỉ cần em có bất hoà liền không thể diễn? Hiện tại Kim tiểu thư là nữ diễn viên sáng giá, cùng cô ấy cộng diễn cũng không làm thấp đi giá trị của em, hơn nữa hai người lập tức sẽ hợp diễn một bộ phim, em lẽ nào cũng muốn như vậy bất mãn?"
Dung Tiểu Kỳ nhịn không được nói: "Em bất mãn là việc của em, chị không phải có nghĩa vụ giải quyết vấn đề phức tạp của nghệ nhân sao, hiện tại vì sao muốn miễn cưỡng em?"
Trạm Hải Lam đang muốn nói, lại đột nhiên nghe cách đó không xa truyền đến thanh âm: "Dung Tiểu Kỳ, em cũng ở đây sao?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn lại, dĩ nhiên là Kim Liễm Diễm nhiều ngày không gặp.
Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trạm Hải Lam, trên mặt Trạm Hải Lam biểu tình nhàn nhạt, chỉ ở Kim Liễm Diễm trên người hơi quét qua.
"Trạm đổng, đã lâu không gặp." Kim Liễm Diễm nhìn thấy Trạm Hải Lam thiếu vài phần nhiệt tình, nhưng vẫn không phát hiện được nàng đang lãnh đạm.
Trạm Hải Lam vẫn chưa đáp lại, chỉ gật đầu, đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Buổi chiều còn có thông cáo, sớm chút đi thôi."
Trạm Hải Lam nói xong liền tự ly khai trước, Dung Tiểu Kỳ thở dài, Trạm Hải Lam này đều không phải đem cục diện rối rắm lưu cho nàng sao.
Ngược lại Kim Liễm Diễm hoàn toàn nhìn không ra bất luận dị thường gì, chỉ đối Dung Tiểu Kỳ cười cười nói: "Dung tiểu thư hành trình bề bộn nhiều việc, xem ra gần nhất muốn đại xoay người."
Không đợi Dung Tiểu Kỳ nói, Kim Liễm Diễm đã để sát vào nàng: "Nghe nói lễ trao giải em đã xong đề danh, cùng chị là một giải thưởng.
Chị thế nào sẽ không nhìn ra tới, em có bản lĩnh này? Hay là nói..."
Kim Liễm Diễm hơi đè thấp thanh âm, dựa vào Dung Tiểu Kỳ bên tai nói: "Dưới đại thụ hảo hóng mát?"
Dung Tiểu Kỳ một phen đẩy ra Kim Liễm Diễm: "Ít nói bậy, chị cho là ai cũng giống chị sao?"
Kim Liễm Diễm cười: "Em cho là em so với chị cao quý hơn bao nhiêu? Không có chị, em đều không phải cũng đồng dạng bò lên Trạm đổng? Chị nghe nói em để thảo Trạm đổng niềm vui, không tiếc làm bóng đèn giữa chị ấy cùng Trang Uẩn Nhiên.
Thế nào, cái này gọi là chịu nhục sao?"
Dung Tiểu Kỳ tức giận đến thiếu chút nữa nghẹn khí, Kim Liễm Diễm không phải nhân phẩm có chuyện, cô ta căn bản là là độc xà đã sớm thoát ly quần thể nhân loại, nhưng mà lúc này nàng ý nghĩ vựng, căn bản là nghĩ không ra nên làm sao đánh trả.
Kim Liễm Diễm cười rộ lên, dù bận vẫn ung dung ôm tay xem xét biểu tình Dung Tiểu Kỳ, đang muốn trêu tức thêm nữa nhưng thấy Trạm Hải Lam đã đi tới, Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ liền nói: "Em lại bị cuốn lấy sao?"
Dung Tiểu Kỳ giương mắt nhìn Trạm Hải Lam, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang dĩ nhiên cái gì đều nói không nên lời.
Trạm Hải Lam kéo Dung Tiểu Kỳ: "Mau một chút, tài xế đang đợi."
Dung Tiểu Kỳ còn không có phản ứng đến, liền đã bị Trạm Hải Lam lôi kéo đi ra vài bước, Trạm Hải Lam dừng lại một chút, xoay người nhìn Kim Liễm Diễm: "Kim tiểu thư, Dung tiểu thư hiện tại là bạn gái của tôi, nếu có người lại khi dễ em ấy, tôi cũng sẽ không mặc kệ không hỏi."
"Chị nói cái gì?" Kim Liễm Diễm quá sợ hãi, nhìn Trạm Hải Lam.
Nhưng mà Trạm Hải Lam cái gì cũng không có nói nữa, lôi kéo Dung Tiểu Kỳ trực tiếp ly khai.
Bạn gái?!
Đồng dạng quá sợ hãi, còn có Dung Tiểu Kỳ bị Trạm Hải Lam vững vàng nắm ở trong tay.
- --------------------.