Song Linh Thần Phổ


Thiên Nguyệt đặt nội đan của Thủy Lam Sa ở trước mặt, sau đó bắt đầu kích hoạt Kẻ Ăn Tạp.

Lòng bàn tay xuất hiện vòng xoáy, Linh Lực bắt đầu bị hút lấy.

Lượng Linh Lực dồi dào trong nội đan của Thủy Lam Sa làm Thiên Nguyệt kinh ngạc.

Nó giống như việc hắn đang uống một ly nước cỡ bằng cái thau vậy.

Vài tiếng trôi qua, Thiên Nguyệt bắt đầu cảm thấy đan điền mình đã quá tải.

Hắn liền dừng việc hấp thụ Linh Lực lại đồng thời hỏi Thần Phổ : " Sao lại như vậy?"

Thần Phổ đáp : " Chủ nhân, tuy khả năng thôn phệ của người là vô tận nhưng bản thân người không thể chứa quá nhiều Linh Lực vì ai cũng có giới hạn của bản thân.

Khi cấp độ càng cao thì đan điền càng rộng lớn, sức chứa được gia tăng không ngừng."

Thiên Nguyệt nhíu mày : " Vậy có cách nào tăng khả năng chứa đựng của cơ thể vượt cấp không?"

Thần Phổ đáp : " Đương nhiên có, tuy nhiên bây giờ ngài vẫn chưa thể làm được.

Đợi tới khi ngài đạt Thượng Cấp thì ta sẽ chỉ cho ngài."

Lúc này cửa nhà mở ra, Tuyết Nhi trở về với ít đồ mua ở chợ.

Nàng chuẩn bị nấu bữa tối, chợt nàng cảm thấy trong phòng Thiên Nguyệt phát ra một luồng Linh Lực khá mạnh.


Tuyết Nhi tò mò tiến lại gần, tay đưa ra định mở cửa thì cánh cửa đã tự mở ra do Thiên Nguyệt.

" Thiếu Chủ....ngài đã về rồi sao?" Tuyết Nhi hỏi với vẻ mặt vui vẻ.

Thiên Nguyệt gật đầu : " Ừ."

Tuyết Nhi xoay người, uyển chuyển bước về phía trước đồng thời nói : " Thiếu Chủ, tu vi của ngài có tiến triển rõ rệt đó, ngài sắp đột phá lên Hạ Cảnh đúng không?"

Thiên Nguyệt không giấu diếm : " Ta cũng cảm nhận được.

Tuy nhiên vẫn chưa đột phá được vách ngăn để lên Hạ Cảnh."

Tuyết Nhi đáp : " Nhìn ngài khổ tu ta thấy rất phấn khích, chỉ đợi ngày trở về báo thù cho Nguyệt Thiên Tông.

Ta có thể giúp ngài vượt qua vách ngăn nếu ngài muốn."

Thiên Nguyệt nghe vậy thì tròn mắt, hắn tò mò hỏi : " Thật sao? Bằng cách nào?"

Tuyết Nhi có chút đỏ mặt, nàng ấp úng : " Cái này không tiện nói, nếu ngài đồng ý thì đêm nay có thể."

Nhìn bộ dạng của Tuyết Nhi, Thiên Nguyệt trong lòng sinh nghi sau đó thì ngẩn ra và thâmg thốt lên : " Chẳng lẽ là...song tu sao?"

Thiên Nguyệt sống tới giờ chưa được biết mùi vị nữ nhân nó thế nào, trong lòng hắn cũng rạo rực không thôi.

Sống chung với Tuyết Nhi một thời gian càng nhìn càng thấy nàng thuận mắt, nữ nhân này nếu ai có phúc cưới làm thê tử thì còn gì bằng.

" Có lẽ được!" Thiên Nguyệt đáp.

Tuyết Nhi đỏ mặt gật đầu, sau khi dùng bữa tối xong cả hai bắt tay ngay vào tu luyện.

Chỉ thấy Tuyết Nhi rủ Thiên Nguyệt sang phòng nàng đóng kín cửa.

Thiên Nguyệt còn đang hồi hộp tim đập chân run thì Tuyết Nhi bắt đầu cởi y phục ra.

Thiên Nguyệt bị một màn này làm cho kinh động, hai mắt trực tiếp dán vào thân thể của nàng.

Thấy Thiên Nguyệt không rời mắt khỏi mình, Tuyết Nhi xấu hổ nói : " Thiếu Chủ, ngài cũng cởi y phục ngoài ra đi."

" Aaaa." Thiên Nguyệt trấn động, nhanh như vậy sao, hắn chưa kịp chuẩn bị gì cả.

Tuyết Nhi giải thích cho hắn : " Ngài đừng hiểu lầm, chúng ta không phải làm chuyện đó đâu."

Thiên Nguyệt cười gượng, từ từ cởi y phục ra cho tới khi chỉ còn chiếc quần đùi : " Ta đâu có nghĩ gì đâu, ahihi."


Nhìn vẻ mặt tiếc nuối của Thiên Nguyệt là biết tên này đang nghĩ đen tối gì, Tuyết Nhi cũng chỉ cười cho qua, sau khi nàng trút bỏ y phục bên ngoài, bên trong vẫn còn chiếc yếm mỏng cùng nội khố bên dưới cực kì gợi cảm.

Nàng ngồi xuống đối diện Thiên Nguyệt rồi bắt đầu giải thích : " Có lẽ ngài vẫn chưa biết thân phận của ta và quan hệ gì với ngài, trước đây chưa từng được tiết lộ."

Thiên Nguyệt đang sung sướng khi được ngắm da thịt mỹ nhân, bỗng nghe được câu nói kia của Tuyết Nhi thì thấy cũng nghi ngờ.

Từ lúc xuyên tới đây đến giờ hắn cũng chưa từng thắc mắc về thân thế của Tuyết Nhi, hắn cũng không hỏi Thần Phổ mặc dù rất có thể nó biết.

Không phải Thiên Nguyệt không quan tâm mà là chưa từng nghĩ tới.

" Nói nghe thử xem." Thiên Nguyệt đáp.

Tuyết Nhi hai tay đan vào nhau sau đó mở ra, một luồng Linh Lực êm dịu mà nồng nàn từ từ tỏa ra bao phủ lấy cơ thể của nàng, khiến nàng được bao phủ trong vầng hào quang lung linh màu lam huyền ảo.

" Mỗi đời Tông Chủ của Nguyệt Thiên Tông đều có một Nguyệt Nữ.

Nguyệt Nữ được tuyển chọn đặc biệt, mang thể chất đặc biệt tên là Nguyệt Thiền Linh Thể.

Được chỉ dạy một công pháp đặc biệt có thể giúp Tông Chủ đề thăng tu vi một cách nhanh đều và ổn định.

Có thể nói Nguyệt Nữ sinh ra và chết đi chỉ để phục vụ Tông Chủ, mỗi đời Nguyệt Nữ chỉ có thể phục vụ một đời Tông Chủ vì khi lần đầu tiên cùng nhau tu luyện thì đã giao cả tính mạng cho vị Tông Chủ đó."

Tuyết Nhi đưa tay về phía trước, lòng bàn tay lấp lánh ánh lam huyền ảo, đôi mắt đẹp long lanh nhìn Thiên Nguyệt như nhìn tình lang của mình : " Thiếu Chủ, ngài là Tông Chủ đời tiếp theo của Nguyệt Thiên Tông.

Ta là Nguyệt Nữ được huấn luyện để phục vụ ngài, đời này mãi mãi bên ngài."

Lúc này không gian xung quanh trở lên lung linh, Thiên Nguyệt chớp mắt một cái nhìn mỹ nhân trước mặt, giọng nói của nàng sao hôm nay êm ái vậy, cử chỉ cũng thật là thướt tha.

Đôi mắt đẹp ấy dường như chứa đựng rất nhiều cảm xúc khó tả.

Thiên Nguyệt đưa tay nắm lấy tay của Tuyết Nhi, ngay lập tức một luồng Linh Lực dồi dào mà dịu êm lan tỏa vào trong người hắn.

Sau đó hai tay còn lại cũng chạm nhau, cả hai ngồi xếp bằng đối diện nhau, tay chạm tay, Linh Lực giao thoa.


Thiên Nguyệt lên tiếng : " Thật là dễ chịu."

Tuyết Nhi nhắc nhở : " Đây là lần đầu chúng ta song tu, mong ngài tập trung."

" Ồ!" Thiên Nguyệt gật đầu sau đó nhắm mắt lại, cảm nhận từng luồng Linh Lực đang chạy khắp cơ thể mình.

" Hít thở đều, cảm nhận Linh Lực hội tụ tại đan điền của Ngài.

Nếu ngài cảm thấy có gì đó đang bao bọc lấy đan điền của ngài thì đó là vách ngăn đột phá, hãy cố gắng phá hủy nó theo cách của ngài." Tuyết Nhi cũng đang nhắm mắt, từ tốn chỉ dạy cho Thiên Nguyệt cách đột phá.

Thiên Nguyệt thực sự cảm thấy đan điền của mình có một tấm màng bao bọc, nó đã chứa đủ Linh Lực và không tiếp thu thêm Linh lực bên ngoài.

Hắn dùng hết khả năng của mình biến lượng Linh Lực kia thành một mũi nhọn rồi đâm thủng lớp vách ngăn kia.

Ban đầu thất bại, sau đó lại thất bại.

Thiên Nguyệt thử đi thử lại liên tục cho tới khi hắn đổ mồ hôi hột, dùng toàn bộ sức lực biến mũi nhọn kia thành một mũi khoan rồi đâm mạnh vào vách ngăn.

Vách ngăn lập tức nứt ra và vỡ nát, Linh Lực bên ngoài lập tức tràn vào bao bọc lấy đan điền của hắn.

Lúc này ở bên ngoài, Thiên Nguyệt cũng tỏa ra một luồng sáng bao bọc quanh thân thể, chỉ có điều luồng sáng này lại có màu đen, mang vẻ u tối đầy chết chóc.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận