01
“Lâm Hiểu, tại sao con lại chọn căn chung cư này, đây chính là một tòa nhà bỏ hoang, người khác né nó còn không kịp.". Sau khi các chú, bác rời đi, mẹ đối với tôi không ngừng oán trách.
Bởi vì căn chung cư này là công trình giai đoạn ba của khu nhà ở tái định cư, mặc dù đã có điện nước nhưng nhiều ngôi nhà vẫn chưa lắp đặt cửa ra vào và cửa sổ nên không thể ở được.
Mà Chi ủy thôn lại nói chưa đủ kinh phí, phải đợi sang năm mới có thể sửa xong, ai cũng biết đây là cái cớ để lấp liếm của bên Chi ủy thôn.
Những căn nhà khác ông nội để lại thì khác, những căn nhà này đều đang trong giai đoạn 2 của dự án và đã hoàn thiện từ lâu, hiện tại đã có gas, điện nước, thậm chí cả nội thất cũng đã có sẵn, tùy ý có thể dọn vào ở bất cứ lúc nào.
“Mẹ, nếu con nói ba ngày sau nơi này sẽ bùng nổ virus xác sống, mẹ có tin không?” Tôi lựa chọn nói sự thật với bố mẹ, để gia cố toàn bộ căn chung cư và dự trữ đồ dùng trong ba ngày rất gấp gáp, cần thiết cả nhà đồng tâm hiệp lực mới được.
“Chúng ta tin con cũng vô dụng, cái nhà kia đến cửa sổ còn không có, muốn dọn đi vào, ít nhất phải tốn 20-30 vạn để trang hoàng mới được.”
Mẹ tôi cảm thấy tôi quá hồ nháo, trong nhà có bao nhiêu tiền tôi hẳn là rõ, chỉ có mấy vạn tiền gửi ngân hàng của nhà chúng tôi, muốn tu sửa căn chung cư kia đến trình độ có thể vào ở cũng không dễ dàng, càng miễn bàn còn phải mua những thứ khác.
“Không sao, con có biện pháp.” Tôi nhìn thoáng qua ngày, phát hiện hôm nay là thứ ba, cũng chính là khai trương xổ số phúc lợi, mà dãy số kỳ này trúng thưởng tương tự sinh nhật tôi, tôi nhớ rõ giải đặc biệt tiền thưởng lên tới 5 vạn.
Sau khi rút thăm tối nay, tiền thưởng có thể được đổi vào ngày mai, đủ thời gian để chúng tôi mua vật tư. Để tránh người thân ở nhà biết chúng tôi trúng số, tôi đã đến trạm xổ số thành phố mua vài tờ vé số. Sau đó quay trở lại căn chung cư và liệt kê tất cả những vật dụng cần cất giữ.
Diện tích căn nhà này không nhỏ, ước chừng có 200 mét vuông, nghe nói là Chi ủy thôn xây vì phong thuỷ, sau lại phát hiện không có chút tác dụng nào, liền phân cho người dân nhóm tái định cư, mà ông nội của tôi lúc ấy đã bệnh nguy kịch, tự nhiên chính là người tốt nhất được chọn.
“Mẹ, con vừa kiểm tra, điện nước ở đây đều ổn, hai phòng tắm có thể sử dụng bình thường. Chúng ta có thể biến hai phòng bên ngoài thành phòng tắm nắng, lắp đặt các tấm pin mặt trời và trồng dưa ở khoảng đất trống bên ngoài. Trái cây và rau quả có thể đảm bảo nguồn thực phẩm của chúng ta bền vững." Tôi lên kế hoạch sử dụng căn phòng một cách ngăn nắp.
Ngoài việc đảm bảo điện, tôi còn cần đảm bảo nguồn nước. Sau khi virus xác sống bùng phát, nguồn nước chỉ tồn tại được nửa tháng, tôi dự định lắp đặt một thiết bị lọc nước ở một trong các phòng, có thể biến nước mưa thành nước tinh khiết bình thường. Còn phải thêm máy phát điện chạy bằng dầu diesel để chuẩn bị cho mọi tình huống.
Về phần bên trong phòng phải lắp đặt bông cách nhiệt và bông cách âm, sau khi virus bùng phát, thời tiết sẽ trở nên cực kỳ bất thường, xác sống dễ bị âm thanh thu hút nên hai vật dụng này rất cần thiết.
“Lâm Hiểu, chuyện virus xác sống là thật sao?” Mẹ tôi từ khinh thường chuyển sang nghi ngờ, bây giờ bà không khỏi hoảng hốt khi thấy tôi nghiêm túc như vậy.
02
“Mẹ, chuyện này đương nhiên là thật, không nói thật với mẹ là con đã sống lại lần nữa. Kiếp trước, mẹ cùng ba đem bán căn nhà gỗ hai gian, đem tất cả tiền bán được cho các chú bác mới được một căn nhà 3 phòng ngủ. Nhưng lúc virus bùng nổ, bọn họ không chỉ chiếm đoạt phòng ở cùng vật tư của chúng ta, còn đem một nhà ba người đẩy ra ngoài làm lá chắn thịt cho bọn họ.”
Sau khi virus xác sống bùng phát, tôi nhớ rõ một điều, lúc đó nhà tôi mới chuyển đi, chưa mua tủ lạnh, không trữ được rau củ, thịt nên đi siêu thị mua rất nhiều mì tôm, giăm bông, xúc xích và các loại thức ăn nhanh khác. Không ngờ những thứ này lại là bùa cứu mạng trong ngày tận thế.
Các chú bác khi ấy sống cùng tòa với chúng tôi. Ngay từ ngày đầu tiên sau tận thế bọn họ nói rằng chúng ta nên tập hợp mọi nguồn lực và phân bổ để cùng nhau chiến đấu.
Kết quả sau khi lấy được vật tư, mấy người đấy liền đem cả nhà tôi đẩy vào bầy xác sống, mục đích chính là vì chiếm đoạt nhà của chúng tôi. Suy cho cùng, người chết ở tận thế là chuyện bình thường, hiển nhiên căn nhà kia sẽ đến tay bọn họ.
“Lão Lâm, tôi đã sớm nói với ông mấy cái huynh đệ kia không phải thứ tốt lành gì, nghe rõ chưa, trước thời khắc sinh tử bọn họ làm như thế nào đối với chúng ta! Lần này xảy ra dịch xác sống chỉ ba người chúng ta biết, ông dám nói ra một chữ tôi liền ly hôn với ông!”
Mẹ đã hoàn toàn tin tôi nói, bởi vì buổi sáng bà vừa mới đề cập cùng ba ý định đem căn nhà trệt hai gian đổi đổi lấy căn nhà 3 phòng kia.
Mấy người kia thường ngày cũng hay gây khó dễ cho nhà tôi, có làm ra loại chuyện này cũng không có gì lạ.
“Cho dù chúng ta có để lộ việc này thì cũng chẳng ai tin, như vậy đi, trước tiên là đem tiền trong ngân hàng ra ngoài, sau đó gia cố nhà cửa, lắp thêm thêm mấy cái camera ở bên ngoài cho thuận tiện cho việc quan sát tình hình xung quanh”
Bố tôi xung phong nhận việc, trưa hôm đó liền tìm người lắp thêm cửa cuốn, kính cường lực và cửa chống trộm.
Ông dự định lắp cửa cuốn cho tất cả cửa sổ, đề phòng trường hợp phát hiện tình huống bên ngoài không thích hợp có thể đóng cửa cuốn xuống, giúp tăng thời gian cản trở.
“Ba, ba thật sự quá thông minh.” Không hổ là giáo viên vật lý, phòng ốc gia cố bởi ông bố cục điện nước đều có phương án chu đáo, chặt chẽ.
Thậm chí ông còn thiết kế một cái kính tiềm vọng trên nóc nhà đá, lợi dụng nguyên lý khúc xạ lần thứ hai đem sự vật bên ngoài khúc xạ đến trong mắt.
Thiết bị này giúp chúng tôi có thể quan sát tình huống bên ngoài khi gặp trường hợp xấu, mà phương pháp chế tạo vô cùng đơn giản, ba tôi chỉ cần dùng sắt và gương là tự mình có thể hoàn thành.
03
Mà mẹ tôi cũng bắt đầu lập danh sách những thực phẩm cần mua.
Gạo và mì mỗi loại 100 bao, 50 thùng dầu, 500 thùng nước tinh khiết.
Mì ăn liền, cháo bát bảo, bánh nén, lẩu tự sôi, cơm tự sôi mỗi loại 50 hộp.
Khô bò, khô heo và phi lê cá mỗi loại 20 hộp.
Thịt xông khói và vịt mỗi loại 100kg.
100kg rau củ quả sấy khô và 100 hộp nước chanh đóng chai có thể bổ sung VC và tăng sức đề kháng cho cơ thể.
Thuốc chống viêm, thuốc tiêu chảy, thuốc cảm, thuốc hạ sốt, rượu và bộ sơ cứu cũng không thể thiếu.
……
“Lâm Hiểu, con cũng đừng nhàn rỗi, đem công cụ chúng ta yêu cầu viết hết lại, muốn trồng rau dưa các loại thì cần chậu máng, hạt giống cùng đất trồng, mặt khác còn phải có phân bón, hơn nữa chúng ta còn phải mua một ít búa, đinh, đèn pin, để ngừa vạn nhất……”
Mẹ tôi đã làm một bà nội trợ trong nhiều năm, bà ấy có thể nghĩ về tất cả các khía cạnh của cuộc sống, bởi vì chúng tôi đã chết quá sớm trong kiếp trước, không biết khi nào dịch virus xác sống kết thúc, tất cả mọi thứ đều mua theo số lượng dùng ít nhất một năm.
Tôi tính tổng chi tiêu cho mấy thứ này, tiền trúng thưởng vừa đủ bù vào, vấn đề lớn là chứa vào chỗ nào, chung cư này không đủ chỗ chứa, huống hồ còn phải có chỗ sinh hoạt của nhà tôi.
Tôi xuống lầu dưới đi loanh quanh thì phát hiện mấy căn nhà ở tầng dưới chỉ có mỗi cửa chính, không có cửa sổ. Cấu trúc có khác đôi chút, bù lại ở đây chỉ có cầu thang và giếng thang máy. Có thể lấp cửa sổ và giếng thang máy để biến nơi này thành không gian riêng của nhà tôi.
Không, không chỉ tầng này mà cả tòa nhà này chỉ có gia đình tôi. Bây giờ muốn bít kín bao nhiêu thì bít. Cho dù đem hết 11 tầng thành của nhà tôi cũng không thành vấn đề.
Ba mẹ cũng đồng ý với phương án này, sau khi thương lượng, cả nhà quyết định bắt đầu tiến hành phong tỏa trước 4 tầng dưới, mỗi một tầng đều đặt một ít vật tư, càng lên cao, vật tư càng quan trọng.
Mà trong hành lang mỗi một tầng đều lắp một cánh cửa chống trộm siêu dày cùng một cánh cửa cuốn, thuận tiện việc cách ly từng tầng, cho dù có một tầng thất thủ, mấy tầng khác còn có thể tiếp tục ở lại.
“Nhưng công trình lớn như vậy rất khó để không kinh động những người khác, cho dù chúng ta mời công nhân ở nhiều xưởng trong thành phố cũng như nhau, càng nhiều người biết càng dễ lộ.”
Mẹ tôi nói ra lo lắng của mình, phong tỏa thêm một tầng rất dễ dàng, nhưng muốn phong tỏa cả bốn tầng, làm chuyện này phải là người một nhà mới được.
Vào lúc này điện thoại của tôi nhận được một tin nhắn từ số lạ.
“Lâm Hiểu, tôi là Trần Tụng, hiện tại em đang ở đâu? Giờ tôi sẽ đi tìm em, nếu không muốn gặp tôi vậy thì tìm một nơi kiên cố để trốn đi, chứa nhiều vật tư chút, sắp xảy ra chuyện rồi.”