Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma


Lam Nhạn vừa nghe đến hai chữ Cậu Lôi, lập tức nghĩ đến Lôi Bạc mà ban ngày mình gặp phải.

Đó chính là một tên siêu khốn nạn, cô lập tức bĩu môi, chậc một tiếng.

Ngũ Ca đi sang bên cạnh thị sát.

Lúc này Tiêu Mộng mới nhớ ra hôm nay mình đến là để từ chức, cô giậm chân: “Ôi trời, vừa nãy quên chuyện từ chức rồi.”
Lam Nhạn trợn mắt: “Cái đầu heo của cậu có thể nhớ cái gì! Được rồi, chẳng phải cậu có quà muốn tặng cho Bạch Mị sao? Đưa cho chị Nhiên chưa?”
“Đúng đúng đúng, chị Bạch Mị, đây là quà tặng cho chị.

Đi thôi, những món quà này chúng ta đưa cho chị Nhiên và các chị em khác.

Đưa quà xong, tớ từ chức cũng giống nhau cả thôi.”
Ba cô gái vô cùng vui vẻ đi đến phòng nghỉ của nhân viên.

Lúc này, Lôi Bạc và Kim Lân quấn băng vải đi đến.

“Thằng nhóc này, cậu ổn không? Cậu nên về nhà nằm nghỉ đi, đừng làm tổn hại cơ thể chỉ vì muốn gặp cô bạn gái nhỏ của cậu.”
Lôi Bạc liếc nhìn dáng vẻ của Kim Lân, thở dài.

Còn nguyên nhân ấy à? Bởi vì muốn gặp Tiêu Mộng một lát mà ngay cả mạng cũng không cần?
Kim Lân mừng khấp khởi: “Không phải tớ đã nói rồi sao.

Tối nay tớ muốn trịnh trọng giới thiệu bé con của tớ cho bạn bè thân thiết!”
Lôi Bạc lắc đầu cười khổ: “Được được được, giới thiệu cho bọn tôi quen biết.

Cậu có thể kiềm chế bản thân, nghiêm túc đối đãi với một cô gái nhỏ, thực ra bọn tôi đều mừng cho cậu.

Cả Tư Khải nữa, cũng rất vui cho cậu.”
“Phải không đó? Các cậu đều mừng cho tôi sao? Ha ha ha…”
Trong tiếng cười của Kim Lân tràn ngập đắc ý.

Lôi Bạc cười gõ trán Kim Lân một cái: “Phí lời! Chúng tôi là bạn thân nhất của cậu mà! Đặc biệt là Tư Khải, bởi vì chuyện lần này của cậu mà suýt nữa cậu ấy đã gọi người của Chính Hổ Đường đi giúp đấy.

Cậu ấy thấy cậu suốt ngày cứ lo chuyện bên ngoài, không thể theo đuổi được cô nhóc kia, cậu ấy cũng sốt ruột giùm cậu.”
Kim Lân nhe răng cười hì hì: “Biết rồi, tôi biết rồi, các cậu đều rất quan tâm tôi.

Lôi Bạc, cậu nói tôi nghe xem, cậu nói thật cho tôi đi.

Có phải bé con nhà tôi rất đẹp, rất dễ thương không? Cậu nói đi, nói đi mà!”
Bộ dạng của Kim Lân như thể nếu người khác không khen bé con của anh ta xinh đẹp thì anh ta sẽ bám riết không buông vậy, thực sự là ép buộc người khác mà.

Lôi Bạc thở dài: “Đẹp đẹp đẹp, cô gái cậu coi trọng có thể kém được sao? Nhưng mà nói thật, hiện giờ Tiêu Mộng của cậu thực sự là một cô nhóc rất đơn thuần, tôi rất ủng hộ cậu yêu đương với những cô nhóc như vậy.

Cố lên cố lên!”
Hai người cười lớn rồi đi vào bên trong.

Bọn họ cùng đi vào phòng 8808, bên trong đã có mấy cậu công tử đang ngồi, nhìn thấy hai người bọn họ đi vào, tất cả đều loạt soạt đứng lên một lượt, cười nịnh nói: “Quan hệ giữa Cậu Kim và Cậu Lôi tốt nhỉ, tuy hai mà một!”
Kim Lân lập tức xua tay, đương nhiên là dùng cánh tay phải lành lặn của anh ta: “Không phải đâu! Tôi đường đường là một người đàn ông đẹp trai vạn người mê, sao có thể tuy hai mà một với cái tên này được chứ? Sẽ giảm thọ đó!”
Lôi Bạc vừa ngồi xuống vừa cười nói: “Đúng vậy đúng vậy, hiện tại tôi không xứng với Kim Lân người ta đâu, người ta có bạn gái rồi.”
Lúc này mọi người mới giật mình hỏi, vì sao cánh tay của Kim Lân lại thành thế này.

Kim Lân vui sướng khoe khoang với bọn họ, anh ta đã mạo hiểm thế nào để bảo vệ người phụ nữ mình yêu ở thời khắc mấu chốt.

Nhắc đến cô bạn gái nhỏ của mình, tâm trạng Kim Lân lại phơi phới..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui