Song Sinh

"Đau. . . . . . , a. . . . . . , . . . . . . Nhẹ một chút á..., anh à~"
Tôi nằm lỳ ở trên giường, áo ngủ vén đến trên vai lộ ra lưng và eo mảnh
khảnh.

"Thật là đau. . . . . . , anh, đau lắm, anh nhẹ một chút á~" Tôi nằm ở
trên giường đang không ngừng vặn vẹo muốn tránh thoát bàn tay đang tàn
sát bừa bãi trên lưng tôi.

"Uyển Uyển, bác sĩ nói thoa thuốc xong phải dùng tay xoa bóp đến khi
nóng lên mới được." Một tay anh cầm eo của tôi không để cho tôi uốn éo
qua lại, một tay khác thì không ngừng xoa thuốc mỡ lên thắt lưng tôi.

"Anh à, bác sĩ cũng nói không phải là quá nghiêm trọng, mấy ngày nữa sẽ tốt á."

"Cũng không biết 5 năm nay thế nào mà em lại học những thứ này, bây giờ
còn tự làm mình bị thương để hãm hại người khác, may mà bị thương không
quá nghiêm trọng, chỉ là bị đụng bầm tím một mảng thôi." Lời nói không
có cảm xúc gì, nhưng lại làm cho nhịp tim của người nghe là tôi đây chợt ngừng lại.

"Em nào có hãm hại cô ấy, tiểu Nhã cũng thấy cô ấy đưa tay đẩy em." Không thừa nhận, chết cũng không thể thừa nhận.

"Uyển Uyển, tuy anh không biết em làm sao lại khiến cho cô ấy đẩy em,
nhưng Trần Vãn Hương đã ở công ty này hơn nửa năm, tính cách của cô ấy
ít nhiều gì anh cũng hiểu được một chút, cô ấy không phải loại con gái
sẽ chủ động đẩy người khác." Trong lời nói của anh ngầm mang theo ý
trách cứ.

"Anh không giữ lời hứa." Tôi ngồi dậy co rút người lại lui đến 1 góc giường, nhích ra xa anh.

"Anh khi nào không giữ lời hứa hả?" Anh duỗi tay muốn bắt tôi trở lại bên cạnh.

"Rõ ràng anh đã đồng ý với em sẽ luôn luôn ở cùng em, sẽ không có bạn

gái, nhưng bọn họ đều nói cô ấy là bạn gái của anh, hơn nữa anh còn
thường hẹn cô ấy đi ăn cơm gì đó, còn có An Đằng cũng nói anh có rất
nhiều rất nhiều bạn gái" Cả người tôi co rút thành một cục ở góc giường, vùi mặt vào giữa đầu gối, tâm trạng quá đau khổ, anh không giữ lời hứa, rõ ràng anh từng nói sẽ mãi ở cùng với tôi, vậy mà tôi mới rời khỏi 5
năm, anh liền có bạn gái mà còn là không chỉ một người, sớm biết như vậy đã không trở lại rồi.

"Uyển Uyển. . . . . ." Giọng anh mang theo một chút ý vị không nói nên lời.

"Em vốn nghĩ anh sẽ giống như em, không gặp được nhau, không nghe được
giọng của nhau cũng sẽ giờ giờ phút phút đều nhớ tới em, trong lòng sẽ
giống như em vĩnh viễn chỉ có một mình đối phương, nhưng mà khi em trở
về lại nghe được không phải như vậy, 5 năm này mỗi ngày anh đều trải qua thăng trầm đủ loại đê mê ở trong lòng phụ nữ khác. . . . . ." Hốc mắt
có chút ửng đỏ, nóng nóng rất không thoải mái, nhưng dù có không thoải
mái hơn nữa thì cũng không so được với loại cảm giác đau đớn này, mặc dù bà cả từng nói phụ nữ hay tính nợ cũ là đần nhất, là loại chọc cho đàn
ông ghét nhất, nhưng tôi lại là không nhịn được, tôi vẫn luôn cho là anh sẽ như tôi cũng giống như thế, dù tách ra lâu hơn nữa thì trong lòng
cũng sẽ chỉ có mỗi nhau.

"Uyển Uyển. . . . . ." Anh bò đến góc giường ôm tôi vào trong ngực, cánh tay vòng lấy cơ thể tôi thật chặt. Đầu đặt trên đỉnh đầu tôi. Tôi vùng
vẫy muốn chui từ trong ngực của anh ra, nhưng cánh tay của anh lại vòng
quá chặt, giống như một chiếc vòng sắt vây ngang hông tôi, một chút cũng không di chuyển được.

"Buông em ra, anh không cần em...em cũng không cần anh nữa..., em muốn
về Mỹ, cũng sẽ không bao giờ quay lại nữa." Cơ thể giãy không ra, nhưng
miệng lại một mực la lớn.

"Uyển Uyển. . . . . . , anh rất sợ." Giọng anh đè xuống thật thấp, tôi
dừng lại giãy giụa và la lối, anh chôn mặt ở bên cổ tôi, hơi thở ấm áp
thổi lướt qua sau tai, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy anh nói mình sợ một thứ gì đó, từ nhỏ đến lớn trong lòng tôi anh chính là không gì
không làm được, chưa từng nghe qua anh cảm thấy sợ thứ gì đó, lại nói
lúc học cấp 1 khi xem phim “The Ring” tất cả mọi người đều bị dọa đến
thét chói tai, mà tôi thì toàn bộ từ đầu tới cuối phim đều chôn ở trong
ngực anh một chút cũng chưa xem, tôi nhớ lúc ấy sau khi phim kết thúc
anh còn phân tích tình tiết không hợp lý và chỗ sơ hở trong phim cho tôi nghe.


"Anh sợ cái gì?" Tôi có chút nghi vấn.

"Sợ em không muốn trở về, sợ sau khi em trở về lại không muốn ở bên cạnh anh." Anh ngẩng đầu lên đưa tay nâng mặt của tôi, đầu ngón tay vuốt ve
môi tôi.

"Anh à, tại sao anh lại cảm thấy em không muốn trở về? Không muốn ở bên cạnh anh?" Tôi nhìn chăm chú vào ánh mắt anh.

"Bởi vì ban đầu lúc em nói em phải đi, kiên quyết như vậy, quả quyết như vậy, ban đầu nếu như không phải là anh cưỡng bức em thì có lẽ chúng ta
cũng chỉ là anh em bình thường, mà em cũng sẽ có cuộc sống riêng của em. Là bởi vì năm đó anh trẻ tuổi kích động và tham muốn giữ lấy mà giam
cầm em thật chặt ở bên cạnh anh. Anh rất sợ sau khi em rời đi liền không muốn trở về nữa, mà dù có trở về thì có lẽ em cũng sẽ có người mà em
yêu thương và quan tâm hơn anh, cho nên. . . . . ." Vẻ mặt anh mơ hồ
mang theo khổ sở.

"Anh, anh sẽ hối hận vì ban đầu muốn em sao?" Tôi cầm tay anh có chút khẩn trương hỏi.

"Không, bởi vì em là người anh yêu nhất, nếu như lần này em trở lại nói
cho anh biết em có người yêu thì anh nghĩ anh sẽ đố kỵ đến giết chết
hắn."

"Anh, cái ngày mà lần đầu tiên anh cưỡng bức em ấy, lúc ấy em thật sự
rất rất hận." Nhớ lại đêm hôm ấy, thật là có chút cảm giác gặp ác mộng,
người anh trai mà tôi luôn thích nhất, luôn bảo vệ tôi nhất lại làm như
vậy với tôi, đến bây giờ tôi vẫn nhớ lúc tê liệt đau đớn đánh tới đó,
khi đó tôi cảm thấy toàn bộ thế giới của tôi đều hỏng mất.

Anh đưa tay cầm ngược lấy tay tôi thật chặt, nắm đến có chút phát đau,
phát hiện vì những câu tôi nói vừa rồi mà anh có chút khẩn trương. Tôi
hắng giọng một cái: "Sau đó em lại nghĩ, có lẽ khi đó em đã yêu anh rồi
mà bản thân mình lại không biết, em chỉ cho đó cũng chỉ là tình anh em
bình thường. Chỉ là mười mấy năm giáo dục đạo đức nói cho chúng ta biết, hành động của chúng ta như vậy là trái với xã hội, nhưng nếu như khi đó anh nói cho em biết người anh yêu mến là người khác thì em nhất định sẽ rất thương tâm, thương tâm đến đau lòng." Tôi tựa đầu ở trước ngực anh, cảm nhận ngón tay của anh khẽ vuốt ve gương mặt tôi.


"Uyển Uyển." Tay anh nhẹ nhàng nâng đầu tôi lên, hơi thở cực nóng thổi
lướt ở trên môi tôi. Tôi nhẹ nhàng nhắm mắt lại chờ đợi đôi môi cũng cực nóng như hơi thở của anh rơi

Vào môi mình. Từ lúc tôi trở lại đến bây giờ đã qua hơn một tháng rồi,
mặc dù tôi vẫn giống như trước kia ngày ngày đều cùng anh cùng giường
chung gối, nhưng từ lúc tôi trở lại đến bây giờ anh vẫn chỉ có ôm tôi
vào trong ngực, thỉnh thoảng hôn hôn mặt của tôi nhưng không có giống
như trước đây hôn tôi, chớ đừng nói chi là giống như trước đây thường
xuyên muốn tôi.

Cơ thể tôi hơi run rẩy mong đợi chuyện kế tiếp sắp xảy ra, nhắm mắt lại
cảm nhận anh mang theo nồng đậm tình dục và ý vị chiếm hữu hôn tôi, cùng tôi môi lưỡi quấn quýt. Đôi tay ấm áp thăm dò vào vạt áo ngủ theo đường cong cơ thể dẫn ngọn lửa cực nóng đi tới trước không ngừng vuốt ve đẫy
đà của tôi.

Môi lưỡi ướt át buông đôi môi của tôi ra, cách áo ngủ khẽ cắn quả hồng
trên bầu ngực đẫy đà của tôi, tôi có chút khó nhịn rên rỉ, hai chân mảnh khảnh vòng chặt lấy thắc lưng cường tráng của anh, hi vọng nóng bỏng
của anh có thể lắp đầy khoảng kh6ong của tôi. Ngón tay mang theo đùa
giỡn rượt vào giữa nơi mềm mại đã khẽ ướt át, nhẹ nhàng vuốt ve nơi chặt chẽ đã chuẩn bị tốt.

Trống rỗng khó nhịn làm cho tôi không ngừng uốn éo người dán mềm mại của mình lên nơi nóng bỏng của anh, cho đến khi ngón tay anh dùng lực nhẹ
nhàng thăm đò vào nơi chặt chẽ, dịu dàng không ngừng co rúm ở trong cơ
thể tôi, hóa giải khó nhịn của tôi, ngón tay linh hoạt làm cho tôi rất
nhanh lấy được khoái cảm như lửa nóng đ1ng thẳng vào, nhưng lại không
chút nào giải quyết được trống không trong lòng tôi, khi khoái cảm qua
đi, toàn thân tôi còn đang run rẩy chưa bình phục lại thì cánh tay anh
đã kéo tôi vào lòng thật chặt, tôi cảm nhận được nóng bỏng của anh có
vài lần muốn tiến vào bên trong cơ thể của tôi nhưng cũng vào lúc uối
cùng lại dừng lại, tôi mở mắt, nghi hoặc nhìn khuôn mặt mang tình dục rõ ràng của anh.

Tại sao, tại sao anh không vào? Có lẽ nhìn thấu nghi vấn của tôi, anh ôm tôi thật chặt vào trong ngực, giọng nói khàn khàn mang theo tình dục
“Uyển Uyển, anh không có chuẩn bị đồ, anh không muốn em lại phải khổ sở
như vậy lần nữa.”

Tôi biết rõ anh đang nói đến cái gì, cũng biết rõ anh nói khổ sở là vì
chuyện gì. Tôi lật người đè ở trên người anh, thong thả ung dung cởi
xuống áo ngủ đã cơi một nửa, tôi cúi thấp người để cho bầu ngực đẩy đà

của mình dán vào trước ngực anh chuyển động. Tôi thấy được ánh mắt anh
đen lại, hơi thở có chút trở nên không ổn định.

Tôi nắm tay anh đặt lên bầu ngực trắng như tuyết của mình, nhìn ngón tay anh vuốt ve bầu ngực của tôi, vuốt vuốt kéo nhẹ quả hồng trước ngực.
Tôi nhẹ nhàng nâng cao người nhét nóng bỏng của anh thật sâu vào trong
nơi chặt chẽ của tôi, cảm giác lắp đầy đột ngột làm cho tô hơi không
thoải mái cau mày, tôi cho là tôi đã chuẩn bị tốt lắm nhưng 5 năm không
tiếp nạp qua nay cơ thể lại tiếp nạp lần nữa thế nhưng lại có cảm giác
xé rách đau đớn như đêm đầu tiên. Anh dường như cảm nhận được tôi khó
chịu, xoay người đè người tôi lại, nụ hôn mềm mại mang theo thương tiếc
nhẹ nhàng hôn lên gáy, lên mặt tôi. Nhẹ tay vuốt ve chỗ kết hợp của tôi
và anh, giúp tôi xoa dịu khó chịu.

“Đau không?” Nóng bỏng của anh chôn vào cơ thể tôi không hề cử động. Tôi lắc đầu một cái vươn tay ôm cổ anh, khó chịu và đau đớ dần biến mất,
sau đó tôi chỉ cảm thấy dạt dào tràn đầy. Dường như anh cũng cảm nhận
được khó chịu của tôi đã biến mất, tôi cảm thấy nóng bỏng của anh ở
trong cơ thể tôi rút ra mang theo ngọn lửa kích tình, tôi rên rỉ kích
thích anh xâm lược, tôi cảm thấy vật cực nóng xâm lược càng ngàng càng
sâu, càng ngàny càng nóng, càng lúc càng nhanh, khi nóng bỏng sắp nổ
tung thành pháo hoa kích tình thì tôi cảm thấy nóng bỏng chợt lui đi.

“Đừng đi.” Tay tôi ôm lấy anh không để cho anh rời đi, hai chân vòng quanh thân anh thật chặt, ngăn cản anh lui bước.

“Uyển Uyển, không được….” Giọng anh cũng mang theo khó nhịn.

“Có thể, có thể, em ẽ không mang thai, sau này em rất khó có cơ hội mang thai.” Một lần sanh non kia bác sĩ nói cho biết, sau này nếu như tôi
còn muốn có em bé thì sẽ rất khó khăn.

Tôi cảm giác nóng rực lại lần nữa tiến vào trong cơ thể tôi, sau đó tôi
nhắm mắt lại cảm nhận pháo hoa kích tình mà nóng bỏng mang tới này, sau
khi lức nóng dần ổn định, thân thể quen thuộc vòng lấy thân thể mảnh
khảnh của tôi thật chặt, nụ hôn mang theo thương tiếc và đau lòng hôn
khắp toàn thân tôi. Tay của tôi cũng vòng lấy cơ thể anh thật chặt, để
cho hơn phân nửa người anh che ở trên người tôi, c3m nhận nhịp tim anh
từ từ ổn định trở về vững vàng có lực, tôi mới an tâm thỏa mãn nhắm mắt
lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận